Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1733: Giết Sạch




“Biết rồi, đi đi, phải sống sót đấy, đừng để ta có cơ hội thu dụng ngươi.”

Tam Nguyệt bỗng nói.

“Yên tâm, không có chuyện đó đâu.”

Lý Đông Trạch kéo áo choàng sợi đay ra, cười nói:

“Đi thôi!”

Ngay sau đó, trong đội ngũ Tòa án cấm kỵ sau lưng hắn còn có 11 người nữa cũng kéo áo choàng ra, sau đó lao như bay về hướng nam.

Kỵ Sĩ thích đánh hội đồng.

Người đưa thư của Kỵ Sĩ cũng thích đánh hội đồng.

Làm sao Lý Động Trạch có thể một thân một mình đi đến chiến trường được?

Lần đầu tiên Lý Đông Trạch gặp được Khánh Trần là ở trong lồng bát giác ở quyền quán Hải Đường, hắn nhìn thiếu niên kia đánh đấm cảm thấy cũng không tồi, không hổ là đồ đệ của ông chủ, người như thế có tư cách làm Kỵ Sĩ.

Có lẽ, khi toàn bộ người đưa thư quan sát vị thủ lĩnh tương lai Khánh Trần này đều sẽ bắt bẻ hơn.

Rốt cuộc mỗi đời thủ lĩnh của Kỵ Sĩ đều là những người ưu tú nhất.

Nhưng khi đó đánh giá của Lý Đông Trạch về Khánh Trần cũng chỉ là “cũng không tồi” mà thôi, về sau để người này lãnh đạo mình thì có thể chấp nhận được, nhưng không thể nói là bội phục.

Cạnh tranh với Tô Hành Chỉ chẳng qua là việc phải làm thôi, không liên quan đến Khánh Trần mấy.

Nhưng sau đó thì khác.

Sự kiện căn cứ A02 là chuyển biến mang tính bước ngoặt.

Sự thật chứng minh, những lời gia chủ Khánh thị nói với ảnh tử quả thật không sai: Nếu ngươi thật sự muốn giao nhân tâm của tổ chức tình báo cho hắn, vậy thì ngươi cần phải nhẫn tâm hơn.

Khi đó, dù là tổ chức Kỵ Sĩ hay tổ chức tình báo của Khánh thị, đội quân ảnh tử, thật ra đều cần Khánh thị làm được một chuyện chân chính có thể thuyết phục nhân tâm

Không có chuyện đó thì không thể khiến người khác kính phục thật lòng được.

Gia chủ Khánh thị nói với ảnh tử: Hắn phải làm một việc mà người khác không làm được.

Vì vậy gia chủ của Khánh thị đưa Khánh Trần đến địa ngục một vòng, tạo nên danh vọng của Khánh Trần như hiện nay.

Bây giờ Lý Đông Trạch thầm bội phục Khánh Trần, dù là khi nhẫn nhục chịu đựng trong chuồng lợn mà vẫn có thể giữ vững nguyên tắc của mình, hay Khánh Trần có thể đủ bình tĩnh thoát ra từ nơi đó và dẫn theo hơn chín trăm người đi cùng.

Đó đều là những việc mà họ tự vấn lòng rằng mình tuyệt đối không làm được.

Sau đó còn giết chết Jindai Yunhe và bắt sống Jindai Seisho.

Có lẽ Jindai Seisho cũng không biết cuộc đời của hắn đã trở thành lời chú giải cho cuộc đời của Khánh Trần.

Khi mọi người nhắc đến Khánh Trần đều sẽ lấy hắn làm nền.

Vào giờ phút này, Lý Đông Trạch nhìn những binh lính đang di chuyển về chỗ Khánh Trần, hắn cảm thấy tức giận.

Tổ chức Kỵ Sĩ không có động tĩnh gì quá lâu, cho nên mới khiến nhiều người tưởng rằng...muốn giết thủ lĩnh tiếp theo của tổ chức Kỵ Sĩ thì không cần trả giá đắt?

Điều gì khiến người đời sinh ra ảo giác này?

Lý Đông Trạch cười gằn nhìn đội quân hơn bốn trăm người kia, sau đó hắn nói với những người đưa thư phía sau:

“Giết sạch!”

Thời gian trở về đếm ngược 1:00:00.

Trên chiến trường Ương Ương vẫn đang duy trì trường lực khiến toàn bộ binh sĩ muốn lại gần cảm thấy cơ thể nặng trĩu như đeo gông xiêng.

Rồi đến lượt Zard dùng đất cát giết hết họ sau khi khôi phục một chốc ngắn ngủi.

Trong đêm đông giá rét, từng giọt mồ hôi rơi xuống chiếc cằm thon gầy của nàng, sau đó rơi xuống đất.

Ương Ương kiên trì một cách khó nhọc, gần như sắp không chịu đựng được nữa.

Nhưng nàng vẫn không đánh thức Khánh Trần, nàng muốn Khánh Trần hồi tưởng lâu hơn một chút.

Trương Mộng Thiên bỗng nói:

“Mau nhìn kìa, phía đông lại có một đội quân nữa đến.”

Tất cả mọi người quay đầu sang nhìn, ở vị trí mà Tiểu Mộng Thiên nói cách đây một cây số toàn là người với người!

Sư đoàn dã chiến của Trần thị đã đến, ngoại trừ những người đang đóng giữ bên ngoài hoang dã thì có hơn sáu nghìn người đến chiến trường!

Cơ cấu quân đội quy mô lớn như thế này dù là bán thần cũng giết không hết!

Ương Ương than thở, thầm nói một câu xin lỗi với Khánh Trần.

Bên này có hơn hai nghìn người đang áp sát.

Xa xa còn có hơn sáu nghìn người đang chạy về phía này.

Nàng phải đánh thức Khánh Trần và rời đi.

Nhưng ngay khi nàng định gọi Khánh Trần tỉnh lại thì thấy một con chim vũ yến gấp bằng giấy bay qua trên bầu trời.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Vũ yến?

Vũ yến gấp bằng giấy?

Trên chiến trường xác xơ tiêu điều thế này sao lại có vũ yến gấp bằng giấy xuất hiện?

Khoan đã, vũ yên trên không trung càng ngày càng nhiều hơn, có khoảng hơn trăm con.

Những con chim vũ yến giấy đó lượn vòng trên bầu trời trên đỉnh đầu Zard, khi thì tạo thành hình chữ N, khi thì tạo thành hình chữ X.

Dường như đang yên lặng trào phúng kẻ phản bội này ngu xuẩn.

Zard hớn hở cười nói:

“Hahahaha, đại ca của ta tới rồi!”

Nói rồi hắn đứng dậy, vẫy tay chào hỏi hai chữ N và X trên bầu trời, như đại ca của hắn đang ở trong hai chữ này vậy.