Đương nhiên, Át Bích hẳn cũng không chỉ muốn lôi kéo tổ chức Kỵ Sĩ, họ biết lực lượng của mình lúc này quá yếu ớt để đối đầu với liên bang, cho nên cần tất cả những lực lượng có thể đồng hành với họ.
Vì thế, Từ Lâm Sâm của Át Bích nhận ra được giới hạn của bản thân, thậm chí còn tự nguyện đến làm việc cho Khánh Trần ở thành phố số 22...
Dưới sự cố gắng của Ương Ương, Át Bích đã sắp sửa sát nhập với Hội Phụ Huynh...
Lần trước La Vạn Nhai về còn nói hắn nghe sau khi giải quyết thành phố số 22, Từ Lâm Sâm cũng không hề rời khỏi Hội Phụ Huynh mà là dẫn đội đến thành phố số 24 ở phương bắc, dùng thân phận người nhà màu vàng để tiếp tục cải tạo thành phố giúp Hội Phụ Huynh.
Đương nhiên, Từ Lâm Sâm cũng không nói ra thân phận ở Át Bích của mình, mà La Vạn Nhai cũng không nói ra.
Át Bích lúc này thật sự cảm thấy Hội Phụ Huynh rất đáng tin cậy, mà đó cũng là con đường mà Át Bích muốn...
Có đôi khi Khánh Trần cũng nghi ngờ Ương Ương thật ra cũng là người chơi bản Alpha, là người mà Nhan Lục Nguyên tìm ra được ở chốn hoang dã.
Vì trong hành vi của đối phương còn mang theo dã tính thuộc về chốn hoang dã, rất trực tiếp, khao khát dùng ngôn ngữ đâm xuyên qua trái tim của ngươi ngay tại chỗ.
Có người nói Ương Ương, Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân đều giống nhau, là phú nhị đại của cấp 3 Hải Thành, nhưng nàng chưa từng nhắc đến cha mẹ của mình, Khánh Trần cũng không tra được cha mẹ của nàng đang làm gì.
Mà, nếu Ương Ương thay Ương Ương của thế giới trong trở thành thành viên của Át Bích, nếu thành viên của Át Bích biết nàng là người du hành thời gian thì tại sao lại dễ dàng tha thứ cho việc một người bạn, một thành viên của tổ chức bị thay thế một cách vô tình như thế?
Giống như cách ảnh tử đối xử với Khánh Trần, nếu quả thật có một Khánh Trần của thế giới ngoài thay thế em trai của ảnh tử, thì có lẽ hắn sẽ chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ.
Không có người thân, bạn bè nào có thể chấp nhận được kết quả này.
Lúc Nhan Lục Nguyên lựa chọn người chơi bản Alpha dường như rất công bằng, hắn chọn một người trong mỗi một thế lực, sau đó nhìn những người chơi bản Alpha này tiếp nhận văn hóa của thế giới ngoài rồi quay trở lại thế giới trong, lũng đoạn, phân hóa tập đoàn ngay từ bên trong.
Nhìn cách Nhan Lục Nguyên chọn Jinguji Maki làm người chơi Alpha của Jindai có thể thấy rằng, kẻ được gọi là em trai của Thần Minh này thật ra đang muốn hủy diệt Jindai.
Nếu không, tại sao đối phương lại chọn một người khắc chế Âm Dương Sư bẩm sinh để làm người chơi bản Alpha?
Kẻ gần với Thần Minh nhất trong số những người sống đương thời dù không nói gì, nhưng thật ra đã bày tỏ rõ thái độ rồi.
Nhưng có một người như Jinguji Maki tồn tại, cũng đã chứng minh thật ra thời gian người chơi bản Alpha vào thế giới ngoài là khác nhau, ít nhất thì Jinguji Maki khác với Khánh Trần.
Khánh Trần nghi ngờ, không chỉ là khác thời gian, thậm chí sẽ có người chơi Alpha không bị phong ấn ký ức, hoặc từ lúc bước vào thế giới ngoài đã là kẻ siêu phàm.
Tất cả đều có thể xảy ra.
Đương nhiên, không phải tất cả những người chơi bản Alpha đều lựa chọn thay đổi thế giới này như Khánh Trần, rất có thể họ sẽ dung nhập vào thế giới này, bị nó đồng hóa.
Kashima, Jindai, Khánh thị, Lý thị, Trần thị.
Át Bích, Hỏa Đường và Tòa án cấm kỵ.
Đó đều là các tổ chức có thế lực khá lớn trong liên bang.
Cho nên Khánh Trần đoán Ương Ương rất có thể là một trong những người chơi bản Alpha.
Hắn nhìn cô gái bên cạnh:
“Ngươi đến thế giới ngoài lúc nào?”
Ương Ương hơi ngạc nhiên, sau đó cười:
“Ngươi đoán xem?”
Khánh Trần cũng cười:
“Không nói thì thôi.”
Ương Ương nói sang chuyện khác:
“Ngươi sắp phải đi rồi.”
“Ừ, ngươi cũng biết, thời gian ảnh tử kéo được cho ta là có hạn, ta phải có năng lực đối đầu với Trần Dư trước khi hắn xuất quan một lần nữa, đương nhiên là chuyện này rất khó.”
Khánh Trần gật đầu:
“Ngươi thì sao? Có muốn đến thành phố số 10 chơi không?”
“Không, ta phải đến khu quần cư mới đó một chuyến.”
Ương Ương ngồi cạnh thân cây cười nói:
“Dù bây giờ mục tiêu của ta và ngươi giống nhau, nhưng ngươi có việc cần làm, ta cũng có.”
“Ta hiểu.”
Ương Ương nói tiếp:
“Ngươi đưa cả Tiểu Mộng Thiên đi đi, Tôn Sở Từ, Đoàn Tử, Zard và Huyễn Vũ sẽ đi cùng với ta đến khu quần cư. Dạo này ngoài hoang dã cũng không yên ổn, quân tập đoàn của liên bang đuổi giết họ thì không nói gì, mà nội bộ các gia tộc người hoang dã còn đang đánh nhau, có Zard theo thì ta cũng có thể bớt lo đi một chút.”
Khánh Trần cười nói:
“Hai người Zard và Huyễn Vũ là hai quả bom hẹn giờ, ngươi không sợ họ sẽ phát nổ bất cứ lúc nào à?”
Ương Ương nhích đầu đang tựa trên vai Khánh Trần sang một chút cho dễ chịu:
“Dù Đại Vũ có ra cũng không sao cả, lúc đó ta sẽ để Zard đứng cạnh đống lửa, nếu Đại Vũ dám uy hiếp sự an toàn của khu quần cư hoang dã thì Zard sẽ tự sát! Yên tâm, hắn sẽ không làm bậy đâu.”