Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1882: Quả Phụ




Viên Dương nhận ra giọng nói đó, cả người đột nhiên cứng đờ.

Người phục vụ quay đầu lại liền phát hiện ra phản ứng của hắn.

Viên Dương không ở lại quá lâu trong bữa tiệc đó, hắn vội vàng rời đi, suốt cả đêm bắt đầu chuẩn bị một cuộc chạy trốn.

Hắn biết việc giết một người trên cấp A bằng chất độc thần kinh có nghĩa là gì: đây là vụ ám sát trong vòng xoáy quyền lực!

Khánh Trần cầm lấy bức ảnh xem, đó là ảnh chụp màn hình của một video giám sát tại một bữa tiệc thượng lưu, người đàn ông trong bức ảnh khoảng ngoài ba mươi tuổi, bộ dạng anh tuấn, nhưng luôn có cảm giác bệnh hoạn trong sự anh tuấn của hắn ta.

Hắn lần theo tất cả manh mối trong trí nhớ của mình, đột nhiên cảm thấy có những manh mối không khớp chút nào.

Nhưng hắn vẫn chưa dừng lại:

"Ngươi nói tiếp đi."

Quả phụ của Viên Dương nói:

"Sau khi Viên Dương sắp xếp cho mẹ con bọn ta liền mất liên lạc, hắn bảo bọn ta đừng cố liên lạc với hắn, một khi đã liên lạc, mọi người đều sẽ phải chết. Kết quả là ngày hôm sau khi đang đi làm ở quán bar ta đã nhìn thấy Viên Dương, ban đầu ta còn tưởng mọi chuyện đã ổn thỏa cho nên mới đến gặp ta. Nhưng ta cảm thấy có gì đó không ổn, Viên Dượng hẹn với ta rằng nếu an toàn, hắn sẽ gọi một cốc Godfather ở quán bar, còn nếu vẫn đang trong nguy hiểm, ta phải chạy khỏi thành phố ngay lập tức thì hắn sẽ gọi một ly Moriarty. Nhưng hôm đó Viên Dương đã gọi một ly Mary đỏ tươi như bình thường hắn vẫn gọi..."

"Ta nghi ngờ Viên Dương không còn là chính hắn nữa, nên không dám qua đó nói chuyện với hắn, hơn nữa tên Viên Dương đó rất kỳ quái, ngữ khí có chút máy móc, giọng điệu khác hẳn so với thường ngày, giống như đang cố tình bắt chước, có lẽ hắn có thể lừa được người khác, nhưng hắn không lừa được ta."

Góa phụ của Viên Dương nói:

"Nhưng điều kỳ lạ là, sau đó ta đã lặng lẽ đến nơi Viên Dương làm việc để quan sát, ta thấy hắn vẫn đi làm tan làm, như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy. Lúc đó ta đã từng oán hận hắn, nghĩ hắn bịa chuyện để bỏ rơi ta và đứa con. Nhưng đến một ngày, ta đứng từ xa nhìn hắn, một giây trước hắn vẫn còn ở đó, nhưng một giây sau liền biến mất không dấu vết..."

Khánh Trần thở phào một hơi, khớp rồi.

Theo những manh mối trong trí nhớ của hắn, Ảnh Tử đã tìm tất cả các chuyên gia về chất độc thần kinh, nhưng chỉ duy không tìm được người tên Trương Thành, nên hắn mới nghi ngờ Trương Thành đã bị giết người diệt khẩu.

Nếu Viên Dương biết nội tình từ lâu, vậy Ảnh Tử hẳn có thể xét hỏi ra điều gì đó từ miệng hắn ta mới đúng.

Theo logic của quả phụ Viên Dương: có người tìm Viên Dương để bào chế thuốc độc thần kinh, Viên Dương vì sợ dính vào tranh chấp nên đã từ chối. Sau đó, Viên Dương nhận ra thân phận của tên sát thủ nên bị tên sát thủ tìm đến một lần nữa để giết người diệt khẩu, đồng thời tạo ra một con rối.

Tên sát thủ biết rằng Viên Dương cũng có tình nhân, nhưng hắn không biết đó là ai, vì vậy hắn đã dựa theo quỹ đạo cuộc sống của Viên Dương, dùng con rối để câu cá.

May mắn thay, quả phụ của Viên Dương khá nhanh nhạy, hơn nữa đã có ám hiệu từ trước nên không bị lừa.

Vốn dĩ, họ có thể trực tiếp giết Viên Dương để diệt khẩu, nhưng nếu làm vậy, họ sẽ bị Ảnh Tử thuận theo đường dây này đào bới để tìm tình nhân của Viên Dương.

Cho nên, vì không tìm được tình nhân của Viên Dương, họ chỉ có thể tạo ra con rối đó để tiếp tục sống với quỹ đạo cuộc đời của Viên Dương, coi như không có chuyện gì xảy ra.

Theo cách này, cho dù là con rối có bị Ảnh Tử bắt được, cũng chỉ là một chuyên gia chất độc thần kinh bình thường, không có gì khác lạ.

Ảnh Tử sẽ không tiếp tục lần sâu theo tuyến đường của Viên Dương.

Khánh Trần cúi đầu suy nghĩ, hiện tại hắn vẫn còn bán tín bán nghi về khẩu cung của quả phụ Viên Dương, nhưng ít nhất hắn đã có mục tiêu mới.

Hơn nữa, manh mối này...thực ra khiến hắn liên tưởng đến một chuyện khác: Khánh Nguyên có thể tạo ra con rối.

Với tuổi của Khánh Nguyên, chắc hẳn không liên quan gì đến chuyện này.

Nhưng nếu người có thể tạo ra con rối thực ra chính là cha của Khánh Nguyên thì sao?

Khánh Trần tạm thời chưa thể đưa ra kết luận, nhưng hắn có thể tìm người thông qua bức ảnh!

Hắn nhìn Hà Kim Thu:

"Cảm ơn."

"Khỏi khách sáo."

Hà Kim Thu nói với một nụ cười:

"Giao dịch công bằng, không dối trên lừa dưới. Ta đang ở Kình Đảo, hãy nhớ thông báo cho ta khi ông chủ Trịnh giao cho ngươi Chân Thị Chi Nhãn."

Khánh Trần thở dài:

"Được."

Hắn gọi Tiểu Tam:

"Giải quyết ổn thỏa cho hai mẹ con này, để họ xếp hàng với những người dân rời khỏi thành phố, ngoài ra, bảo Người Nhà bên kia coi kĩ họ."

"Đã hiểu."

Tiểu Tam gật đầu.

Khánh Trần lại gọi Trần Chước Cừ đến:

"Ta bảo ngươi phụ trách chuyện kiểm kê, ngươi đã làm chưa?"