Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1715: Tiêu Sái




Khánh Trần quay sang nhìn chằm chằm họ, lúc trước khi Jindai Kura phải đối mặt với Từ Lâm Sâm, hắn cũng không triệu hoán Dodomeki ra ngoài, nên bây giờ chính là thời cơ tốt nhất để quan sát đối phương.

Jindai Kura thấy thế thì trêu trọc nói:

"Không cần nhìn chằm chằm như vậy đi, không phải ngươi muốn quan sát phương thức chiến đấu của Dodomeki để sau này đối phó với ta chứ?"

Khánh Trần nói:

"Ta chỉ tỏ mò con Shikigami khiến ngươi phải vất vả tìm kiếm con mắt trông như thế nào nôi, xem nó lợi hại ở chỗ nào, bây giờ ta và ngươi tạm thời còn chưa trở thành kẻ địch mà."

Jindai Kura cười nói:

"Thật ra ta vẫn cảm thấy mình yếu hơn các siêu phàm giả cấp A khác một chút, nếu có thể thu thập hơn một nửa số mắt cho Dodomeki thì thực lực của nó sẽ đột phá lên thành Bán Thần."

"Hử? Không phải chỉ cần sưu tập đủ 100 còn mắt thì nó sẽ có được thực lực của Bán Thần sao?"

Khánh Trần nghi hoặc.

Jindai Kura cười lắc đầu:

"Nếu chỉ thủ thập 100 con mắt thì thực lực của nó chỉ miễn cưỡng được coi là Bán Thần mà thôi, như vây không đáng để ta huy động nhân lực. Nhìn kia."

Sau khi nhận ra Trần Băng đã chết, tên dị năng giả Hỏa hệ thầm mắng một tiếng Phế vật, sau đó xoay người định chạy trốn.

Nhưng đã không còn kịp rồi.

Thân hình khổng lồ của Dodomeki nhanh như quỷ mị ngăn lại đường đi của hắn, có thể nói tốc độ này đã vượt qua cấp A, tiếp cận đến Bán Thần, thậm chí dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy một đoạn tàn ảnh.

Sau đó Dodomeki lập tức vung tay áo lên lộ ra 63 đôi mắt bên dưới tay áo.

Mỗi đôi mắt đều nhìn về một hướng khác nhau, như thể trong mỗi đôi mắt đó đều có suy nghĩ của riêng mình, mỗi con mắt cũng vô cùng linh hoạt, như thể khi Jindai Kura đưa con mắt cho Dodomeki, hắn cũng đưa luôn cả linh hồn của người chết cho nó vậy!

Ngay sau đó, 63 đôi mắt vốn đang nhìn về các hướng khác nhau đều quay lại nhìn chằm chằm vào tên dị năng giả Hỏa hệ!

Trong mỗi con mắt đều chảy ra một giọt nước mắt đỏ như máu, như thể có hàng chục người đang đổ máu vậy.

Jindai Kura nói khẽ:

"Thập Phương Thế Giới."

Lúc này, Khánh Trần bỗng nhìn thấy nguyên tố trên cơ thể của tên dị năng giả Hỏa hệ trước mặt Dodomeki bỗng bị tách rơi ra ngoài.

Ngay sau đó, cơ thể của tên dị năng giả Hỏa hệ như bị lắp sai vị trí, như thể lúc này đang có hai thế giới lướt qua chỗ hắn đang đứng, nửa người trên bị một thế giới lôi về bên phải năm centimet, cái cổ di chuyển về bên trái năm centimet, cả người hắn bị không gian chia thành vô số bộ phận.

Vốn dĩ là một cơ thể hoàn chỉnh, nhưng lúc này lại bị cưỡng ép tách ra.

Khung cảnh quỷ dị khiến người ta không nhịn được mà phải rùng mình!

Cơ thể của tên dị năng giả như một món đồ chơi bị ai đó ác ý vặn vẹo.

Mà vách đã phía sau tên dị năng giả cũng phát ra tiếng ầm ầm rồi vỡ vụn.

Sức mạnh quỷ dị của "Thập Phương Thế Giới" mà Dodomeki vừa tạo ra có thể xuyên thấu qua cơ thể tên dị năng giả, sau đó tác dụng lên vách đá, khiến cả vách đá kia cũng bị vặn vẹo đến vỡ vụn!

Một tiếng ầm, mấy khối đá khổng lồ lăn lóc trên mặt đất, trên mặt cắt của mỗi viên đá đều vô cùng bóng loáng.

Khánh Trần lặng lẽ nhìn tất cả, đây chính là năng lực chia cắt không gian sao? Ngay cả cấp A ở trước mặt Dodomeki cũng không có sức hoàn thủ?

Hắn nhìn Jindai Kura:

"Trước đây đã có ai gom đủ 100 đôi mắt chưa?"

Jindai Kura cười lắc đầu:

"Đương nhiên không có, khi ngươi sắp tích lũy đủ thì ngươi đã là kẻ địch của cả thế giới này rồi, không ai hi vọng ngươi có được sức chiến đấu của Thần Minh, Thần Minh cũng không muốn chuyện đó xảy ra. Cho nên, chủ nhân đời trước của Dodomeki cũng chỉ có thể tích lũy đến đôi mắt thứ 83, sau đó hắn bị người ta liên thủ giết chết, trong số đó có cả Jindai Senaka, vị lão tổ tông này cũng không muốn có người uy hiếp địa vị của hắn."

Khánh Trần lắc đầu:

"Xem ra Jindai rất am hiểm tự hao tổn bản thân."

Jindai Kura cười hỏi lại:

"Khánh thị thì sao? Cuộc chiến tranh giành vị trí thủ lĩnh ảnh tử mà người ta sợ hãi không phải cũng chẳng khác gì sao?"

Khánh Trần im lặng, đúng là bây giờ Khánh thị còn tự hao tổn nghiêm trọng hơn cả Jindai.

Hắn chờ sau khi Jindai Kura khoét mắt đối phương xong mới dùng Con Rối Giật Dây hiến tế thi thể, hai người đều ngầm đồng ý với nhu cầu của nhau.

"Ngươi định làm gì tiếp theo?"

Khánh Trần hỏi.

"Đương nhiên là chạy trốn.”

Jindai Kura cười nói:

"Nếu ngươi còn không đi, đợi đến khi Trần Dư và Lee Byung-Hee đến đây thì sẽ không đi được nữa đâu."

Sau đó, hắn lại đứng lên đầu Shirouneri, rồi bay lên trời:

"Nhớ kỹ, ngươi còn nợ ta một bữa rượu. Chờ đến một ngày mọi người đều không còn kẻ địch, khi nào ngươi không cần giữ tỉnh táo, ngươi và ta sẽ ngồi xuống uống một bữa."

Cả người con Shirouneri đều là màu tuyết trắng, lại cộng thêm bộ kariginu màu trắng trên người vị Âm Dương sư khiến hắn càng thêm nổi bật.

Hắn vượt nghìn dặm xa xôi đến đây, sau khi giúp một chút lại nhanh nhẹn đi mất.

Vô cùng tiêu sái.