Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1811: Không Nói Lý Lẽ




Thành thật mà nói, trí tưởng tượng của họ hơi hạn hẹp, họ không thể nghĩ ra nếu có năm sáu mươi Kỵ Sĩ cấp A, cộng với hai hoặc ba Kỵ Sĩ cấp bán thần, đến lúc đó sẽ có tổ chức nào đủ tiêu chuẩn để trở thành đối thủ của Kỵ Sĩ đây.

Loại sức mạnh này, gặp ai cũng san bằng hết thảy cả thôi!

Hơn nữa không chỉ là Kỵ Sĩ, Học viện Nông vụ sở hữu một lượng Tử Lan Tinh không giới hạn, nếu muốn lần nữa tạo ra khoảng một hai trăm Kỵ Sĩ đưa tin cấp A và B dường như cũng không phải chuyện gì quá khó.

Bảo vật mà phía Trần thị dùng để ép đáy hộp hiện đang được Kình Đảo sản xuất với số lượng không giới hạn.

Bật hack sao!

Thật không bàn lý lẽ mà!

Tuy nhiên, sự trưởng thành này đòi hỏi quá trình và thời gian, dù là Kỵ Sĩ có nguồn tài chính khổng lồ thì cũng phải mất một thời gian dài để hoàn thành tám sinh tử quan, dù sao thì kỹ năng huấn luyện cũng phải thật vững vàng, nếu không khi Wingsuit Flying của ngươi đang trên không trung lại phát hiện không biết xử lý tình huống khẩn cấp, chỉ có thể tử vong tại chỗ.

Trượt tuyết lại càng như thế.

Lúc này, Tần Sênh nói với Cô Đông:

"Tiếp theo phải phiền Cô Đông ngươi trợ giúp Khánh Trần tìm kiếm các loại thực vật quý hiếm rồi, ngươi khống chế sáu khu cấm địa, có cái nào thì tính cái đó, miễn là nó có ích cho con người thì cứ tìm cho bằng hết, để hắn cấy ghép vào Kình Đảo của thế giới biểu kia."

Đây chính là thái độ mà Tần Sênh bày tỏ.

Còn có một lão già khác nói:

"Ta nhớ rõ có một loại trái cây trong khu cấm địa số 002, chính là loại quả nếu ăn vài trái đã có thể hoàn toàn nâng cao thần kinh phản ứng, gọi là cái gì nhỉ?"

"Ta đâu nhớ đâu, CMN ta nằm dưới đất cần quái gì ăn mấy thứ đồ chơi đó, cái này thì phải hỏi Đinh Đông và Cô Đông ấy."

Cô Đông đứng bên cạnh nói:

"Đó là trái cây ‘Sơ Hạ’, cần phải ăn chín quả."

Lại có thêm một ông già khác nói:

"Ở đây chúng ta còn loại trái cây nào nữa không?"

Cô Đông nói thêm:

"Ở đây còn có một loại cây tên là 'Vấn Hàn', phiến lá ngâm nước uống chín lần, có thể chịu lạnh."

"Nhanh, nhanh, mang hết tất cả qua cho Khánh Trần đi!"

Khu cấm địa số 002, cũng như các Kỵ Sĩ tiên phong, đều phải hết mình hỗ trợ Khánh Trần.

Đây chính là hy vọng của Tổ chức Kỵ Sĩ.

Tuy nhiên, một lão già đã dội một gáo nước lạnh vào Khánh Trần:

"Nhưng mà, ngươi đã dụ họ bằng phần thưởng, điều này chẳng phải đang đi ngược lại ý nguyện ban đầu của Kỵ Sĩ sao?"

Kết quả, một giọng nói khác cất lên:

"Con mẹ nó ngươi hiểu cái khỉ gì mà sơ tâm, không phải năm xưa ông đây còn dùng một chiếc xe đua mà dụ được ngươi à? Ngươi còn ở đây nói với ta về sơ tâm? Hồi đó cái bộ dạng lười biếng kia của ngươi ấy, vì để ngươi thử thách sinh tử quan, má nó chứ lần nào ta cũng phải hứa với ngươi hoàn thành một hạng mục, ta sẽ tặng ngươi một chiếc xe mới, giờ ngươi lại nhắc với ta về sơ tâm, lương tâm của ngươi không thấy nhói sao? Còn không phải sau bốn lần thử thách sinh tử quan tên nhóc nhà ngươi mới quay đầu hả?"

Vị tiền bối trước kia thấp giọng thầm thì:

"Sư phụ người giữ lại cho ta chút mặt mũi đi."

Tần Sênh nói:

"Sơ tâm của Kỵ Sĩ chính là chân thật và chân thành, chân thật đối mặt với chính mình, giữ được sự chân thành đối với thế giới. Cái gọi là chân thật có nghĩa là không già mồm, không nhăn nhó, không đạo đức giả, không giả tạo và không bị tiêu chuẩn thế tục hớp hồn. Cái gọi là chân thành, chính là trái tim có thể soi sáng cả nhật nguyệt, thành khẩn, thẳng thắn, và nhiệt tình."

Khánh Trần đăm chiêu, thực ra những lời đánh giá mà thế nhân dành cho Kỵ Sĩ không phải là đánh giá của Kỵ Sĩ đối với chính mình.

Niềm tin của các Kỵ Sĩ dần hội tụ trên con đường của sinh tử quan, nhưng tính cách của họ lại đa dạng vô cùng.

Trên thực tế, điểm chung duy nhất trong tính cách của các Kỵ Sĩ chính là sự chân thật và chân thành.

Đôi khi ai cũng sẽ đi đường vòng, nhưng sinh tử quan lặp đi lặp lại như việc cắt tỉa và uốn nắn trong quá trình sinh trưởng của cây non, chúng sửa mình hết lần này đến lần khác, hết lần này đến lần khác tìm lại được trái tim ban đầu của mình.

Khánh Trần cũng đã từng đi qua những con đường vòng, và có thể trong tương lai hắn sẽ còn bước trên con đường vòng nữa, nhưng ý nghĩa của sinh tử quan là để hắn không ngừng suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống và cuối cùng trở thành một Kỵ Sĩ đủ tư cách.

Bây giờ, chính Khánh Trần cũng đang sử dụng tiêu chuẩn này để cư xử với những người thử thách trong học viện.

Tính cách mà hắn thích nhất ở Trần Chước Cừ chính là sau khi đối phương hoàn thành phần thưởng liền trực tiếp hỏi Tiểu Thất về phần thưởng ngay, không hề chậm trễ một phút giây nào.