Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1723: Tàu Bão Phác




Trái lại, Trần Dư khiến mọi người nhìn không thấu, bởi vì trong số bán thần của Trần gia từng có vài người vô cùng tàn nhẫn, chưa biết chừng trong tay Trần Dư lại có một ít mạnh khóe lợi hại có thể đối phó ảnh tử.

Lý Khác nhìn Lý Trường Thanh, thầm nghĩ rõ ràng cô cô của mình lo lắng cho tiên sinh, kết quả lại khăng khăng tìm một đống lý do để chứng minh tính hợp lý của hoạt động quân sự lần này…

Dù tàu Thanh Sơn có khả năng bay liên tục trong thời gian dài đến đâu, đột nhiên lái nó trên địa bàn của Trần thị thì không hợp lý chút nào.

Lý Vân Kính ngồi bên cạnh không nói năng gì, tĩnh tọa tu hành ngay trong phòng chỉ huy của cứ điểm trên không như không có ai ở đây, giống như hết thảy không liên quan đến mình.

Cuối cùng, Lý Trường Thanh nói:

“Các ngươi lên đường đi. Có lẽ chuyện ở đây vẫn chưa kết thúc, nhưng bên phía Khánh Trần không thể chờ thêm.”

Lý Vân Kính vẫn thờ ơ.

Lý Khác nói khẽ:

“Vân Kính thúc, giúp tiên sinh một tay đ, bây giờ hắn đang gặp nguy hiểm.”

Bấy giờ Lý Vân Kính mới mở mắt ra, hắn yên lặng đứng dậy đi ra ngoài phòng chỉ huy, nơi đó đã có một chiếc khí cầu máy cấp Giáp đang chờ lệnh.

Trên khí cầu máy cấp Giáp, Lý Thúc nhìn Lý Khác, cười nói:

“Rốt cuộc lên đường được chưa? Ta còn đang lo tiên sinh có bị sao không đây, đi mau!”

Lúc này, trong tàu Thanh Sơn, Lão Nhị Thập Nhất bỗng nói với Lý Trường Thanh:

“Nhân viên tình báo ở cơ sở sản xuất phía nam truyền tin đến, nói rằng họ nhìn thấy một nhóm máy bay chiến đấu bay ngang qua bầu trời, chắc là hạm đội không quân số 1 của Trần thị bay đến chỗ chúng ta. Có cần gọi Lý Thúc lại không? Chiếc khí cầu máy cấp Giáp kia rất quan trọng.”

Lý Trường Thanh lắc đầu:

“Không cần nói cho họ biết, để họ đi cứu Khánh Trần.”

Lão Nhị Thập Nhất bĩu môi, vừa rồi ngài còn nói là vì lợi ích của gia tộc đấy.

“Bà chủ, nếu máy bay chiến đấu của Trần thị tới quá đông thì có khả năng chúng ta không ngăn cản được.”

Lão Nhị Thập Nhất nói:

“Hay là rút lui đi, để đơn vị chiến đấu 1191 và 1192 ở lại không trung chặn họ lại, như vậy ít nhất tàu Thanh Sơn sẽ không rơi xuống.”

“Không được.”

Lý Trường Thanh lắc đầu:

“Nếu như tình báo là thật thì hai đơn vị chiến đấu này không ngăn được họ. Chỉ cần họ bay qua đây là có thể đến chiến trường tiến hành ném bom Khánh Trần và những người khác ngay.”

“Bây giờ còn lo cho Khánh Trần gì nữa.”

Lão Nhị Thập Nhất dở khóc dở cười:

“Bà chủ à, ngài đã lái tàu Thanh Sơn tới cũng coi như tận tình tận nghĩa rồi. Hiển nhiên Trần thị đến đây với sự chuẩn bị đầy đủ trước, chúng ta không đi là chết thật đấy.”

Lý Trường Thanh quay đầu nhìn Lão Nhị Thập Nhất:

“Lúc trước khi ta bị tấn công, Khánh Trần đã giết toàn bộ tay súng bắn tỉa trên tầng, vốn sĩ hắn có thể rút lui nhưng hắn không làm thế. Không chỉ không đi mà hắn còn ở lại bắn súng báo hiệu, khiến những chiến sĩ gen đó không dám ra tay toàn lực, nhờ vậy ta mới nhặt về được một cái mạng, còn hắn vì đứng yên tại một chỗ quá lâu nên bị người ta tìm được vị trí và đánh lén.”

Nàng nói:

“Nhị Thập Nhất, trước kia hắn đối đãi ta như thế nào thì bây giờ ta cũng đối đãi với hắn như thế. Hiện nay thứ duy nhất có thể ngăn chặn không quân của Trần thị chính là tàu Thanh Sơn, ta không thể đi.”

Lão Nhị Thập Nhất nhún vai:

“Bà chủ, ngươi vui là được rồi.”

Trên tàu Bão Phác, Lý Thúc ngồi ở vị trí hạm trưởng:

“Bay lên!”

Thật ra, Khánh Trần không quá để ý đến những con cháu Lý thị mà hán dạy trong biệt viện Thu Diệp.

Hồi trước, thiếp bái sư của nhóm Lý Thúc đều bị hắn từ chối, cho nên nói một cách chuẩn xác, mấy người Lý Thúc không thể xem như học sinh của hắn.

Hắn dạy họ Chuẩn Đề Pháp chẳng qua là vì cuộc giao dịch với Lý lão gia tử, dù sao Chuẩn Đề Pháp cũng là lão gia tử đưa cho hắn.

Nhưng Khánh Trần không để ý không có nghĩa là Lý Thúc và những người khác không quan tâm.

Lý thị xem trọng thứ tự lớn nhỏ, Khánh Trần từng truyền thụ truyền thừa tu hành cho họ, vậy thì hắn là sư phụ của họ.

Nếu sư phụ là kẻ bại hoại thì cũng thôi, mấy người Lý Thúc chưa bái sư cũng sẽ không nhớ tình nghĩa thầy trò.

Nhưng Khánh Trần không phải là một kẻ đồi bại.

Khi tin tức Khánh Trần đột phá căn cứ A02 xông ra ngoài đến tai tập đoàn quân Lý thị, nhóm Lý Thúc sẽ báo cho nhau biết.

Họ sẽ vui vẻ thảo luận tình hình chiến đấu, thậm chí sẽ lừa Lý Trường Thanh để lấy được một ít tính báo chi tiết.

Sau đó họ ngồi trong nhà ăn trong tập đoàn quân, nói với các sĩ quan dòng chính khác của Lý thị:

“Thấy chưa, đó là sư phụ của ta đấy, lợi hại không?”

Nói xong mấy người Lý Thúc sẽ được mọi người nhìn với ánh mắt hâm mộ, khiến lòng hư vinh của họ được thỏa mãn rất nhiều.