Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2008: Vậy Là Tốt Rồi




Hiện nay chỉ cảm nhận được địch ý, mà khi đạt tới cảnh giới bán thần thậm chí có thể cảm giác được kẻ địch sẽ tấn công mình như thế nào. Năng lực liệu trước tiên cơ như thế đủ để bán thần có giác quan thứ sáu bẩm sinh trở thành vô địch.

Mấy ông già kia vô cùng kích động!

Lý Khác nhìn Trương Mộng Thiên:

“Tiên sinh bảo ta ở đây chờ ngươi, giúp ngươi huấn luyện tay không leo núi, chẳng qua là đôi mắt của ngươi...không sao chứ?”

Trương Mộng Thiên cười nói:

“Chào đại sư huynh, sư phụ thường xuyên nhắc đến ngươi. Mắt của ta không sao, tuy không nhìn thấy nhưng trong đầu lại thấy rõ ràng hơn.”

“Vậy là tốt rồi.”

Lý Khác thở phào một hơi:

“Khoảng thời gian tiếp theo, ngươi, ta và Vân Kính thúc cùng kết bạn đồng hành, ta sẽ dẫn ngươi đi con đường ta đã đi, sẽ truyền thụ kinh nghiệm của mình cho ngươi.”

Hiện nay Lý Khác đã hoàn thành sinh tử quan thứ ba, đủ để giúp Trương Mộng Thiên đỡ tốn nhiều công sức.

Trương Mộng Thiên “nhìn” Lý Vân Kính:

“Vân Kính thúc, chào ngài, vất vả cho ngài rồi.”

Lý Vân Kính không tỏ thái độ, chỉ ừ một tiếng:

“Lần này Kỵ Sĩ sẽ khiến cả thế giới đảo lộn.”

Nói xong, hắn nhắm mắt tiếp tục tu luyện, không nói thêm gì nữa.

Trương Mộng Thiên cảm thấy bối rối.

Lý Khắc cười nói:

“Đừng để ý, Vân Kính thúc không thích nói chuyện, nhưng hắn rất tốt. Ta và ngươi đều là Kỵ Sĩ, việc cần phải làm bây giờ là trưởng thành nhanh hơn nữa, sau đó khuấy đảo thế giới này cho long trời lở đất. À phải, thành phố số 10 ra sao rồi?”

Trương Mộng Thiên trả lời:

“Mọi thứ đều đi vào quỹ đạo, ở phía bắc Jindai và Kashima giết vài người của bên ta nhưng sư phụ sẽ nhanh chóng cho họ một bài học.”

Lửa trại chập chờn, xé toạc một khe hở giữa màn đêm tăm tối.

Đếm ngược 04:00:00.

Cạnh kênh nước thải bên ngoài thành phố số 10, La Vạn Nhai đang nói lời tạm biệt với Tiểu Tam.

Tiểu Tam đeo một chiếc balo leo núi rất to, bên trong là hành lý của hắn.

Bên cạnh là đội quân gián đông nghịt bước qua chỗ hai người họ, những con gián to như chậu rửa mặt xếp thành đàn tràn ra từ con kênh, sau đó di chuyển về phía hoang dã.

Toàn bộ những thứ có chứa protein và đường, từ côn trùng trên mặt đất cho đến rễ cây, mọi thứ trên đường đi đều trở thành thức ăn của đội quân gián.

La Vạn Nhai nhìn bầy gián, Tiểu Tam cười nói:

“Khỏi nhìn, nhìn nhiều thấy ghê lắm, ta phải mất vài ngày mới quen được.”

Nói xong, hắn lấy mảnh gỗ đỏ trong tay ra, đó là vật cấm kỵ ACE-022 Kiến chúa, là tín vật để khống chế tộc đàn, chỉ khi mang thứ này trên người mới có thể dùng chung ký ức, đôi mắt của bọn gián và khống chế chúng.

La Vạn Nhai lắc đầu:

“Ngươi chịu đựng được đương nhiên ta cũng phải học cách chịu đựng nó, ít nhất ta phải biết được ngươi đang chịu đựng cái gì vì Hội Phụ Huynh mới được.”

Tiểu Tam nói:

“Thật ra quen rồi lại cảm thấy chúng rất đáng yêu...Giờ mấy người Tiểu Thất đều gọi ta là trọng phạm Gián Tam mà ta lại chẳng tức giận chút nào.”

La Vạn Nhai nói:

“Lần này đến thành phố số 20, Hội Phụ Huynh đã quy hoạch tuyến đường tốt nhất cho ngươi, trước tiên ngươi phải đi hướng tây, tránh né chiến trường chính của bốn tập đoàn, sau đó đi lên phía bắc. Trên đường đi còn phải tránh vệ tinh giám sát của các tập đoàn, phải đi những con đường hẻo lánh nhất...Đoạn đường này nhất định sẽ rất vất vả.”

“Ta không sợ.”

Tiểu Tam vỗ balo của mình:

“Đồ dùng để ăn để mặc đều ở trong này cả rồi, hơn nữa cùng lắm một tháng là ta sẽ đến được thành phố số 20, đến lúc đó ta tiến vào từ kênh số 6 của thành phố này, rồi giấu giếm tên tuổi ở lại đó. Dạo này ta đang khống chế gián vương nhân giống đám gián nhỏ hơn, nó cứ muốn đẻ gián to, càng to càng tốt, to như ô tô mới lợi hại, nhưng ta cảm thấy nó không có đầu óc gì cả, gián thì phải càng nhỏ mới càng dễ xâm nhập những góc xó xỉnh của Jindai.”

La Vạn Nhai im lặng rất lâu:

“Không cần phải nói với ta chi tiết như vậy…”

“Hahaha.”

Tiểu Tam bật cười:

“Lão La, ở lại thành phố số 10, giúp Phụ Huynh quản lý nơi này cho tốt. Nói thật, ta có tình cảm với nó lắm đấy, chỉ mong nó sẽ càng ngày càng phát triển hơn.”

“Yên tâm, ta sẽ làm được.”

La Vạn Nhai gật đầu hứa hẹn:

“Bây giờ ta gánh vác kỳ vọng của 6 triệu người, chỉ sợ không có đủ thời gian và đầu óc để dùng ấy chứ.”

Tiểu Tam thật lòng yêu mến thành phố số 10, bởi vì hắn đi tiên phong bảo vệ nơi này.

Hiện nay, dân chúng ở các thành phố bắt đầu thức tỉnh dưới sự áp bức của tập đoàn tài chính.

Sau khi hoàn thành sứ mệnh của mình, tất cả Người Nhà đều rút quân về thành phố số 10.

Chỉ có một mình Tiểu Tam phải lên phía bắc, thống lĩnh cả Hội Phụ Huynh ở phương bắc giống như Khánh Mục của Khánh thị khi trước.

90% Hội Phụ Huynh đã rút lui, còn 10% Người Nhà bởi vì ẩn nấp kỹ càng nên ở lại đó. Với sự dẫn dắt của Tiểu Tam, họ sẽ trở thành chi nhánh tình báo của Hội Phụ Huynh, tiếp tục thâm nhập vào đám đông.