Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1690: Cẩn Thận




Thủ lĩnh ảnh tử suy tư rồi nói:

"Đây là thời gian con cháu của Khánh thị và Lý thị bắt đầu xuân săn."

Lần trước, trên đường đến vùng cấm kỵ số 002, Khánh Trần đã từng gặp đội ngũ thu săn, mà lần này, lại gặp xuân săn.

Khiến hắn nhớ đến quãng thời gian đồng hành cùng sư phụ lúc trước.

Nhưng lần này không giống lần trước.

Khánh Trần bình tĩnh nói:

"Zard, đâm thủng hết săm lốp của họ cho ta, đừng để họ đi về phía nam, cũng đừng cho họ lại gần chúng ta."

"Được rồi.”

Zard vui vẻ hóa thành một đám cát chảy xuống mặt đất.

Một lúc sau, mặt đất lại nổi lên những cơn sóng như cơn gió thổi lên mặt hồ.

Một mầm cây nhỏ chồi lên mặt đất, sau đó lao nhanh về phía đoàn xe phía xa.

Tiếng nhạc đinh tai nhức óc trong xe dần nhỏ lại, lái xe nghi ngờ nói:

"Các ngươi có nhìn thấy một mầm cây đang lao về phía chúng ta không, chính là mầm cây có treo một quả màu đỏ ấy."

Người trẻ tuổi ngồi bên ghế lái lập tức nhìn ra xa.

"Cái quỷ gì kia?!"

Hắn kinh ngạc thốt lên.

Chỉ cần nhìn ra xa thì sẽ phát hiện ra một vấn đề, họ nhìn thấy mầm cây di động không phải vì đoàn xe đang lao về phía mầm cây, mà đúng là mầm cây đang chủ động lao về phía họ!

Hơn nữa lớp đất đá xung quanh đường đi của mầm cây còn gợn sóng như mặt nước.

"Dừng xe dừng xe, có gì đó quái lạ!"

Có người hét lên.

Nhưng muộn rồi.

Trong khi đoàn xe chưa kịp dừng lại thì mầm cây nhỏ kia đã lao xuống dưới gầm xe.

Nếu không phải Zard cố ý dùng đất đá níu kéo lốp xe thì có lẽ cả đoàn xe đã sớm bị lật ngược lại rồi.

Sau đó vô số bùn đất nhô lên quấn chặt lấy chục bánh xe, không cho chúng tiếp tục di động.

Thủ lĩnh ảnh tử vui vẻ nói với Khánh Trần:

"Không phải lần trước ngươi từng đồng hành một quãng thời gian với đội ngũ thu săn sao, sao lần này lại không đi, ngươi không thích náo nhiệt một chút sao. Ta còn đang muốn xem đám con cháu Khánh thị và Lý thị bây giờ như thế nào."

Khánh Trần lắc đầu:

"Chẳng có gì hay để xem cả, những người tham gia vào đội ngũ thu săn và xuân săn chẳng qua chỉ là những kẻ ăn không ngồi rồi, chẳng có gì đáng để quen cả. Ngươi không cảm thấy nghi ngờ sao, chúng ta vừa lộ mặt ở cổng xuất nhập cảnh trong thành phố số 10 thì họ xuất hiện. Đương nhiên, nếu họ đúng là đội ngũ xuân săn thì việc ta bắt họ ở lại đây cũng là tốt cho họ, tránh trường hợp họ tự chạy đến phía nam chịu chết. Những người như họ không nên tham gia vào trận đấu này, cho dù là đứng nhìn từ xa thì cũng có thể giết họ."

Lúc này, hắn sai Zard mang một thùng nước dập tắt đống lửa, sau đó lại bảo mọi người trốn ra phía sau thân cây.

Những thành viên của đội ngũ này đều không phải kẻ ngu ngốc, nên chẳng ai lên tiếng hỏi Khánh Trần cả, tất cả đều lặng lẽ tìm chỗ trốn.

Chỉ có mình thủ lĩnh ảnh tử là không.

Hắn trốn sau cây cười hỏi Khánh Trần:

"Cần cẩn thận như vậy sao? Chẳng qua chỉ là một đám trẻ ranh thôi mà."

Khánh Trần bình tĩnh liếc nhìn hắn:

"Cẩn thận một chút cũng không mất gì, như vậy còn có thể tránh trường hợp ngươi phải ra tay lãng phí sinh mệnh. Từ giờ trở đi, chỉ cần ta không chết, ngươi không được phép sử dụng năng lực của mình."

Thủ lĩnh ảnh tử sửng sốt.

Hình như từ sau khi mình bị dị năng phản phệ, tên nhóc Khánh Trần này bắt đầu quản thúc mình, đầu tiên là không cho mình đi cướp đồ, bây giờ lại còn không cho mình ra tay đối phó với nguy cơ.

Nhưng hắn biết mục đích của những việc này đều là không để hắn phải tiếp tục tiêu hao sinh mệnh của mình.

Thủ lĩnh ảnh tử đã từng bị ai quản thúc chưa? Chắc chắn là chưa.

Ngay cả một người uy nghiêm như gia chủ Khánh thị cũng mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.

Trước kia một số đại lão của các phe phái trong Khánh thị từng tìm gia chủ khiếu nại, họ nói nói thủ lĩnh ảnh tử quá bạo ngược, phong cách làm việc quái đản, lại còn không tuân theo quy củ.

Nhưng từ trước đến giờ gia chủ rất ít khi nói gì với thủ lĩnh ảnh tử.

Trong Hội Nghị nội bộ Khánh thị, thủ lĩnh ảnh tử đã từng nói với những đại lão của các phe phái trong Khánh thị là:

"Người có thể quản ta còn chưa sinh ra."

Khi đó mỗi lần thủ lĩnh ảnh tử hành động đều không để lộ bất cứ dấu vết nào.

Giống như việc đi cướp nhà của Trần Dư và Lee Byung-Hee lần này, làm gì có ai ngờ hắn cố ý tung tin mình chuẩn bị đi săn giết Bán Thần chỉ để đi cướp vườn rau xanh nhà người ta đâu?

Mà bây giờ lại xuất hiện người muốn quản thúc thủ lĩnh ảnh tử, ngoài việc hơi bất ngờ, thật ra hắn còn cảm thấy rất ấm áp...

Thủ lĩnh ảnh tử thầm thì nói:

"Cái này móa nó!"

Mẹ mất sớm, cha thì mỗi ngày tự giam mình trong phòng tối, từ xưa tới nay chưa có ai dám quản thúc hắn.

Không đúng.

Có.

Người phụ nữ tên là Ninh Tú đó từng quản thúc hắn, Khánh Trần là người thứ hai.

Nghĩ đến đây, thủ lĩnh ảnh tử bỗng nở nụ cười.