Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1712: Ngưu Lang?




Vì hắn biết Jindai Kura là ai, cũng biết bây giờ đối phương chính là người có thực lực mạnh nhất đưới Bán Thần của tập đoàn Jindai.

Bây giờ bộ kariginu màu trắng đã trở thành biểu tượng của Jindai Kura, hơn nữa nhìn bề ngoài hắn còn phiêu nhiên xuất trần hơn Trần Băng, cũng càng giống người trong tranh hơn hắn.

Năng lực của Trần thị khá giống với Âm Dương sư, nhưng Shikigami trong tay Âm Dương sư lại có thể mạnh hơn những nhân vật trong tranh một chút.

Nhưng hắn vẫn không hiểu, một người là người của Khánh thị, một người là Âm Dương sư của Jindai, tại sao họ có thể quen biết nhau, hơn nữa còn trở thành bằng hữu?

Vì sao!?

Khánh Trần ngẩng đầu cười nhìn Jindai Kura, đây chính là nguyên nhân Ương Ương biến mất.

Mà Jindai Kura cũng cười tủm tỉm nhìn hắn:

"Này, bằng hữu, sau trận chiến này ngươi nhớ nợ ta một bữa rượu, đừng ra vẻ tránh rượu nữa."

Khánh Trần cười nói:

"Tại sao cứ nhất quyết muốn uống rượu với ta, rõ ràng là mọi người đều làm theo nhu cầu của mình."

"Ai, sao ngươi lại nói ra những lời lạnh lùng như vậy. Nếu ngươi cứ nói như thế thì người làm bạn như ta sẽ rất buồn.”

Jindai Kura cười nói:

"Rõ ràng vì tình hữu nghị của chúng ta nên ta mới đến đây!"

Mấy ngày trước, trước khi rời khỏi thành phố số 10, sau khi biết thủ lĩnh ảnh tử không định dùng Ám Ảnh Chi Môn để đến thẳng vùng cấm kỵ số 002, Khánh Trần đã biết chuyến đi này sẽ rất nguy hiểm.

Thế là, Khánh Trần lập tức gọi cho Jindai Kura rồi đề cập đến một vấn đề:

"Sắp tới chắc chắn sẽ có rất nhiều cao thủ muốn giết ta, ngươi có muốn con mắt hay không?"

Jindai Kura liền tới.

Thật ra việc làm này đã vượt ra khỏi giới hạn của Khánh Trần, hắn từng nghĩ giống thủ lĩnh ảnh tử, đó là không bao giờ làm giao dịch với bất cứ một thành viên nào của Jindai.

Nhưng hắn lại cảm thấy Jindai Kura không giống những người khác.

Dù biết chắc chắn một ngày nào đó của sau này họ sẽ trở thành kẻ địch của nhau, nhưng trước khi ngày đó đến, họ vẫn có thể trở thành bằng hữu.

Jindai Kura nói:

"Đừng trốn rượu nữa, ngươi trốn không thoát đâu. Kết thúc trận đấu này trước đã."

Ngay lập tức, tất cả Shikigami đều hiện ra sau lưng Jindai Kura.

ATS-010, Dodomeki, mới mấy ngày không thấy, vậy mà trên cánh tay của Shikigami đã đạt đến 6 con.

Dodomeki mặc một bộ đồ trắng trôi nổi trên không trung, thân hình của nó còn khổng lồ hơn cả Kim Ngô Vệ của Trần Băng.

ATS-011, Oitekebori, nó trốn trong một làn khói mờ trôi nổi bên ngoài chiến trường.

ATS-01, Mã Diện La Sát, nó cầm một thanh Cửu Hoàn Đao khổng lồ nhảy xuống từ trên núi rồi chém thẳng về phía Kim Ngô Vệ.

ATS-018, Hone-onna trong tay nó cầm theo một thanh kiếm bằng xương, tóc dài sau đầu được buộc thành hình đuôi ngựa, trên người nó mặc một bộ giáp cũ kĩ, rõ ràng nó chỉ là một bộ xương nhưng lại có thể khiến người khác cảm thấy nó rất yểu điệu.

ATS-091, Tenjo Kudari là một con yêu quái hình người, nó đang bò sát theo vách núi như thạch sùng xuống dưới.

ATS-9, Shirouneri là một con Bạch Long.

Jindai Kura nhảy lên đầu Bạch Long rồi nắm chặt hai cái sừng của nó rồi cao giọng cười lớn:

"Tên dị năng giải Hỏa hệ giao cho ta, nếu Shikigami bị bỏng thì chỉ cần quay về Thần Kiều tĩnh dưỡng là được, nhưng nếu ngươi bị hỏa diễm hủy dung thì có lẽ sau này sẽ không thể tiếp tục làm Ngưu Lang đầu bảng của cả thành phố được nữa đâu."

Ương Ương hiếu kỳ nói:

"Ngưu Lang?"

Khánh Trần biến sắc:

"Ngươi đừng nói lung tung."

Jindai Kura lẳng lặng đứng trên đầu rồng, con Shirouneri lập tưc phun một ngụm băng khí về phía dị năng giả Hỏa hệ, Băng và Hỏa va chạm vào nhau khiến bầu không khí trong thung lũng điên cuồng vặn vẹo!

...

Ngoài thung lũng, có phi cơ trinh sát đang bay trên không.

Vô số binh sĩ từ hơn 10 dặm quanh đây đang đang hướng về phía vị trí của bọn Khánh Trần, rõ ràng trên cơ thể mỗi người đều mặc một lớp áo thép vô cùng nặng nề nhưng bước chân của họ vẫn vô cùng nhanh nhẹn.

Trong căn cứ tân tiến ngoài hoang dã, có người lại gần bàn cờ nói mấy câu.

Trần Dư đứng dậy ngồi lên lưng trâu đen rồi cười nói:

"Tại sao một người như Jindai Kura cũng xuất hiện ở đó, tại sao người của Jindai lại giúp Khánh Trần? Xem ra họ đã không còn át chủ bài gì. Lão tiền bối, chúng ta đi thôi, nếu còn không đi thì họ sẽ giết ra khỏi lớp phong tỏa mất."

Lee Byung-Hee ngẩng đầu nhìn hắn:

"Ta còn chưa đợi được thứ ta muốn."

Đúng lúc này, vị phụ tá của Khánh thị lại xuất hiện:

"Chúng ta đồng ý giao cho ngài những tài nguyên mà ngài muốn, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu rút lui, Kashima có thể tiếp nhận ngay sau khi ngày khởi hành."

Cho đến giờ phút này, Lee Byung-Hee mới chịu đứng dậy.

"Này, bằng hữu.”

Khánh Trần đột nhiên ngẩng đầu hỏi Jindai Kura:

"Chắc chắn tin ngươi công khai đến giúp ta sẽ không giấu được họ, dù sao thì ta cũng được tính là kẻ địch của tập đoàn Jindai, không những thế, ta còn giết Jindai Yunhe, lại còn bắt cóc Jindai Seisho, nghe nói vị Thập Thường Thị đó chính là con trai của gia chủ Jindai...Nếu họ đã biết thì ngươi còn về Jindai được sao?"