Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1857: Trận Chiến Ác Liệt Sắp Xảy Ra




Nhưng Tiểu Tam lại trả lời với một giọng điệu lạnh lùng:

"Ngươi không hiểu ý của Phụ Huynh, dù Phụ Huynh để chúng ta ở đây trông giữ nhưng trong lòng hắn vẫn muốn cứu cư dân toàn thành phố. Bây giờ nạn dịch chuột vừa mới xuất hiện, còn chưa sinh sôi tới một mức độ cao hơn, chúng ta có thể cứu người."

"Quá nguy hiểm."

Lưu Hách kéo hắn lại:

"Ngươi không được đi!"

Tiểu Tam nhìn hắn với ánh mắt nghiêm túc rồi nói:

"Ý nghĩa tồn tại của Hội Phụ Huynh chúng ta là gì? Là vì mạng sống của bản thân mình ư? Yên tâm đi, bây giờ nạn dịch chuột còn chưa lớn mạnh! Lưu Hách ngươi ở lại đây đi, người của đội hai, đi theo ta!"

Tiểu Tam nhớ Khánh Trần đã từng nói rằng:

"Đây mới chính ý nghĩa để Hội Phụ Huynh tồn tại. Lão La, chỉ khi Hội Phụ Huynh thật lòng thật dạ muốn cứu giúp thế giới này thì thế giới này mới bằng lòng giúp chúng ta. Nếu như thế giới và vận mệnh cần chúng ta hi sinh trong kiếp nạn này mới có thể chứng minh lòng thành thay đổi thế giới của chúng ta thì ta cũng sẽ không ngại mà trở thành một trong những người hi sinh."

Đến gia trưởng cũng có thể hy sinh thì hắn còn sợ gì nữa chứ.

Tiểu Tam nói rồi dẫn theo hơn mười người nữa bắt đầu lao về phía bóng đêm trước mặt.

Tiếng súng, tiếng kêu rên thảm thiết vang lên không dứt.

Trái tim của Lưu Hách nhảy vọt lên cổ họng, hắn im lặng mà quan sát. Cho tới khi tiếng súng trong bóng tối ngừng lại thì trái tim của hắn cũng dần ngừng nhịp đập.

Tiếng súng dừng lại có khả năng cao đại biểu cho việc...

Hắn còn chưa nghĩ xong mọi việc thì đã nghe thấy tiếng bước chân vang lên trong bóng tối. Tiểu Tam đang khiêng hai đứa trẻ trên vai, những Người Nhà khác cũng khiêng thêm mấy người, họ cùng nhau chạy về phía ánh sáng.

Tiểu Tam hét lên một cách giận dữ:

"Chuẩn bị xạ kích, sau khi bọn ta vượt qua được phòng tuyến thì giết sạch những con chuột kia."

Tất cả Người Nhà đều phi nước đại, phía sau họ là hơn một ngàn nạn dân đang chạy theo.

Tiểu Tam dẫn theo họ vượt qua phòng tuyến, hắn buông hai đứa trẻ xuống rồi định quay người lại mà nổ súng tiêu diệt đàn chuột.

Nhưng Người Nhà phát hiện ra một điều bất ngờ rằng một khi đàn chuột tới gần phòng tuyến thì chúng sẽ không đuổi theo họ nữa.

Có Người Nhà đứng trong phòng tuyến mà hò reo, nhưng Tiểu Tam vội vàng lên tiếng ngăn cản:

"Các vị nhanh chóng tranh thủ thời gian nghỉ ngơi đi, chúng ta vẫn còn một trận chiến ác liệt phải đánh đấy."

Các cư dân nghe Tiểu Tam nói thế thì không khỏi cảm thấy nghi ngờ, dường như những thành viên câu lạc bộ này đã biết trước là sẽ có chuyện gì xảy ra, hơn nữa cũng đã chuẩn bị xong để sẵn sàng chiến đấu với đám chuột này rồi?

Lúc này mọi người lại nhớ tới hành vi xua đuổi mọi người của hội liên hiệp câu lạc bộ, những hành động đó không giống như là muốn bán họ đi, mà lại càng giống là muốn dẫn họ đi tị nạn hơn.

Từ đầu tới cuối, những thành viên của hội liên hiệp câu lạc bộ này cũng chỉ mắng ngoài miệng, quá đáng thêm một chút thì chỉ là nổ súng lên trời mà thôi, lúc căng thẳng nhất cũng chỉ đạp lên mông của nam nhân mà thôi.

Phụ nữ, người già và trẻ con hoàn toàn chưa từng phải chịu sự nhục nhã của những thành viên câu lạc bộ hung thần ác sát này.

Lúc này, Tiểu Tam cất cao giọng giải thích với các cư dân rằng:

"Mọi người không cần phải sợ, tất cả đường cống thoát nước đều đã bị chúng ta phá hỏng, chúng ta phải lợi dụng khoảng thời gian này để diệt chuột, sau đó mau chóng sửa chữa, lấp kín những nơi chuột có khả năng chui qua. Tuyệt đối không được để lộ sơ hở, loại bỏ tất cả con đường chuột có thể vào được trong nội bộ khu Tam Hạ! Mọi người hãy mau rút lui theo thứ tự!"

Tiểu Tam nói tới đây thì cảm thấy dường như vỏ bọc hung thần ác sát của mình sắp sụp đổ rồi nên lại vội vàng tỏ ra hung hăng rồi nói:

"Mẹ nó nhanh tay nhanh chân lên cho ta, ai dám làm chậm trễ tốc độ tiến lên của đội ngũ thì ông đây sẽ nổ súng bắn chết hắn."

Thái độ trước và sau khác biệt quá lớn khiến cho các cư dân hơi sững người ra, chỉ là mọi người không còn bài xích sự sắp xếp của Hội Phụ Huynh như trước nữa.

Dưới bầu trời đêm bên ngoài khu Tam Hạ, khắp nơi đều là những tiếng kêu rên, khu Tam Hạ vốn bị người người phỉ nhổ, xa lánh lại trở thành cảng tránh gió tạm thời đúng nghĩa.

120 liên lạc viên của Hội Phụ Huynh chạy khắp các ngõ ngách trong thành thị, thế là càng ngày có càng nhiều Người Nhà bắt đầu đi về phía đại bản doanh để tụ tập. Vấn đề không đủ nhân lực dần dần được giải quyết.

Những Người Nhà đang tổ chức cho hơn một triệu cư dân di chuyển với vẻ hung hăng, Tiểu Tam thì đang nhíu mày.

Họ có bốn cánh cửa Mật Thược, dựa theo tốc độ hiện tại thì chắc là có thể đạt tới hiệu suất mỗi một giây đưa hai người thông qua, bốn cánh cửa thì tức là mỗi một giây đưa qua được tám người.