Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1890: Mệnh Nắm Giữ Toàn Bộ Thiên Hạ




Dù sao, trừ lý do này ra, mọi người đều không thể nghĩ được thêm những lý do khác.

Nhưng vị gia chủ của Khánh thị hơn 10 năm nay vẫn luôn quy ẩn trên núi Ngân Hạnh chưa từng xuất hiện, ngay cả khi Trần thị hay Kashima bao vây cũng không thấy bóng dáng lão đâu, hoặc khi ấy là lão đã bí mật ra tay.

Mà lần này, Khánh Vũ đại biểu cho ý kiến của gia chủ giương cờ nói rõ ý định muốn bảo vệ Khánh Trần.

Thật là không thể tưởng tượng nổi, đây còn là ấn tượng về vị gia chủ của Khánh thị trong mắt họ không?

Lý Vân Mộ nhíu mày:

"Nếu các ngươi để ý đến việc sống chết của hắn, sao không phái quân qua đó ứng cứu hắn. Dù chiến sự tiền tuyến căng thẳng, nhưng nếu tập đoàn tài chính đã muốn tách một nhánh quân đội dã chiến đến cứu một cá nhân chắc hẳn là có thể làm được.”

Dù không diệt được bầy chuột, nhưng để cứu một người cũng phải không khó khăn gì.

Khánh Vũ âm thanh lạnh lùng nói:

"Chỉ là không mong hắn tai bay vạ gió mà tử trận mà thôi, nếu bầy chuột công phá thành phố số 10, quân đội của Khánh thị nhất định sẽ để các ngươi đi đằng sau."

Lý Vân Mộ:

"Hiện tại chúng ta đã thông qua vệ tinh nhìn thấy tình trạng của thành phố, chỉ dựa vào những người ở khu Tam Hạ kia, về cơ bản không thể ngăn cản bầy chuột tiến công được, thế nên các người đang mong đợi điều gì?”

Khánh Vũ đáp trả:

"Ta cũng không biết ta đang chờ cái gì, có lẽ là đang chờ người nào đó tạo ra một kỳ tích nào đó."

Nói xong, Khánh Vũ tắt kênh mã hóa truyền tin.

Thật ra hắn vẫn chưa nói một chuyện, hắn đã từng hỏi gia chủ tại sao không trực tiếp cử quân đi cứu, hoặc là trực tiếp để lính của Khánh thị đến giải vây cho thành phố số 10.

Bộ đội chủ lực của Lý thị bị kiềm chế, nhưng Khánh thị mới bước chân vào chiến trường, dư thừa sức lực.

Mà gia chủ lại trả lời:

"Nếu hắn chết trong trận tai hoạ này, vậy có thể chứng minh hắn không có cái mệnh nắm giữ toàn bộ thiên hạ, nhưng ngược lại nếu hắn không chết thì trận tai hoạ này lòng dân sẽ xuôi về bên hắn, chứ không phải về bên Khánh thị.”

Vị gia chủ này quá hung ác, tựa hồ ngài không hề đem tính mạng của hơn ngàn vạn người dân thành phố số 10 để vào trong mắt.

Thậm chí ngay cả trận tai hoạ này trong mắt gia chủ Khánh thị cũng chỉ là viên đá dùng để mài giũa bảo đao Khánh Trần mà thôi.

Nói thật, Khánh Vũ trông phụ thân hắn như vậy khiến hắn cảm thấy sợ hãi vô cùng.

Đợi thêm bốn ngày nữa.

Bốn ngày sau là trở về sau khi xuyên không, Khánh Trần sẽ cho người truyền đi tin tức hắn có thể giải quyết bầy chuột trong thành phố hay không, nếu không có cách giải quyết vậy thì việc san bằng thành phố số 10 nhất định sẽ để toàn bộ quân đội liên bang phụ trách.

Trở về 48:02:01.

Trên đường phố khu Đệ Tứ của thành phố số 10, có một đội tác chiến tinh nhuệ đang tiến nhanh về phía trước, cả đội họ được rắc lên một thứ mà chỉ có ở khu cấm kỵ mới có, là phấn hoa hoa Phong Tuyển, đến mức khiến cho lũ chuột không thèm ngó tới.

Trước đó từ rất lâu, phấn hoa hoa Phong Tuyển chính là chiếc lò sưởi độc quyền, ban đầu người của Liên bang còn không biết tại sao có người có thể vào khu cấm kỵ mà lại không bị dã thú hay thực vật nơi đó tấn công.

Về sau, tập đoàn tài chính nào cũng biết được bí mật của phấn hoa hoa Phong Tuyển, lập tức đem loại thực vật này đi do thám khắp khu cấm kỵ.

Nhưng đáng tiếc chu kỳ sinh trưởng của hoa Phong Tuyển rất dài, thứ đồ chơi này cũng không dễ nuôi trồng.

Lúc này, cả đội ngũ bảo vệ một người trẻ tuổi đang nhanh chóng di chuyển, đến khi tiến vào khu Đệ Ngũ thì người trẻ tuổi ấy mới đứng lại, hắn tiện tay triệu hồi ra Shikigami ATS-006 Bàn Nhược, dùng Shikigami tiếp tục hướng về phía trước dò đường.

Vị Âm Dương sư này chính là người từ tập đoàn Jindai đã biến mất được một tháng, Jindai Unsou, mà ATS-006 Bàn Nhược này ngay khi Jindai Senaka khi chết đã lập tức về lại trong thân Thần Kiều , bây giờ lại bị Jindai Unsou triệu hồi ra.

Chợt Jindai Unsou xì xì mũi thở ra mùi máu tươi:

"Bắt một con chuột tới đây."

Một tên binh lính nhanh chóng tới gần, ngay trước khi con chuột đang nằm gọn trong lòng bàn tay có bất cứ phản ứng gì, lập tức trao cho hắn.

Nhìn tốc độ có thể đoán hắn là chiến sĩ gien cấp B.

Đây là một tiểu đội đặc chủng được hình thành từ một nhánh chiến sĩ gien cấp B.

Jindai Unsou cẩn thận chu đáo từ trong tay người chiến sĩ kia bắt lấy con chuột cống, hạ giọng nói:

“Một bầy họ hàng thân thích nhà chuột khắp khu Đệ Ngũ này đều biến thành màu đen, ngay cả nhúm lông mọc trên bụng chúng cũng tiến hoá thành màu đen tuyền, loài chuột cống này đã kết thành một đại quân đội rồi, bọn chúng thậm chí còn ăn sạch thi thể của ta.”