Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2006: Không Cần Biết




Đạo tràng Tâm Cảnh, Thành phố số 20.

Một người trẻ tuổi ngồi khoanh chân trên sàn gỗ, ngồi trước mặt hắn là mười hai tử sĩ mặc trang phục kiếm đạo màu đen từ đầu đến chân, trầm lặng và lạnh lùng.

Người trẻ tuổi kia nói:

“Gia chủ là người khống chế truyền thừa Thiết Xá Ngự Miễn, mà chúng ta là người được hắn tín nhiệm nhất. Hiện giờ có người tấn công đạo tràng, giết hại mấy trăm người của đạo tràng Tâm Cảnh chúng ta rồi lại bình yên vô sự rời đi. Chúng ta tuyệt đối không cho phép chuyện này tài diễn.”

Thiết Xá Ngự Miễn sản xuất tử sĩ là chuyện được cả Liên Bang công nhận, họ có hẳn một quy trình tẩy não, khiến những thanh niên đến đây tu hành trở nên càng cấp tiến hơn, càng trung thành hơn.

Vì vậy, người đứng đầu Thần Bí Nghiệp Bộ ở thế giới ngoài vẫn luôn là Jindai Unshuu tu luyện Thiết Xá Ngự Miễn chứ không phải người có thực lực mạnh nhất-Jindai Kura.

Đương nhiên, điều này cũng liên quan đến việc số lượng thức thần trong truyền thừa Âm Dương Sư giảm mạnh.

Âm Dương Sư không có thức thần thì còn gọi gì là Âm Dương Sư nữa?

Bây giờ Jindai Unsou lại mang sáu thức thần quan trọng đi rồi chết ở thành phố số 10, thậm chí trong đó có cả những thức thần hàng đầu như Bàn Nhược, Shuten Douji, Hitouban.

Âm Dương Sư lại thiệt hại nặng nề, truyền thừa Thiết Xá Ngự Miễn dần dần lấn át danh tiếng của Âm Dương Sư, không ai có thể so bì.

Người trẻ tuổi thống lĩnh Thiết Xá Ngự Miễn tên là Jindai Unmasu, là cháu trai thứ mười hai của gia chủ Jindai Senzan.

Tất nhiên, giống như Jindai Senaka, vị gia chủ nhà Jindai cũng đã sống mấy trăm năm, tên gọi trước kia dần dần bị mọi người lãng quên, thậm chí có rất ít người biết hắn rốt cuộc đã sống bao nhiêu đời.

Trịnh Viễn Đông dựa vào Jindai Senzan và ghi chép của vị gia chủ sáu trăm năm trước kia mới kiểm tra ra được thân phận của người này.

Lúc này, Jindai Unmasu lấy một ổ cứng HDD dạng cắm ra và nói:

“Có người gửi thông tin của tên đầu sỏ Khánh Trần đến cho chúng ta, hắn giúp chúng ta diệt trừ Hội Phụ Huynh trong thành phố, điều này đã chứng minh lập trường của hắn. Tuy ta không biết tại sao người này lại điều khiển khôi lỗi đưa thông tin đến đây, nhưng kẻ địch của kẻ địch là bạn.”

Jindai Unmasu nói tiếp:

“Chiến sự ở tiền tuyến đã tạm dừng một thời gian, trước khi cuộc chiến mới nổ ra chúng ta phải giải quyết người này. Trước đó có người đề nghị đến thành phố số 10 săn giết những nhân vật quan trọng, nhưng giết một trăm người ở thành phố số 10 cũng không hữu dụng bằng giết một mình hắn. Chỉ cần hắn chết, thậm chí khiến hắn phải dừng bước trên con đường tu hành là chúng ta có thể đạt được mục đích của mình rồi. Các vị, vinh quang của gia tộc Jindai nhờ cả vào các vị.”

Mười hai tử sĩ ngồi trước mặt hắn hành đại lễ:

“Nguyện hiến dâng!”

Jindai Unmasu nói:

“Các vị, khí cầu máy đưa các vị đến mục tiêu đã ở đỗ ở bến cảng và chuẩn bị cất cánh, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ.”

Mười hai tử sĩ đứng dậy đi ra ngoài, khi thời cơ chín muồi họ sẽ giết chết thiếu niên tên là Khánh Trần đó.

Sau khi mười hai tử sĩ rời đi, một người trẻ tuổi mặc âu phục đen bước ra từ góc tối đằng sau đạo tràng:

“Chúng ta ra tay ở thế giới trong, còn ở thế giới ngoài, ta đã báo cho tổ chức Vương Quốc và tổ chức Future, họ sẽ phục kích Khánh Trần. Kế hoạch lần này không thể để xảy ra sơ suất gì, Khánh Trần đã là một trong những trở ngại lớn nhất trên con đường xuôi nam của chúng ta, hiện nay hắn còn nhỏ yếu, nhưng tuyệt đối không thể để hắn tiếp tục phát triển.”

“Mười hai tử sĩ cấp B chỉ sợ vẫn không giết được hắn.”

Phạch, Jindai Unmasu mở chiếc quạt giấy trong tay ra, hắn cười khẽ:

“Khi khiêu chiến sinh tử quan, Kỵ Sĩ không khác gì người thường, khi đó dù là dị năng giả cấp F cũng có thể giết chết hắn. Cho dù không giết được thì một khi khiêu chiến sinh tử quan bị gián đoạn, con đường tu hành của hắn cũng dừng lại tại đó, vậy là đủ rồi. Hơn nữa...hai thế giới cùng chung tay giết hắn, lẽ nào hắn còn có đường sống sao? Thế lực nước ngoài ở thế giới ngoài chặn giết hắn mới là phần quan trọng nhất. Lần này, nhất định phải khiến hắn kiệt sức, cuối cùng chết trước sinh tử quan của mình, mối thù giữa chúng ta với Kỵ Sĩ phải chấm dứt ở thế hệ này.”

“Hình như hắn có vài đồ đệ?”

Người trẻ tuổi mặc âu phục đen nói.

“Đúng vậy, theo thông tin của khôi lỗi kia, hiện nay Khánh Trần có hai đồ đệ là Kỵ Sĩ, một người là Hồ Tiểu Ngưu, một người là Lý Khắc, tuy còn có đồ đệ khác nhưng không phải Kỵ Sĩ.”

Người mặc đồ đen gật đầu:

“Nếu chỉ có hai người, vậy giết xong Khánh Trần và Lý Thúc Đồng thì giải quyết sau, họ không đáng để sợ hãi. Đúng rồi, rốt cuộc khôi lỗi sư đó là ai?”

Jindai Unmasu lắc đầu:

“Không biết, trước mắt không cần biết, chúng ta phải đoàn kết hết thảy lực lượng có thể đoàn kết, trước tiên đừng quấy nhiễu hắn, diệt trừ hết Kỵ Sĩ rồi tính sau.”