Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1837: Mô Hình 3D




Trịnh Viễn Đông từ tốn nói:

"Hỡi những người du hành, thành phố số 10 của mọi người bây giờ đang ở trong tình trạng cực kỳ nguy hiểm. Trước mắt, bọn ta nghi ngờ có người thả xác một Bán Thần vào trong hệ thống thoát nước của thành phố số 10, gây ra ô nhiễm sinh học cho toàn thành phố, dẫn tới chuột biến đổi gen và sinh sôi trên quy mô lớn."

"Tiếng thét chói tai mà mọi người nghe thấy lúc quay về là bởi có 16 người du hành bị chuột tấn công trong thành phố, tất cả đều đã chết cùng một lúc. Lần trước lúc quay về, họ vẫn còn vui vẻ cùng tập luyện với mọi người, bây giờ quay lại đã trở thành một bộ xương khô."

Nói xong, mấy người Nghê Nhị Cẩu và Lộ Viễn đột nhiên khiêng 16 bộ hài cốt tới trước mặt tất cả người du hành, lập tức xốc vải trắng đang che bên trên lên.

Nhóm người du hành sợ hãi, vội vàng lùi lại, nhưng đây chính là kết quả mà Trịnh Viễn Đông muốn.

Nếu là chuyện khác, hắn còn có thể chờ đám nhỏ trước mặt từ từ trưởng thành, nhưng bây giờ không có cơ hội nữa. Đám nhóc này chưa biết được mức độ nghiêm trọng của sự việc, e là không có cơ hội trưởng thành.

Lúc này, Trần Chước Cừ đứng trong đám người đột nhiên hỏi: "Hiệu trưởng Trịnh, chúng ta phải làm gì?"

Câu nói vừa dứt, rất nhiều thành viên của Côn Luân phát hiện, dù có đối diện với cảnh tượng như thế này thì vị Quyển Vương này vẫn duy trì lý trí và vẻ tỉnh táo.

Phản ứng đầu tiên của nàng là...bây giờ nàng phải làm gì.

Trịnh Viễn Đông dùng giọng điệu nặng nề mà trả lời:

"Bây giờ ta yêu cầu mọi người hợp thành tiểu đội hỗ trợ dưới sự sắp xếp của học viện. Học viện sẽ căn cứ vào biểu hiện thường ngày của mọi người để chỉ định ra đội trưởng. Ta yêu cầu mọi người cần phải nghe theo sự chỉ huy của đội trưởng tiểu tổ trong những lần xuyên việt sau. Trước tiên phải dùng hết tiền mà mình kiếm được để mua vật tư, sau đó di chuyển tới cổng dịch chuyển ở biên cảnh phía nam thành phố, rời khỏi thành phố số 10."

Trịnh Viễn Đông nói tiếp:

"Không tới nơi âm u, vắng vẻ và đừng tới nơi ít người của thành phố, đây là nguyên tắc thứ nhất để bảo vệ tính mạng của mọi người."

Dù Côn Luân và Bạch Trú quyết định thông báo chuyện này tới những tập đoàn khác, nhưng bây giờ là thời gian quay về, họ chỉ có thể sắp xếp ổn thỏa cho cho người du hành trước mà thôi.

Mà người được chỉ định là đội trưởng đương nhiên sẽ là người có điểm tích lũy cao nhất.

Hệ thống điểm tích lũy của học viên là hệ thống đánh giá tổng hợp, toàn diện. Một người du hành có thể đạt được điểm tích lũy cao nhất, đương nhiên phải ưu tú, mạnh mẽ hơn những người khác nhiều.

4811 người, sẽ được học viện chia thành 96 đội, mỗi đội khoảng 50 người. Họ chia ra đi mua sắm vật tư, sau đó rời khỏi thành phố.

Học viện bắt đầu khoanh vùng để bố trí đội ngũ người du hành.

Nhưng Khánh Trần chợt nói:

"Chờ đã, để ta chia đội, còn việc sắp xếp tuyến đường chạy trốn và nơi mua sắm vật tư cũng để ta chỉ định luôn đi."

Nhóm người du hành và thành viên Côn Luân đều ngây cả người. Họ không ngờ lúc này Khánh Trần lại đứng ra.

Lộ Viễn gãi đầu, tò mò hỏi:

"Để bọn ta làm thì có vấn đề gì ư?"

Khánh Trần lắc đầu:

"Không có vấn đề gì, từ lúc bắt đầu phong tỏa hiện trường cho tới bây giờ, bên học viện làm rất tốt, không có gì bắt bẻ cả. Có điều ta có thể làm tốt hơn nữa, cứ để cho ta đi."

Nếu là bình thường, có thể Khánh Trần sẽ lựa chọn giấu tài, có thể sẽ khiêm tốn, nhưng chuyện quan trọng như mạng người thì không cho phép hắn kiểu cách.

Khánh Trần nói tiếp:

"Mọi người chờ ta một lát."

Nói xong, hắn quay lại trong cứ điểm chiến đấu gọi Tiểu Đồng Vân Jinguji Maki.

Hắn ngồi xổm trên đất:

"Maki, cứ để ta vẽ đi. Ngươi ra bày một mô hình theo tỷ lệ ở quảng trường trước cổng ký túc xá đi."

Nói xong, hắn ghé vào trang giấy lớn, căn cứ bản đồ vệ tinh của thành phố số 10 từng thấy ở sở mật vụ Khánh thị, sao chép lại y đúc trên giấy.

Quảng trường bên ngoài khu ký túc xá, nhóm người du hành, các thành viên của Côn Luân thấy một mô hình thành phố số 10 cực lớn từ từ xuất hiện trước mặt họ.

Mô hình theo tỷ lệ dựng đứng, như một tấm bảng đen tiện cho mọi người ngẩng đầu quan sát.

Từng tòa nhà cao tầng đột ngột mọc từ dưới đất lên trước mặt họ. Khu thứ nhất, khu thứ hai, khu thứ ba...

Có người du hành nói:

"Ấy khoan, ngay cả cây trên đường ở khu thứ hai cũng giống y đúc kìa. Ta nhớ hàng cây kia đúng là Hông hoa trắng."

"Còn cả những cửa hàng trên đường nữa, tấm biển cũng giống."

Lúc này, cuối cùng mọi người mới ý thức được, đây là mô hình 3D, cái gọi là chân thật không có thành phần hư cấu, mọi thứ đều có thể dựa vào thực tế làm thành tài liệu tham khảo và chỉ dẫn.