Không phải Khánh Trần mất ý chí chiến đấu, mà vì lúc này hắn cũng không biết phải làm như thế nào nữa.
Không thể để Zard đi giải quyết dị năng giả Hỏa nguyên tố, vì làm như vậy Zard sẽ chết.
Thế nhưng...Ngay cả phương thức chiến đấu của Khánh Trần cũng bị khắc chế, đầu tiên, súng bắn tỉa không thể làm gì được Hỏa nguyên tố, sức tấn công của Thu Diệp Đao cũng vô dụng, có lẽ khả năng cận chiến có thể phát huy một chút tác dụng.
Nhưng nếu cận chiến thì chắc chắn hắn sẽ bị bỏng diện tích lớn.
Dùng vân khí sao? Nếu hắn đạt cấp A thì cũng có thể thử một lần, nhưng bây giờ hắn mới chỉ đạt cấp B, dù vân khí có thể dây thương tích cho dị năng giả thì cũng không thể khiến hắn trọng thương, cũng không thể giết hắn được.
Làm sao đây.
Bây giờ Khánh Trần mới ý thức được một vấn đề, hắn còn lâu mới đạt đến trạng thái không có đối thủ, cho dù hắn vừa là Kỵ Sĩ, vừa là dị năng giải, dù hắn có rất nhiều biến hóa, nhưng khi đứng trước đối thủ có cấp bậc cao hơn, những thứ này đều vô dụng.
Sau khi đưa tiễn thủ lĩnh ảnh tử, mục tiêu quan trọng nhất của hắn chính là tiếp tục thăng cấp! Tiếp tục khiêu chiến sinh tử quan!
Khánh Trần liếc nhìn bầu trời rồi lại liếc nhìn thủ lĩnh ảnh tử một lượt, cuối cùng mới gằn giọng nói:
"Đợi khi chúng ta đánh nhau, các ngươi nghĩ cách mang ảnh tử tiên sinh đi trước."
Khánh Trần:
"Zard, ngươi đi giải quyết tên còn lại, để ta chặn tên dị năng giả!"
Sau đó hai người lập tức lao về hai phía khác nhau.
Khánh Trần liên tục bóp cò.
Nhưng tên dị năng giả Hỏa nguyên còn chẳng thèm trốn tránh, hắn chỉ cười đùa:
"Dùng súng ống cũng vô dụng thôi!"
Giọng nói kia như mèo đang trêu tức chuột.
Đúng lúc này, Khánh Trần bỗng phun ra một ngụm vân khí, vân khí màu trắng như đám mây quay cuồng bao phủ khắp thung lũng.
Tên dị năng giả hỏa hệ lập tức cảm thấy không ổn:
"Cái gì vậy!"
Ngay lập tức, ngọn lửa trên người hắn như bị ai đó dùng bình chữa cháy dập tắt, sau khi ngọn lửa biến mất, nguyên hình của hắn cũng dần hiện ra!
Khánh Trần thầm vui mừng, có tác dụng!
Vân khí của hắn có thể khắc chế nguyên tố!
Nhưng không đợi hắn vui vẻ quá lâu, ngọn lửa vừa bị dập tắt trên người tên dị năng giả kia lại bất ngờ bùng cháy, đồng thời Khánh Trần cũng bị hất bay ra ngoài.
Tên giác tỉnh giả cười lạnh:
"Xem ra ngươi cũng chưa đối phó với dị năng giả Hỏa hệ cấp A bao giờ, chẳng lẽ ngươi nghĩ thứ này cũng có thể giết ta sao? Có lẽ ta vẫn xem thường ngươi."
Trước khi đến đây, tư liệu của Khánh Trần đã bị điều tra rõ ràng.
Năng lực ngắm bắn cực tốt, tố chất cơ thể khủng bố của Kỵ Sĩ, Thu Diệp Đao, dị năng giả lôi điện, am hiểu dịch dung.
Trong những năng lực này không có cái nào có thể uy hiếp được một dị năng giả Hỏa hệ, cho nên hắn không hề cảm thấy sợ hãi.
Cũng không phải tất cả mọi người đều cẩn thận như Jindai Yunhe.
Cho nên, tôn thương mà Khánh Trần vừa gây ra cho hắn, tuy không thể uy hiếp đến tính mạng, nhưng lại có thể khiến hắn vô cùng đau đơn.
Nhưng hắn không thể nói.
Khánh Trần từ từ bò dậy, sau đòn tấn công vừa rồi, hắn chỉ cảm thấy tim phổi trong cơ thể còn đang rung động, lông mày trên mặt cũng bị đốt trụi một nửa.
Làm sao bây giờ? Ngay cả vận khí cũng không thể làm gì được đối phương.
Khánh Trần cảm thấy nếu mình là cấp A, thì chỉ cần một ngụm vân khí cũng có thể thổi tắt tên dị năng giả kia, nhưng bây giờ đối phương lại biểu hiện như chẳng hề hấn gì nên hắn cũng không dám chắc với suy nghĩ này làm.
Hắn nhìn sang bên kia, Zard đang chiến đấu với Trần Băng, trên mặt đất xung quanh họ mọc đầy gai đá.
Trần Băng đã bóp nát bức tranh thứ hai, một con Chu Tước kéo theo vệt lửa bay ra khỏi bức tranh rồi phun lửa xuống dưới.
Thấy có hỏa diễm, Zard lập tức lùi lại, nhưng vẫn chậm.
Cả cánh tay phảu của hắn đều bị ngọn lửa nung thành sứ.
Zard vừa kêu vừa lui lại phía sau, lúc chạy đến chỗ Khánh Trần, hắn còn vui vẻ nói:
"Ông chủ, lần này hắn không đốt được Tử Lan Tinh!"
Khánh Trần trầm mặc.
"Thật xin lỗi.”
Khánh Trần nói:
"Là ta liên lụy đến ngươi."
Sau đó, Khánh Trần nhắm mắt lại.
Hắn nhớ có người từng nói...Mỗi dị năng giả đều có thể tiêu hao sinh mệnh, thiêu đốt chính mình làm nhiên liệu để thức tỉnh.
Hôm nay, hắn muốn thử một lần.
Nhưng đúng lúc này, trên vách đá phía xa bỗng có người cười nói:
"Oa, xem ra ở đây rất thú vị, cuối cùng cũng đuổi kịp. Uy, bằng hữu, có cần hỗ trợ gì không?"
Bằng hữu?
Tôn Sở Từ lập tức ngạc nhiên ngẩng đầu lên xem thì thấy Ương Ương và một người trẻ tuổi mặc bộ kariginu màu trắng đang mỉm cười nhìn xuống chỗ họ.
Jindai Kura.
Người được trời chọn của tập đoàn Jindai, người đứng đầu chân chính đằng sau Thần Bí Nghiệp Bộ ở thế giới ngoài, nhưng tại sao hắn lại xuất hiện ở đây lúc này.
Vừa nhìn thấy Jindai Kura, sắc mặt của Trần Băng lập tức biến đổi.