Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1725: Hai Con Thanh Sơn Chuẩn




Thời gian trở về đếm ngược 3:00:00.

“Tàu Thanh Sơn tới, đó là át chủ bài của ngươi đúng không.”

Lee Byung Hee nói, trên mặt chẳng có một chút biểu cảm.

Bên phía họ cũng mới nhận được tin tức, tàu Thanh Sơn xuất hiện, hơn nữa ngăn cản hạm đội Nam Phương của không quân số 1 của Trần thị đang trên đường tới đây.

Ảnh tử cười tủm tỉm nhìn vẻ mặt của Lee Byung Hee:

“Bất ngờ không?”

Trần Dư mỉm cười:

“Chỉ sợ làm ảnh tử tiền bối thất vọng rồi, chuyện tàu Thanh Sơn từng tham dự hành động cứu viện Khánh Trần, đương nhiên là ta biết. Hành động cứu viện khi ấy có tàu Thanh Sơn tham dự, có Lý Thúc Đồng, có Hỏa Đường. Nhưng bọn ta đã nghĩ ra cách giải quyết tàu Thanh Sơn rồi, Lý Thúc Đồng đang ở nơi cực hàn phía bắc xa xôi, bây giờ ngươi cũng không thể dùng ám ảnh chi môn mang hắn tới đây. Còn Hỏa Đường...giờ họ vẫn không dám tham gia vào chiến tranh trực diện của Liên Bang.”

Trần Dư nói tiếp:

“Ngài tự hào vì đệ đệ của mình, điều này ta cũng có thể hiểu được. Nhưng đáng tiếc, bọn ta không chỉ lên kế hoạch nhằm vào át chủ bài của ngài, mà lá bài tẩy của đệ đệ ngài, bọn ta cũng sẽ giải quyết.”

Ảnh tử có vẻ khác bất ngờ:

“Ồ? Xem ra các ngươi đã chuẩn bị chu toàn rồi.”

“Đúng vậy.”

Lee Byung Hee cười khẩy:

“Hơn nữa bất hạnh là phòng nghiên cứu năng lượng hạt nhân ở thượng du sông Xuân Lôi ngươi trông giữ cũng bị đưa cho bọn ta rồi, người của nhà Kashima bọn ta đã bắt đầu tiếp nhận nó. Sao nào, trước khi chết biết được tin này có cảm thấy thất vọng không? Thật ra, ta vô cùng hiếu kỳ, ngươi bị vây khốn ở đây, mà cha ngươi – gia chủ của Khánh thị vẫn tiếp tục ở lại thành phố số 5 như chuyện không liên quan đến mình, ngươi làm con trai hắn lẽ nào không cảm thấy khổ sở ư?”

Ảnh tử hỏi với giọng tò mò:

“Ngươi đã làm gì cho con trai Lee Hyun Ji của mình?”

Lee Byung Hee nhếch miệng:

“Lần này ta tới đây là muốn đưa cho hắn một Kashima có nắm giữ quyền chủ động trên không phận một lần nữa. Yên tân, tàu Thanh Sơn tới cũng vô ích, bây giờ Lý Trường Thanh và tàu Thanh Sơn của nàng sẽ cùng nhau rơi xuống. Liên minh của Khánh thị các ngươi với Lý thị không vững chắc đến thế đâu.”

Ảnh tử bỗng nở nụ cười, hắn lắc đầu:

“Đã lớn tuổi rồi mà sao còn nói năng ấu trĩ thế?”

Nói tới đây, sắc mặt của ảnh tử dần trở nên lạnh nhạt:

“Kashima vẫn cứ yên phận ở trên mặt đất đi, muốn dùng mạng của mình đổi lấy công nghệ cốt lõi nhất ư? Mạng ngươi không đáng giá tiền thế đâu. Bắt đầu từ bây giờ ta muốn các ngươi tận mắt chứng kiến kỳ tích xảy ra.”

Lee Byung Hee sửng sốt:

“Kỳ tích gì?”

Ảnh tử bỗng nhìn về phía đại thụ cao chọc trời phía xa.

Chuyện khu cấm kỵ số 002 là là mảnh đất thuộc quyền sở hữu của Kỵ Sĩ, thật ra không có bao nhiêu người biết.

Vì trước khi Khánh Trần xuất hiện, khu cấm kỵ số 002 không bao giờ thiên vị.

Ông già giữ gìn thân là ranh giới cuối cùng của người chết, không đoái hoài chuyện thế gian, ngày ngày ở bên nhau cãi vã ầm ĩ.

Nhưng kể từ khi Khánh Trần xuất hiện, nhiều việc đã thay đổi.

Trong khu cấm kỵ số 002, Thanh Sơn chuẩn đứng im trên thân cây khổng lồ rỉa lông, không thèm nhìn ra bên ngoài khu cấm kỵ một lần, giống như tất cả mọi chuyện không liên quan gì đến nó.

Còn có hai con Thanh Sơn chuẩn nhỏ đứng ở vị trí cao hơn, đang nhìn chăm chú gì đó.

Tiểu Thanh Sơn chuẩn:

“Chíp!”

(Cha, mau xem, mau xem, mau xem!)

Thanh Sơn chuẩn:

“Chip!”

(Cút!)

Tiểu Thanh Sơn chuẩn:

“Chíp!”

(Được rồi.)

Lúc này, trong khu cấm kỵ bỗng có làn gió ấm thình lình thổi qua, nó vờn lên thân cổ thụ, đi tới trước mặt Thanh Sơn chuẩn, dường như đang nói gì đó.

Thanh Sơn chuẩn sửng sốt, trong mắt hiện lên vẻ tức giận:

“Chíp!”

(Mạng của Kỵ Sĩ các ngươi là mạng, thế mạng của ta không phải là mạng à?! Hơn nữa bảo ta đi cứu Kỵ Sĩ thì cũng thôi, bảo ta đi cứu một cứ điểm trên không là thế nào đấy hả?)

Lại một cơn gió phất qua, Thanh Sơn chuẩn đứng im lặng hồi lâu:

“Chíp!”

(Tàu Thanh Sơn thì liên quan gì đến Thanh Sơn chuẩn ta đây? Vì có hai chữ Thanh Sơn, vì người trên tàu Thanh Sơn từng giúp đỡ Kỵ Sĩ các ngươi mà ta phải đi cứu à?)

Một cơn gió nữa lại thổi đến.

Thanh Sơn chuẩn:

“Chíp!”

(Phiền chết mất thôi!)

Nói xong, cuối cùng nó vẫn giương cánh bay lên trời cao, hai con Thanh Sơn nhỏ hơn thấy cha mình bay ra ngoài thì cũng đuổi theo.

Ba con Thanh Sơn chuẩn che khuất bầu trời bay về phía hướng tàu Thanh Sơn, một con lao vào tầng mây đen và biến mất không thấy tăm hơi.

Ngay sau đó, không chỉ Thanh Sơn chuẩn bay đi, một con chu tước màu đỏ rực tỏa ra ánh sao lấp lánh đậu trên tán cây khác cũng kê giương cánh và kêu vang.

Nó bỗng vỗ cánh bay vút lên cao, tiếp theo lại có mấy trăm con chim không rõ chủng loại cùng bay ra khỏi tàng cây của đại thụ hùng vĩ.

---

Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:

🩸GEN CỦA TA VÔ HẠN TIẾN HÓA (BẢN DỊCH): Dị giới, đô thị, nâng cấp gen, hài hước, dị năng….🩸