Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2009: Ba Điều




Khi rút lui, Hội Phụ Huynh đã trưng cầu ý kiến của những người này, ở lại rất nguy hiểm, cho nên đi hay ở đều là tự nguyện.

Nhưng dù là hoàn cảnh nguy hiểm như thế thì vẫn có người lựa chọn ở lại.

Họ quả thật là những dũng sĩ chân chính.

“Được rồi, không nói nữa.”

Tiểu Tam quay đầu lại nhìn thành phố số 10, bỗng nhiên hắn nói:

“Không nỡ rời đi chút nào. Thật ra ta rất muốn tận mắt nhìn thấy phát triển của nó, nhưng ta còn có việc quan trọng hơn phải làm.”

“Đi đường cẩn thận.”

La Vạn Nhai lấy một chai rượu bỏ túi từ trong lồng ngực ra:

“Lấy từ nhà người nổi tiếng đấy, đi đường uống, nhớ nơi này thì uống một ngụm.”

Tiểu Tam vui vẻ:

“Thế giới bên ngoài mới là nhà của chúng ta, đừng ra vẻ thương cảm như thế. 4 tiếng nữa là chúng ta lại trở về Kình Đảo rồi.”

La Vạn Nhai suy nghĩ:

“Hình như là vậy thật, ngươi nói thế làm ta cũng chẳng còn cảm xúc nữa. Vậy chúc ngươi một ngày nào đó sẽ khiến tất cả thành viên của Jindai cảm thấy sợ hãi! Ta đã tưởng tượng ra được cảnh bầy gián xông vào biệt thự của tập đoàn Jindai rồi!”

Đó là món quà bất ngờ Khánh Trần chuẩn bị cho Jindai.

“Ta đi đây.”

Tiểu Tam xoay người rời đi:

“Lát nữa gặp lại!”

“Lát nữa gặp lại.”

La Vạn Nhai nhìn bóng lưng Tiểu Tam càng lúc càng xa.

Lần đầu tiên thành viên Nhà Đen của Hội Phụ Huynh này biết ơn cơ chế xuyên không, ít nhất mọi người không phải xa nhau quá lâu.

Đếm ngược 01:00:00.

Trong nơi cư trú của người hoang dã phía nam nhóm lửa trại, Khánh Trần, Lý Thúc Đồng, Zard và Đại Vũ ngồi sưởi ấm bên đống lửa.

“Nếu không có việc gì thì ta muốn mang hai khôi lỗi cấp A kia đến khu cấm kỵ số 002, trồng họ càng sớm thì càng nhanh sinh ra vật cấm kỵ.”

Lý Thúc Đồng nói.

“Vật cấm kỵ ra đời cũng phải mất mấy chục năm, ngài gấp gì chứ, yên tâm đi, ta không đòi vật cấm kỵ của ngài đâu.”

Khánh Trần nói.

“Thế à?”

Lý Thúc Đồng thả lòng:

“Vậy ta có thể ở lại một thời gian nữa.”

Khánh Trần dở khóc dở cười:

“Ngài đường đường là thủ lĩnh Kỵ Sĩ, đâu đến mức vì mấy vật cấm kỵ mà trốn tránh đồ đệ như thế, dũng khí quyết không hối hận đâu?”

“Hối hận thì chưa đến nỗi, nhưng ai ngờ được ngươi lại có thể đào tạo ra nhiều Kỵ Sĩ như vậy chứ.”

Lý Thúc Đồng cảm thán.

Đột nhiên Zard nói:

“Về sau khi ta chết đi có thể trồng ta ở khu cấm ký số 002 không? Ta cũng muốn chế tạo ra vật cấm kỵ cho Kỵ Sĩ sử dụng!”

Khánh Trần:

“...”

Lý Thúc Đồng:

“...”

Đại Vũ:

“...”

Lý Thúc Đồng ngập ngừng vài giây:

“Hắn bị sao thế? Bệnh lâu chưa?”

Mạch não của Zard khiến bán thần cũng phải bó tay.

“Khụ khụ, đầu óc của hắn không được bình thường lắm.”

Khánh Trần nói:

“Sư phụ, dạo này ngoại trừ tìm vật cấm kỵ, ngài còn làm gì khác không?”

“Có.”

Lý Thúc Đồng nói:

“Ta đang học tiếng Anh bằng tài liệu giảng dạy ở thế giới ngoài của các ngươi đây.”

“Hả? Ngài học tiếng Anh làm gì?”

Khánh Trần khó hiểu.

“Hiện nay thế lực nước ngoài đã xâm nhập vào Liên Bang, sớm muộn gì một cuộc đại chiến cũng sẽ nổ ra, ta định học tiếng Anh cho thạo để về sau ra nước ngoài nhìn xem có cơ hội tấn công hệ thống chỉ huy của họ không.”

Lý Thúc Đồng nói:

“Sư phụ không giống ngươi, ngươi có thể phát triển Hội Phụ Huynh đến mức này, lại còn được dân chúng ủng hộ, thứ sư phụ am hiểu nhất không phải những việc đó, mà là giết người.”

Khánh Trần suy nghĩ:

“Bây giờ không chỉ có mối uy hiếp đến từ nước ngoài mà còn có cả mối uy hiếp đến từ người chế tạo khôi lỗi kia nữa. Nếu hắn có thể sống lại vô hạn trên cơ thể khôi lỗi như trong truyền thuyết thì rất có khả năng chúng ta không giết được hắn.”

Tình hình của Liên Bang vô cùng phức tạp, hắn nghiêm túc phân tích kẻ địch cần phải đối phó hiện nay.

Đầu tiên là tập đoàn, trong quá trình phát triển của Hội Phụ Huynh, họ đã phát sinh nhiều mâu thuẫn tất yếu với tập đoàn tài chính, trong đó bao gồm Khánh thị, Lý thị, Trần thị, Jindai, Kashima.

Nếu muốn thay đổi thế giới thì đối đầu tất cả các tập đoàn là việc khó tránh khỏi, Khánh thị cũng không ngoại lệ.

Thứ hai là nước ngoài, thế lực của Bắc Mỹ, bờ Tây Hoa Kỳ còn khổng lồ hơn trong tưởng tượng, Liên Bang bây giờ loạn trong giặc ngoài, chiến tranh sẽ còn kéo dài rất lâu.

Thứ ba là người chế tạo khôi lỗi ẩn nấp trong bóng tối.

Tuy đối phương vừa mới lộ diện, nhưng người như thế xuất hiện cũng có nghĩa là hắn rất khó giải quyết.

Giống như thử triều, khi ngươi nhìn thấy mấy nghìn con chuột trên mặt đất, có lẽ ở thế giới ngầm dưới mặt đất tối tăm có đến hàng chục nghìn con chuột nữa.

Có thể tạo ra hai khôi lỗi cấp A, vậy thì thực lực của kẻ đó đã đạt đến cấp bậc nào rồi?

Và vấn đề quan trọng nhất lúc này là dù kẻ ẩn nấp trong bóng tối đó chết thì hắn cũng có thể sống lại trên cơ thể khôi lỗi.