Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1858: Chắc Chắn Có Vấn Đề




Một tiếng có 3600 giây, mỗi tiếng có thể rút lui được 28800 người.

Khu Tam Hạ tập trung hơn một nửa dân số của thành phố số 10, Hội Phụ Huynh thống kê qua hộ khẩu thì áng chừng khoảng, hơn sáu triệu ba trăm mười nghìn người.

Cho nên, muốn rút lui toàn bộ dân số của khu Tam Hạ thì thời gian cần thiết tối thiểu là 9 ngày.

Nhưng nạn dịch chuột sẽ cho họ thời gian 9 ngày ư? Đáp án là không! Dựa theo sự tính toán của gia trưởng thì nhiều nhất ba ngày nữa là nạn dịch chuột có thể tàn sát gần hết khu Lục Thượng.

Bây giờ Hội Phụ Huynh chỉ có thể cố gắng hết sức đưa cư dân đi, sau đó trông chờ vào quân trợ giúp của Liên Bang tập đoàn mau tới đây.

Tiểu Tam dựa vào phòng tuyến mà hút thuốc, hắn yên lặng quan sát đội ngũ cư dân di chuyển về phía trước.

Phía sau cửa Mật Thước, mọi người cũng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra với thành phố số 10.

Mà những thành viên câu lạc bộ vừa mới quát nạt, hung dữ với họ kia cũng không lựa chọn trốn tránh khi tai nạn ập tới, mà là ở lại để cho họ một con đường sống.

Một phóng viên của truyền thông Hi Vọng lặng lẽ trốn trong đội ngũ, đi theo cư dân của khu Tam Hạ mà rút lui.

Hắn tới đây để điều tra sự khác lạ của khu Tam Hạ, bây giờ lại bị Hội Phụ Huynh đe dọa đi xuống dưới lầu.

Bởi vì có một lần hắn vô tình đi ngang qua đây trong đêm, vị phóng viên này đã nhìn thấy khu Tam Hạ vốn nên tối tăm u ám nay lại đèn đuốc sáng trưng, bởi vậy nên hắn đã không kìm được mà đi vào nơi này.

Hắn còn chưa nhìn đủ thì đã gặp phải chấp pháp của Hội Phụ Huynh.

Phóng viên tận mắt chứng kiến những Người Nhà đã liên tục đánh úp hai cứ điểm của bọn trộm trong một toà cao ốc, cư dân vây xem dồn dập vỗ tay khen hay.

Trong đêm, những người đi đường vui vẻ tụ tập bên phố nói chuyện phiếm, phụ nữ còn dám đi ngoài đường một mình vào lúc hai giờ đêm.

Phải biết rằng, cho dù là ở khu thứ tư, khu thứ năm, khu thứ sáu thì phụ nữ ở ba khu này cũng không dám đi ngoài đường như thế sau mười hai giờ đêm. Tùy tiện đi qua một ngõ nhỏ tối tăm cũng có thể mất mạng.

Phóng viên nhìn về phía hẻm nhỏ của khu Tam Hạ theo bản năng, nơi đó có lắp camera giám sát, còn dán biển cảnh cáo đại loại như "Không cho phép tùy tiện đại tiểu tiện, nếu không thì bắt diễu hành thị chúng", "Không cho phép phạm pháp, nếu không sẽ bị bắt", "Ta đang nhìn ngươi"...Camera giám sát còn quay đi quay lại, vô cùng đáng sợ.

Hắn đi vào ngửi một hơi, quả nhiên không có mùi khai của nước tiểu.

Phải biết rằng dù là trong một số hẻm nhỏ của khu thứ ba thì cũng sẽ có người đại tiện tiểu tiện bên trong đó.

Lúc ấy, vị phóng viên của truyền thông Hi Vọng này đã đứng lặng người.

Đây là khu Tam Hạ trong ấn tượng của hắn ư? Không phải khu Tam Hạ vô cùng nguy hiểm, lại còn dơ dáy bẩn thỉu, đen tối u ám ư? Sao lại khác hoàn toàn với những gì hắn thấy hiện tại vậy?

Chuyện này chắc chắn có vấn đề.

Phóng viên thuê một phòng ở lại tại khu Tam Hạ, hắn muốn trải nghiệm sinh hoạt tại khu Tam Hạ một cách chân thật nhất.

Dần dần, hắn bắt đầu hiểu rõ hội liên hiệp câu lạc bộ, cũng biết những nhân vật nòng cốt.

Sau này, hắn còn thông qua những con đường khác mà phát hiện được dường như các khu Tam Hạ của các thành thị đều đang trải qua sự lột sác, những nhân vật qua trọng dần dần trồi lên mặt nước.

Phóng viên bắt đầu hiểu được, phía sau hội liên hiệp mà hơn một trăm câu lạc bộ tạo nên là một quái vật khổng lồ có tên Hội Phụ Huynh. Họ đã xử lý thần giáo cứng nhắc của thành phố số 10 và số 18.

Thật ra những gì hắn điều tra đã có thể trở thành bản thảo từ lâu rồi, nhưng phóng viên lại do dự. Bởi vì hắn biết rõ bây giờ tập đoàn chỉ là còn chưa phát hiện sự thay đổi của khu Tam Hạ và sự sự lột xác của Hội Phụ Huynh.

Tập đoàn đã quen với việc mắt cao hơn đầu, cho nên xem thường chuyện cúi đầu quan sát khu Tam Hạ.

Nhưng nếu truyền thông Hi Vọng báo cáo lên thì chắc chắn sẽ khiến cho sự tồn tại của Hội Phụ Huynh lộ ra ngoài ánh sáng. Đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì? Phóng viên biết rõ hậu quả của chuyện này.

Vậy nên hắn đã phá hủy bản thảo rồi.

Dù sớm muộn gì chuyện này cũng sẽ bị lộ ra ngoài ánh sáng nhưng hắn tình nguyện để cho nó lộ ra muộn hơn một chút.

Sau này, phóng viên đã định cư ở khu Tam Hạ, hắn cảm giác cuộc sống ở đây còn dễ chịu hơn cuộc sống ở khu thứ năm của hắn nhiều.

Chuẩn bị tới lượt vị phóng viên này tiến vào cửa Mật Thước, hắn nhìn Tiểu Tam đứng một mình tựa vào bao cát mà hút thuốc thì bỗng nhiên rời khỏi đội ngũ.

Hắn vừa rời khỏi đội ngũ thì bên cạnh đã có một Người Nhà giơ chân đạp hắn một cái rồi hỏi với vẻ hung dữ:

"Làm cái gì thế hả? Không muốn sống nữa đúng không, quay về đội ngũ ngay cho ta!"