Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1705: Tàu Thần Du




Ngày mai sẽ lên 10 chương, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ạ!

---

“Hả?”

Khánh Trần cười gượng:

“Ngươi nói năng lung tung gì vậy, không nói rõ được là nguyên lý gì sao.”

Zard suy nghĩ:

“Biết Định lý Lagrange không? Không liên quan gì đến việc này cả.”

Khánh Trần:

“…”

Thần kinh!

Hiện tại, đội quân Vô Diện quay đầu nhìn lặng nhìn cảnh này.

Một người nhai kẹo cao su, mỗi lần nhai, vết sẹo trên mặt hắn cũng run rẩy theo:

“Vừa rồi chính là lão sư của Khánh Nhất thiếu gia à? Sao cả thế giới muốn giết hắn thế?”

“Chuyện của các nhân vật nổi tiếng chúng ta không hiểu, làm tròn bổn phận là được.”

Đội trưởng của đội quân Vô Diện nói:

“Còn kẹo cao su không, cho ta một cái.”

Một người sau sườn núi ném cho đội trưởng một chiếc kẹo cao su, sau đó thò đầu ra thuận tay bắn chết tiểu đoàn trinh sát đang tiến vào.

Kỹ thuật bắn súng chuẩn xác, trong phạm vi 200 mét dù kém hơn Khánh Trần thì cũng có thể nói là điêu luyện.

Ngay sau đó, binh lính Vô Diện cầm máy vi tính mini nói:

“Khí cầu máy Thần Du cấp Giáp tới, hẳn là muốn đuổi theo giết Khánh Trần.”

Đội trưởng nói với khuôn mặt lạnh tanh:

“Khóa mục tiêu, bắn hạ nó, nên để một người khác nộp thành tích nhập hội.”

Bên cạnh có một binh lính Vô Diện bắt đầu thao tác thiết bị trong vali đen, đầu tiên hắn tìm thông số mục tiêu của tàu Tần Du, sau đó nhấn công tắc.

Trong khoảnh khắc nhấn nút, trong một căn cứ quân sự của Khánh thị cách nơi này hơn ba nghìn cây số về phía bắc, có một chiến xa treo tên lửa dài hơn sáu mét thuộc lực lượng tên lửa chiến lược khởi động, phát ra âm thanh ầm ầm.

Bệ phóng dựng thẳng, phần đuôi của tên lửa phóng ra ngọn lửa cực lớn rồi bay lên không trung, và với nhiên liệu hiệu suất cao, chỉ trong mười mấy phút ngắn ngủi tên lửa đã đạt tới tốc độ khủng khiếp – vận tốc vũ trụ cấp 1 7,9 km/s.

Đầu tiên tên lửa tiến vào quỹ đạo thiên thể, sau đó khi sắp đến chiến trường mới hạ xuống một cách chính xác dưới sự điều khiển của động cơ đa xung

Lúc này, hệ thống chống tên lửa đạn đạo của tàu Thần Du đã phát hiện ra quả tên lửa này.

Hạm trưởng nhìn quả tên lửa đang tiến lại gần mình với tốc độ cực nhanh trong radar, hắn cau mày:

“Đây là loại tên lửa gì? Sao lại nhanh như vậy?”

Nhân viên phụ trách radar lắp bắp:

“Hạm trưởng, đó là tên lửa hành trình! Nó vừa mới giảm tốc độ từ vận độ vũ trụ cấp 1 xuống, một phút trước tốc độ của nó còn nhanh hơn…”

“Cái thứ gì thế?!”

Hạm trưởng kinh ngạc!

Cả khoang chỉ huy cũng hoảng sợ.

Tên lửa hành trình!

Khí cầu máy cấp Giáp không phải cứ điểm chiến tranh, hoàn toàn không thể ngăn cản quả tên lửa kia!

Thứ này dùng để tấn công cứ điểm trên không và căn cứ quân sự quan trọng đấy!

Với tiền đề không thể phát triển vũ khí hạt nhân, tên lửa hành trình là thứ vũ khí nguy hiểm và cũng là át chủ bài trong tay các tập đoàn, một khi phóng tên lửa, nó thể hiện cho quyết tâm chiến đấu kiên định cùng với ý chí hủy diệt tất thảy.

Phí tổn cho một quả tên lửa hành trình của Liên Bang là vài trăm triệu.

Chỉ riêng động cơ đa xung gắn trên tên lửa đã trị giá hơn một trăm triệu, động ca đa xung này sẽ điều chỉnh khóa mục tiêu bất kỳ lúc nào, cho dù khí cầu máu cấp Giáp thay đổi phương hướng như thế nào thì cũng không thể né tránh.

Tốc độ của khí cầu máy kém xa tốc độ của quả tên lửa này...

So với tên lửa hành trình của Liên Bang, vận tốc tương đối của khí cầu máy không khác gì tốc độ bò của ốc sên.

Nhưng vấn đề là, nếu không bùng nổ chiến tranh toàn diện ở Liên Bang, nếu không phải là thời điểm hai phe chém giết đến độ điên cuồng.

Ai sẽ rảnh rỗi sinh nông nổi dùng thứ này tấn công một chiếc khí cầu máy cấp Giáp chứ?!

Họ không biết là dùng thứ vũ khí này đánh hạ một chiếc khí cầu máy cấp Giáp quả thật là lãng phí, nhưng đó là điều ảnh tử muốn nhìn thấy.

Hắn muốn thấy thái độ không chừa đường lui của tất cả mọi người.

So với việc này, tổn thất vài trăm triệu không đáng là gì.

Lúc này, từng binh sĩ đeo balo nhảy dù nhảy xuống từ tàu Thần Du, mấy trăm binh sĩ trên trên chiến hạm khí cầu máy đều đứng xếp hàng và nhảy ra ngoài giống như sủi cảo vào nồi.

Họ biết, đối mặt với tên lực cấp bậc này.

Không có kế hoạch dự phòng, không có cách nào ngăn cản, nhảy dù còn có đường sống, không nhảy chắc chắn sẽ chết.

“Đến lúc rồi.”

Các binh lính của đội quân Vô Diện đứng dậy, nhìn tàu Thần Du sắp bay đến vùng trời chỗ họ.

Họ đeo kính râm.

Một quả tên lửa như thiên thạch rơi xuống kéo theo chiếc đuôi lửa dài bay trên bầu trời, trước sự chỉ dẫn của hướng dẫn khóa mục tiêu chính xác, trong ánh mắt của tất cả mọi mọi người, với tư thái không thể nghi ngờ, không thể kháng cự.

Trong khoảnh khắc đâm xuyên tàu Thần Du!

Lò phản ứng hạt nhân trong tàu Thần Du nổ tung, tàu Thần Du bùng lên thứ ánh sáng có thể khiến người ta mù lòa, trở thành pháo hoa rực rỡ nhất trước khi màn đêm buông xuống.