Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 202: Trò Chuyện




Sau khi hắn trở về Lạc thành, quả thực hắn không dám nói câu nào với Khánh Trần nữa.

Cứ như nếu hắn không nhắc đến, chuyện này cứ thật sự như chưa từng xảy ra.

Nam Canh Thần nghĩ, có lẽ chuyện này sẽ từ từ trôi qua, Khánh Trần sẽ dần quên đi.

Nhưng điều mà hắn không nghĩ đến là gặp Khánh Trần trên hoang dã, sao không chết luôn đi mà chứ.

Coi như hắn đã chết rồi đi.

Tin tức tốt là, chỉ có một mình Khánh Trần biết!

Lúc này, Khánh Trần trả lời:

"Ta là thợ săn ở hoang dã, xuất hiện ở nơi đó không phải rất bình thường sao, đội săn của chúng ta nhận nhiệm vụ đi bắt Diêu Chuẩn và Kim Ti Hầu, nhưng ở phương bắc không tìm được, chỉ có thể đi về phía nam tìm vận may."

Nam Canh Thần không biết người đứng bên cạnh hắn là Lý Thúc Đồng, cũng không biết hắn cũng chỉ vừa đi theo đội ngũ này.

Cho nên, Khánh Trần giải thích như vậy, đối phương cũng không thể kiểm tra được, càng không thể nghi ngờ.

Nhưng mà, thân phận này không dùng để lừa Nam Canh Thần mà để lừa người khác. Phòng trường hợp nếu có người nghi ngờ hắn và theo dõi Wechat của hắn hoặc Nam Canh Thần.

Như vậy đối phương sẽ có được thông tin từ đoạn chat, Khánh Trần không ở thành phố số 18, không ở trong ngục giam số 18, chỉ là một thợ săn rất bình thường trên hoang dã.

Việc này rất tốt.

Càng ngày sẽ có càng nhiều người xuyên qua, càng nhiều tổ chức được thành lập, có cách điều tra và theo dõi tiến bộ hơn.

Lúc này, Khánh Trần rất khó để giả làm người bình thường không quan tâm đến chuyện khác.

Giả bộ là người bình thường ngược lại không tốt bằng để người khác biết hắn có giá trị lợi dụng.

Nếu ngày nào đó bị lộ, vậy thân phận thợ săn này sẽ là lá chắn thứ hai của hắn

Ít nhất thì thợ săn bình thường trong nơi hoang dã cũng không có gì để lợi dụng.

Nam Canh Thần nhắn tin:

"Trần ca, ta thấy ngươi sống rất khó khăn, mặt mũi thì lấm lem, quần áo thủng lỗ chỗ. Ta nghe họ nói, sống ở nơi hoang dã rất vất vả, càng đi về hướng nam càng nguy hiểm. Nếu không ngươi đi cùng ta về thành phố số 18, ta có thể nuôi ngươi, chắc chắn sẽ không đói chết."

Khánh Trần trả lời:

"Không cần, ta vẫn thích tay làm hàm nhai, tiền kiếm được càng thơm..."

"Trần ca, đừng nói như vậy."

Nam Canh Thần chua chát trả lời:

"Nhưng mà, lúc này trên hoang dã sẽ rất nguy hiểm, đội ngũ thợ săn của Trần ca ngươi khá ít người, nhất định phải cẩn thận, bảo toàn tính mạng của mình."

Trong mắt của Nam Canh Thần, tranh chấp giữa Jindai và Lý thị, một đội ngũ thợ săn không làm được gì cả, có thể sẽ trở thành pháo hôi khi trận chiến hai bên nổ ra.

Không thể không nói, nhìn bề ngoài Tần Thành, Khánh Trần, Tần Đồng đều rất kém, mỗi người đều ăn mặc như nạn dân.

Nam Canh Thần nghĩ, như vậy cũng rất bình thường.

Khánh Trần hỏi:

"Ngươi tiếp xúc nhiều với những người đó, ta muốn biết gia tộc Jindai và đội ngũ thu săn muốn làm gì? Lý Y Nặc có nói cho ngươi không?"

Trước mắt, Lý Y Nặc hẳn là thủ lĩnh của đội ngũ thu săn, mà Nam Canh Thần làm người bên gối của Lý Y Nặc, chắc chắn biết không ít chuyện...

Nam Canh Thần trả lời:

"Lý Y Nặc vốn không có ý định tham gia thu săn, vì địa vị trong gia tộc của nàng không đến nỗi phải tham gia thu săn cùng một đám thiếu gia ăn chơi lêu lổng."

"Vậy sao nàng vẫn tham gia?"

Khánh Trần hiếu kỳ.

"Hình như vì nhận được thông tin có liên quan tới gia tộc Jindai. Nàng muốn âm thầm phá hoại việc liên hôn của họ, thậm chí muốn liên thủ cùng con trưởng chi thứ tư của Khánh thị: Khánh Hoài, lừa giết hết thành viên của gia tộc Jindai trên vùng hoang dã. Trong sự kiện này, gia tộc Jindai liên hôn cùng Khánh thị, Trần thị, duy chỉ không thông gia cùng Lý thị, bọn họ muốn lôi kéo tinh anh của Khánh thị ủng hộ gia tộc Jindai."

Nam Canh Thần nói.

Khánh Trần cảm thán, tên này có vẻ đã hiểu tường tận mọi chuyện.

Nếu không phải người bên gối, rất khó để biết nhiều như vậy.

Nam Canh Thần nói tiếp:

"Nhưng nhánh thứ tư của Khánh thị có vẻ không muốn liên thủ cùng nàng. Đối phương là người dự bị của thủ lĩnh Ảnh Tử. Bây giờ chỉ muốn đi vào khu cấm địa số 002 hoàn thành nhiệm vụ. Lý Y Nặc nói, đối với Khánh Hoài, lợi ích hắn đạt được khi trở thành thủ lĩnh ám vệ sẽ lớn hơn nên không muốn phức tạp. Nhưng Lý Y Nặc dự định sẽ dùng việc trợ giúp Khánh Hoài đạt được chức vị làm điều kiện, mật đàm với Khánh Hoài lần nữa."

Khánh Trần suy tư:

"Chuyện này Lý thị biết không?"

"Chắc không đâu, nàng chỉ vụng trộm làm, muốn tự ý quyết định trước, xong việc mới báo cho gia tộc."

Nam Canh Thần trả lời.

Hắn cảm thấy Lý Y Nặc làm như vậy có vẻ rất lỗ mãng, không giống đã được Lý thị đồng ý.

Khi một gia tộc giàu có đưa ra quyết định, mọi chuyện không đơn giản như vậy.

---

Gặp lại Nam Canh Thần, phát hiện thằng bạn "có thể xem là thân" đang làm VỊT?!?! Liệu tình bạn cả hai vẫn vững bền như cũ?

Nội dung truyện ngày càng hấp dẫn hơn rồi!