Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1800: Phục Rồi




Trong mắt người khổng lồ, quân đoàn Trần thị đã biến mất, chỉ còn lại con gấu sát thủ này.

Bây giờ, Khánh Trần đã hiểu đại khái những vết sẹo trên người Cô Đông từ đâu đến. Đó chính là huân chương danh dự có được qua những trận chiến chém giết thật sự với mãnh thú.

Chỉ thấy Cô Đông càng bước càng nhanh, đến sau cùng thì biến thành chạy, đất vang như trống, trống như sấm rền!

Cơ bắp trên cơ thể Cô Đông sôi sục, tựa như nham thạch cứng rắn được khắc bằng dao búa, vô cùng dữ tợn và cứng cáp!

Khi chạy, cơ thể của người khổng lồ tràn đầy cảm giác mạnh mẽ, đó chính là vẻ đẹp của bạo lực thuần túy và nguyên thủy nhất.

Con gấu sát thủ bị khiêu khích cũng xông về phía Cô Đông, hai vị vua của muôn thú trong vùng cấm kỵ lại muốn chiến đấu cho ra thắng bại trên chiến trận này!

Trong giây lát, gấu sát thủ vung tay tát cho Cô Đông một cái, còn Cô Đông thì lại tiếp tục xông về phía trước không chút do dự, đỡ lấy cú tát này bằng cánh tay trái, tay phải xoay tròn, nắm chặt lại, đấm một cú vào mũi con gấu sát thủ!

Gấu sát thủ ngửa mặt lên trời gào thét, trong khoảnh khắc đó, thân hình của nó trông còn to lớn gấp đôi Cô Đông!

Dù cú đấm của Cô Đông đã đánh trúng mục tiêu, nhưng hắn cũng phải trả một cái giá rất lớn khi đỡ đòn, móng vuốt của con gấu sát thủ để lại bốn vết sẹo sâu đến mức có thể thấy cả xương trên cơ thể hắn.

Đinh Đông, Khánh Trần, Zard, Ương Ương, tất cả đều muốn tiến tới hỗ trợ.

Nhưng thậm chí Cô Đông còn không cả nhíu mày, giận dữ hét:

“Không ai được tới đây, nó là của ta!”

Trong lúc nói, hai tay hắn ôm lấy chân sau của con gấu sát thủ, sử dụng kỹ thuật khóa chặt, cứng rắn vật ngã con gấu sát thủ đang định đứng dậy, khiến nó ngã lăn ra mặt đất.

Con gấu sát thủ chém giết ở vùng cấm kỵ bấy lâu, nào đã được thấy kỹ thuật đánh cận chiến bao giờ?

Trong những trận chiến trước đây, nó chỉ cần đứng dậy và cho đối thủ một cái ôm của gấu thì đối thủ sẽ ra đi ngay lập tức.

Nhưng hiện giờ, Cô Đông lại sử dụng kỹ năng chiến đấu mà nó chưa từng thấy bao giờ. Trong chớp mắt, con gấu sát thủ đã ngã xuống và bị mất thăng bằng!

Khánh Trần kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.

Hình ảnh này giống như một võ sĩ cao một mét năm vật ngã một nhà vô địch quyền anh hạng nặng cao hơn hai mét xuống đất trong lồng bát giác!

Thì ra, Cô Đông không chỉ đánh nhau một cách liều lĩnh mà còn sử dụng cả kỹ xảo, lại còn là phương pháp chiến đấu trong lồng bát giác được truyền từ đời này qua đời khác của các Kỵ Sĩ nữa chứ!

Những thói quen hành động và cơ thể của Cô Đông rất có tính chất lừa gạt, ai mà ngờ được, một chiến binh người khổng lồ vạm vỡ, man rợ, bốc đồng như vậy lại biết chiến đấu với chiến thuật?

Dựa trên chỉ số IQ, cơ thể và khí phách của Cô Đông thì chẳng phải là có thể tung hoành ngang dọc trong vùng cấm kỵ hay sao?

Nhưng Khánh Trần vẫn cảm thấy khá đáng tiếc, cơ thể của Cô Đông như thế này thì dù có là người mới ra sân, đấu trận xếp hạng thì cũng không ai cược hắn thua, chẳng thể nào vơ vét tiền cho Kỵ Sĩ được…

Ầy, Khánh Trần tự hỏi tại sao mình lại nghĩ tới chuyện này đầu tiên.

Quay lại với trận chiến, trong nháy mắt gấu sát thủ ngã sấp xuống, Cô Đông lập tức nhân nhân cơ hội trèo lên lưng nó.

Khoảnh khắc tiếp theo, hắn kẹp chặt cái cổ to khỏe của con gấu sát thủ bằng hai chân của mình, đấm hết cú này đến cú khác vào đầu con gấu sát thủ:

“Cô Đông!”

(Có phục không? Có phục không? Có phục không?)

Con gấu sát thủ gầm lên giận dữ và lắc lư cơ thể, muốn hất Cô Đông ra, nhưng dù có lắc thế nào đi nữa thì Cô Đông vẫn cứ như là đã bị khóa chặt trên người nó vậy.

Chỉ trong một phút ngắn ngủi, Cô Đông đã đấm con gấu sát thủ cả trăm cú, Khánh Trần thấy con gấu đui mù này sắp bị đấm trật khớp miệng luôn rồi.

“Đây chính là sự chênh lệch về mặt kỹ xảo, gấu sát thủ quá cồng kềnh, nó không có cách nào để tóm được Cô Đông, nó không thể với tới Cô Đông đang cưỡi trên cổ mình…”

Khánh Trần cảm khái.

Cũng không biết rốt cuộc Cô Đông đã đấm bao nhiêu cú, cuối cùng con gấu sát thủ lại gầm lên một tiếng giận dữ:

“Rống!”

(Phục rồi phục rồi phục rồi!)

Khánh Trần ngây ra.

Có gì đó không đúng lắm, sao hắn lại có thể nghe hiểu được ngôn ngữ của gấu sát thủ?

Chuyện này không hợp lý!

Phải biết rằng, sở dĩ hắn có thể nghe hiểu được lời nói của Thanh Sơn Chuẩn, Cô Đông, Đinh Đông là do thân phận Kỵ Sĩ, đã hoàn thành các điều kiện để được vùng cấm kỵ số 002 thu nhận. Vậy nên, cho dù nói vùng cấm kỵ số 002 là lãnh địa của hắn thì cũng không có gì quá đáng.

Nhưng vấn đề là gấu sát thủ hoàn toàn không thuộc về vùng cấm kỵ số 002, đáng lẽ ra hắn phải không hiểu được đối phương nói gì.