Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1716: Giấc Mơ Đẹp




Người bạn đến từ phương xa này chẳng khác gì một nhân vật trong thơ ca.

Khánh Trần nhìn theo đối phương.

Nhưng đúng lúc này, một vị Phi Thiên Thần Nữ bỗng xuất hiện ở phía chân trời, gấm màu trên người nàng tung bay phấp phới.

Đối phương chẳng khác gì một Thần Nữ bay ra từ bức họa Đôn Hoàng ‘hoa bay múa với dải lụa, tia đường hoa vũ, tỳ bà bắn ngược, vui mảnh im ắng’.

Nhìn có vẻ khá chậm chạp, nhưng thức chất tốc độ lại cực nhanh.

Gần như chỉ trong chớp mắt, nàng đã đến trước mặt Jindai Kura, sau đó Thần Nữ bắt đầu gảy ngón tay, tiếng tỳ bà bỗng vang lên, thân hình khổng lồ của Shirouneri...Lại vỡ thành từng khúc!

Đây chính là một trong các bức tranh Chư Thiên Thần Phật của Trần Dư, Gandharva!

Lúc này Jindai Kura đã không còn tiêu sái nổi nữa, hắn phun ra một ngụm máu tươi sau đó rơi thẳng xuống dưới.

Cũng may Oitekebori kịp thời xuất hiện đỡ được hắn.

Khánh Trần thần run lên, không ngờ uy lực của thứ mà Trần Dư vẽ ra lại lớn như vậy, Thần Nữ chỉ mới gảy tỳ bà một lần mà đã có thể khiến Shirouneri vỡ nát!

Tuy thứ hạng của Shirouneri trong bảng xếp hạng Shikigami cũng không cao, nhưng cũng không đến mức yếu ớt như vậy đi!

Hắn muốn lên núi cứu người, nhưng Jindai Kura lại hét lên một tiếng: "Ta không sao, chạy mau!"

Thần Nữ lại tiếp tục lao xuống, mà tất cả Dodomeki, Hone-onna, Mã Diện La Sát của Jindai Kura đều cố sức ngăn cản nàng để giành lấy một chút thời gian cho Âm Dương sư chạy trốn!

Khánh Trần không nghĩ nhiều nữa, hắn lập tức cõng thủ lĩnh ảnh tử lên lưng, sau đó xoay người chạy theo bọn Zard ra ngoài, Bán Thần đến, lúc này, tất cả những hành động phản khác đều là dư thừa!

Không có tác dụng gì!

Họ cứ thế chạy về phía nam, xuyên qua đồi núi, xuyên qua thung lũng, xuyên qua dòng suối, nếu trên đường gặp người ngăn cản thì Zard sẽ lợi dụng tường đất để ngăn họ, tất cả không dám ham chiến.

Sau khi nhận được mệnh lệnh, tất cả binh sĩ đều chạy như điên đến đây.

Trái tim của mọi người dần trùng xuống.

Mãi đến khi vượt qua ngọn núi cuối cùng, nhìn thấy cây đại thụ che trời phía xa.

Dù đã nhìn thấy nó rất nhiều lần nhưng lần nào nhìn thấy nó, Khánh Trần cũng phải cảm thán một câu, lúc này cho dù có người nói cái cây chống đỡ thế giới này thì hắn cũng tin.

Nhưng khi họ vượt qua ngọn núi cuối cùng, Khánh Trần cũng nhìn thấy.

Một người trẻ tuổi và một lão già đã đánh cờ ngay trước mắt, hai người như hòa nhập làm một với thế giới này.

Bán Thần!

Trần Dư, Lee Byung-Hee!

Đối phương dùng binh để tiêu hao thể lực của bọn Khánh Trần, sau đó dồn họ đến đây như thể là bọn Khánh Trần chạy đi tìm hai vị Bán Thần này vậy.

Trần Dư cười nói:

"Tên đến từ phương bắc đó nghĩ chiếm xong tiện nghi là có thể chạy sao? Ta thấy hắn nghĩ quá đơn giản rồi, ta rất tò mò, các ngươi làm thế nào kết bạn được vậy, đáng lẽ hai người phải không chết không thôi, vậy mà cuối cùng lại có thể trở thành bằng hữu. Lần này là ta đánh giá thấp thực lực Shikigami Dodomeki của hắn nên mới để hắn trốn, nhưng nếu để hắn trọng thương chạy về Jindai thì có lẽ hắn cũng không sống được lâu nữa đâu."

Khánh Trần tái nhợt nhìn hai vị Bán Thần, nhưng không nói một lời.

Sau khi rời khỏi thành phố số 10, mọi chuyện gần như đầu là tử cục.

Quân đội của Khánh thị, quân đội của Trần thị, các siêu phàm giả, hai vị Bán Thần đích thân đến.

Như thể tất cả mọi người trên thế giới này đều muốn giết hắn.

Quyền lực có trọng lượng, trước khi tặng thứ gì đó cho ngươi, vận mệnh đã sớm làm ra bảng giá của nó.

Thứ mà thủ lĩnh ảnh tử muốn cho hắn cần hắn dùng tính mạng đi cược.

Trên đỉnh núi, Khánh Trần còn có thể nhìn thấy đám binh sĩ đang tập kết ở phía xa, nên dù Bán Thần không cản đường đi của hắn thì hắn cũng không thoát được.

Lee Byung-Hee hưng phấn nhìn thủ lĩnh ảnh tử trên lưng Khánh Trần:

"Đây chính khuôn mặt thật của thủ lĩnh ảnh tử sao? Trên thế giới này, số người có thể nhìn thấy khuôn mặt thật của hắn không nhiều lắm đâu...Chuyện này không quan trọng, mọi người cũng không cần nhớ khuôn mặt của người chết. Tiểu tử, hôm nay ngươi cũng nên thay sư phụ của ngươi trả nợ đi."

Khánh Trần bình tĩnh nói:

"Cút mẹ mày đi."

Lee Byung-Hee sửng sốt, sau đó sắc mặt hắn lập tức trở nên hung ác.

Khánh Trần cũng chẳng thèm quan tâm, cho sao thì hắn cũng chết ở đây, nếu đã như vậy thì hắn nhất định phải tiêu hao chút gì đó trên người hai vị Bán Thần này mới được.

Nhưng ngay khi hắn định liều mạng, người phía sau hắn bỗng ngáp một tiếng.

"Ta vừa mơ thấy một giấc mơ rất đẹp, ta mơ thấy ngươi giết cả thằng ranh con Trần Dư này và Lee Byung-Hee luôn."

Thủ lĩnh ảnh tử tại cười híp mắt nói.

---

🧠MẶT TRĂNG ĐỎ (BẢN DỊCH): Linh dị, quái vật biến dị, dị năng tinh thần, khoa huyễn, luôn nằm trong TOP 10 QIDIAN!!!!🧠

🩸GEN CỦA TA VÔ HẠN TIẾN HÓA (BẢN DỊCH): Dị giới, đô thị, nâng cấp gen, hài hước, dị năng….🩸