Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1856: Chiến Đấu




Dùng thứ này để chặn đường ống thoát nước thì dễ như ăn bánh.

Đúng lúc Hội Phụ Huynh vẫn đang xây dựng cơ cấu hạ tầng, nếu tìm thấy phòng ốc nguy hiểm thì cũng sẽ tu sửa lại nên bê tông và vật liệu còn thừa rất nhiều, tất cả đều được dùng trong việc lấp đường ống thoát nước.

Thử Vương có mối thù rất lớn với khu Tam Hạ, bởi vì ngay từ đầu nó đã định dùng khu Tam Hạ dơ dáy bẩn thỉu này để làm kho lúa, tạo bàn đạp cho việc phóng xạ cả thành phố. Không ngờ rằng lại thất bại ngay trong giai đoạn đầu tiên, cuối cùng nó đành phải chuyển hướng mục tiêu sang khu thứ năm.

Bây giờ nó ngóc đầu lên lại, nghĩ thầm trong lòng rằng với đội quân hùng hậu như thế thì chắc chắn nó sẽ báo thù thành công. Ai ngờ chúng đi loanh quanh lâu như thế rồi vẫn chưa tìm được đường lên mặt đất.

Lúc này, đàn chuột dưới mặt đất đang chia nhau tìm kiếm lối ra, chúng cũng đã thử đào bê tông nhưng đã đào nửa ngày trời, thậm chí đào tới nỗi móng vuốt gãy làm đôi cũng không thể đào thông đường ống thoát nước.

Hội Phụ Huynh thật sự đã xây dựng phòng tuyến của khu Tam Hạ quá vững chắc, Thử Vương cũng không biết bọn Người Nhà này có thể vì lời bình tiên tiến có thể điên cuồng tới mức nào!

Đàn chuột chia nhau tìm kiếm dưới mặt đất hơn hai mươi phút nhưng không thể tìm ra bất cứ lỗ hổng nào có thể đột phá khu Tam Hạ từ bên trong.

Đột nhiên đàn chuột ngửi được mùi đồ ăn.

Một số con chuột đi tìm đồ ă theo bản năng, thì thấy có hạt gạo trong đường ống thoát nước ở bên kia.

Có con chuột ăn vài miếng, sau đó chết ngay tại chỗ. Đó là bả chuột ngâm độc mà Hội Phụ Huynh thả xuống trước khi đổ bê tông vào. Căn cứ theo nguyên tắc có thể giết bao nhiêu hay bấy nhiêu, đội Người Nhà đã thả hết những bả chuột ngâm độc có thể tìm thấy trên thị trường vào trong hệ thống thoát nước.

Sau khi một con chuột trúng thuốc mà chết bất đắc kỳ tử thì đàn chuột bên cạnh lại nhào vào người nó mà cắn xé, định ăn thịt đồng loại.

Nhưng chúng còn chưa nuốt được miếng nào thì đã chết ngay tại chỗ như con chuột đầu tiên.

Trừ Thử Vương ra thì trí thông minh của cả bầy chuột đều chưa phát triển hoàn toàn, cho nên chỉ dựa vào mấy loại bả chuột ngâm độc này đã có thể giết được mấy trăm con chuột ở nơi mọi người không nhìn thấy.

Cho tới khi Thử Vương phát hiện ra điều kỳ lạ thì mới chỉ huy đàn chuột dưới mặt đất nhanh chóng rút lui.

Trên mặt đất, có gần một ngàn Người Nhà đang cầm súng ống đạn dược trong tay rồi bày trận sẵn sàng để đón quân địch. Mười mấy ngàn thành viên câu lạc bộ cầm dao phay, canh giữ đường Long Lân, đường Liên Minh, đường Tân Hà, trên cao ốc còn có trạm gác.

Cuối cùng, đàn chuột lại không chọn tiếp tục tấn công khu Tam Hạ mà bắt đầu lao về những khu khác như thủy triều.

Trí thông minh của Thử Vương đã phát triển, trí tuệ của nó giống như là đến từ bộ não của thi thể Jindai Senaka nào đó.

Trong suy nghĩ của nó, bây giờ nạn dịch chuột còn chưa được tính là hoàn thiện, chưa trải qua sinh sôi và tiến hóa đầy đủ. Nếu đối đầu với một khu Tam Hạ đã chuẩn bị đầy đủ trong thời điểm này thì có thể làm chậm tiến độ thúc đẩy chỉnh thể của nó. Cho nên chẳng bằng bây giờ đi xâm lược nơi khác, rồi lại đối đầu với khu Tam Hạ một thân một mình này.

Lúc này, cư dân của khu Tam Hạ đều ngẩn cả người ra, chuyện gì đã xảy ra thế? Sao nạn dịch chuột lại rút lui rồi?

Trong khu thứ sáu gần khu Tam Hạ, có người đứng trên cao ốc quan sát thấy tình cảnh yên bình bên này, hoàn toàn không có dấu vết bị nạn dịch chuột tấn công.

Có người cả gan tổ chức một đội nhân lực xông ra ngoài, mục đích là muốn vọt thẳng về phía khu Tam Hạ.

Nhưng gần một trăm người vừa mới xông ra khỏi cao ốc, cách phòng tuyến khu Tam Hạ khoảng hai trăm mét thì đột nhiên có mấy ngàn con chuột không biết lao từ đâu ra đang đâm đầu về phía họ!

Bên trong phòng tuyến, mấy người Tiểu Tam đang mượn ánh sáng phát ra từ đống lửa mà quan sát cảnh tượng này.

Những cư dân cũng nhìn thấy cảnh này.

Chỉ thấy những người kia vừa xông ra ngoài đã bị đàn chuột bao vây, sau đó lại bị đàn chuột ép lùi về trong bóng tối nơi xa kia một lần nữa.

Trong bóng tối, có người hét lên với phòng tuyến khu Tam Hạ:

"Cứu mạng với!"

Còn có nạn dân bị chuột nhào lên cắn xé, sau đó từ từ bị kéo vào bóng tối phía sau cao ốc.

Người Nhà màu tím, Lưu Hách nói:

"Không thể đi nữa, phòng tuyến của chúng ta cũng không ổn định. Phụ Huynh đã nói rồi, khi nào nhìn thấy tín hiệu thì đi ra ngoài mở cửa rồi tiếp ứng cho người du hành thời gian trên Kình Đảo. Bây giờ không nhìn thấy tín hiệu thì chúng ta không thể ra ngoài một cách tùy tiện được. Ngươi đã quên kế hoạch B của Phụ Huynh rồi sao? Một khi sử dụng kế hoạch B thì đừng hòng mơ tưởng tới việc cứu cả thành phố này nữa, chúng ta phải ưu tiên việc bảo vệ chính mình."