Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

CHương 1812: Tinh Khiết




Muốn làm gì thì làm ngay cái đó, suy nghĩ thông suốt.

Chẳng quan tâm thế giới bên ngoài nghĩ gì về nàng, đó chính là Trần Chước Cừ chân thực.

Chỉ có một Trần Chước Cừ giản dị và thuần túy như vậy mới có thể tiến xa hơn trên con đường này.

Nếu nàng ấy rõ ràng muốn tăng gấp đôi phần thưởng, nhưng lại không dám tự mình nói ra, người như vậy nhất định sẽ không vượt qua được Vấn Tâm.

Vì nàng ấy thậm chí còn tự lừa dối chính mình.

Còn sự chân thành của Trần Chước Cừ được thể hiện ở chỗ mặc dù rất muốn chiến thắng nhưng nàng vẫn rất sẵn sàng giúp đỡ các bạn học khác, chưa bao giờ làm tổn thương ai vì những gì mình đã giành được.

Còn Hồ Tĩnh Nhất đã trải qua rất nhiều thất bại trong cuộc sống, nhưng hắn vẫn rất yêu quý thế giới và cuộc sống của chính mình, nếu đây không phải là sự chân thành thì còn gì mới xứng là sự chân thành nữa?

Những học sinh trước kia xa lánh Hồ Tĩnh Nhất nhìn trông rất chân thật, dù sao thì họ cũng chỉ vì muốn có thể thuận lợi hoàn thành thử thách này nên mới yêu cầu Hồ Tĩnh Nhất từ bỏ.

Theo đuổi lợi ích của bản thân thì có gì sai?

Nhưng sự chân thật này khác với sự chân thật của Trần Chước Cừ, Trần Chước Cừ không hề làm tổn hại đến bất kì ai, ngược lại còn hay giúp đỡ người khác, còn họ lại làm tổn thương bọn Hồ Tĩnh Nhất.

Theo quy tắc, nhóm người Hồ Tĩnh Nhất có quyền lực thử thách ngang với họ, nhưng vì họ đã hoàn thành cửa thứ nhất nên khi đối diện với nhóm người Hồ Tĩnh Nhất lại sinh ra một cảm giác vượt trội và cao cao tại thượng hơn cả.

Cho nên, sự chân thật của họ là tăm tối, ích kỷ và không hề chân thành.

Ít nhất, Khánh Trần không muốn tưởng tượng cảnh mình sẽ kề vai sát cánh cùng một nhóm người như vậy.

Đội hình này muốn đi tiếp thì bắt buộc phải thật tinh khiết.

Tần Sênh thở dài nói:

"Lúc trước khi tên tiểu tử Lý Thúc Đồng nói với chúng ta rằng ngươi sẽ dẫn dắt Tổ chức Kỵ Sĩ bước vào một kỷ nguyên mới, ta chỉ giữ thái độ từ chối cho ý kiến mà thôi. Bây giờ xem ra có vẻ như ngay từ đầu ta đã đánh giá thấp ngươi rồi."

Nhưng đám Tần Sênh đã hỏi hết vấn đề của họ rồi, còn Khánh Trần thì vẫn chưa hỏi xong.

Hắn ngồi trước bia mộ của Tần Sênh, tò mò hỏi:

"Nghe nói các Kỵ Sĩ mới sẽ đến đây để thăm các vị tiền bối, hẳn sẽ có có vật cấm kỵ để làm quà cáp đúng không?"

Khu cấm địa số 002 lại đột nhiên im lặng.

Cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, sau khi Khánh Trần đến đây, mọi người đã im lặng rất nhiều.

Khánh Trần đếm trên đầu ngón tay, tính toán:

"Sư phụ Lý Thúc Đồng của ta đã chuẩn bị quà cho Jinguji Maki và Lý Khác rồi, đó là thứ mà năm xưa ông ấy đã dùng vật cấm kỵ ACE-Sát Tử Mục Kích Giả trong tay tòa án cấm kỵ đổi thành vật cấm kỵ ACE-060 Kính Viễn Vọng Không Có Tình Yêu, còn có vật cấm kỵ ACE-119 Hộp Rút Giấy, hiện tại ông ấy vẫn còn nợ Hồ Tiểu Ngưu một cái, nói là chờ qua một khoảng thời gian nữa rồi sẽ đưa. Các ngươi thì sao, các ngươi muốn tặng món gì?"

Năm xưa trong cuộc chiến thế kỷ, Lee Buyng Hee đã dùng Sát Tử Mục Kích Giả để thoát thân.

Món đồ đó sau khi bị Tứ Nguyệt thu nhận đã bị Lý Thúc Đồng buộc phải trao đổi hai vật cấm kỵ ra.

Vật cấm kỵ ACE-060 Kính Viễn Vọng Không Có Tình Yêu: một kính viễn vọng có tiêu cự điều chỉnh gấp 4-32 lần, thật ra không có gì gọi là quý hiếm, nhưng ngươi có thể sử dụng nó để thấy rõ lớp trang điểm của phụ nữ, và thậm chí còn có thể nhìn thấu mặt mộc xuyên qua lớp trang điểm trong ảnh điện thoại di động.

Điều kiện thu nhận rất đơn giản, ký chủ buộc phải là nam giới.

Là một Kỵ Sĩ và là con ruột của nhà họ Lý, Lý Khác cũng là một thiếu niên đang tiết ra horomone, đương nhiên rất cần thứ này.

Vật cấm kỵ ACE-119 Hộp Rút Giấy: Trong đó có những chiếc khăn giấy dùng mãi không hết, thỉnh thoảng sẽ rút ra được một tờ giấy ăn có ghi lời tiên tri bên trên, nó sẽ dự đoán chính xác một điều gì đó sẽ xảy ra với ngươi trong vòng mười hai giờ, nhưng tiếc thay, xác xuất nó xuất hiện là rất nhỏ. Có người rút cả năm trời vẫn không thấy bất cứ một lời tiên tri nào.

Món đồ này, Khánh Trần định để lại cho Jinguji Maki, cô gái nhỏ thích khóc nháo, Lý Đồng Vân khi bị Giang Tuyết đánh cũng sẽ khóc, vừa hay để đó cho các nàng lau nước mắt hay xì mũi, lỡ đâu một ngày nào đó lại rút được một lời tiên tri gì đó thì sao?

Không rút được cũng có làm sao đâu, đỡ phải bỏ tiền ra mua khăn giấy.

Tuy nhiên, lúc trước Khánh Trần muốn đến thành phố số 22 để giết Jindai Yunhe, cho nên không hề mang theo hai vật cấm kỵ này mà thay vào đó, hắn nhờ Khánh Lăng- người đã trốn thoát khỏi căn cứ A02 kia, hiện là nhân viên tình báo của nhà họ Khánh, mang hai món đó ra khỏi nhà họ Khánh, sau này mới trả lại cho mình.