Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1682: Trên Xe




Tôn Sở Từ sửng sốt quay sang nhìn, rõ ràng những người đó là Khánh Trần, Ương Ương, Trương Mộng Thiên, thủ lĩnh ảnh tử và Zard.

Thủ lĩnh ảnh tử đã sai Khánh Khu và Khánh Dã đi làm chuyện khác.

Tất cả mọi người, bao gồm Đoàn Tử, Tôn Sở Từ đều từng nhìn thấy khuôn mặt thật của Khánh Trần, hơn nữa bây giờ Khánh Trần còn dùng khuôn mặt thật của hắn xuất hiện trước mặt mọi người, khiến tất cả mọi người nhịn không được nín thở.

Tại sao...Đối phương lại ở chỗ này?

Không phải bọn Ma Kinh Kinh nói họ đang ở vùng cấm kỵ số 10 sao?

Hơn nữa, người đội mầm cây nhỏ từng khiến cả học viện khiếp sợ...Cũng đang đứng trong đội ngũ này!

Còn về thủ lĩnh ảnh tử và Trương Mộng Thiên là ai thì họ không nhận ra.

Nhưng vấn đề mấu chốt ở đây chính là người đội mầm cây nhỏ này.

Sau khi khoa nông nghiệp được thành lập, mỗi ngày Zard đều chui qua lớp đất bên dưới cứ điểm chiến tranh ra ngoài để tránh việc Huyễn Vũ biết mình đi làm giáo sư đặc biệt.

Cho nên, những học sinh khác cũng không biết.

Chỉ có năm học viên trong khoa biết.

Nhưng vì mấy ngày nay Tôn Sở Từ và Đoàn Tử đều đã nhìn quen mầm cây trên đầu Zard, hơn nữa mỗi lần tên này giám sát họ đều cực kì hung ác, mỗi khi nhìn thấy ai lười biếng, hắn chắc chắn sẽ lôi người đó xuống đất, khi nào chưa đủ 15 phút thì chưa được chui lên.

Sau khi bị lôi xuống đất, chỉ khoảng vài giây sau ngươi sẽ bắt đầu cảm thấy khó thở, lớp đất rắn chắc sẽ đè ép lên lồng ngực khiến ngươi không thể nào hô hấp một cách bình thường được.

Cho nên, bây giờ Zard đã trở thành bóng ma tâm lý trong đầu Đoàn Tử.

Nhưng chuyện này không quan trong.

Vấn đề mấu chốt ở đây là Zard đang đi cùng Khánh Trần.

Cho nên, không cần nghi ngờ nữa, nhất định vị viện trưởng kia chính là Khánh Trần!

Thật ra lý lo Tôn Sở Từ kiên trì muốn đăng kí vào khoa nông nghiệp rất đơn giản, bởi vì Khánh Trần vừa trở thành chủ tịch trường không lâu, học viện đã có thêm một khoa nông nghiệp.

Nên hắn cảm thấy chuyện này chắc chắn có liên quan gì đó đến Khánh Trần!

Đúng là không làm hắn phải thất vọng.

Lúc này, Tôn Sở Từ ngơ ngác hỏi:

"Đại lão, ngài muốn đi đâu?"

Khánh Trần cười nói:

"Có lẽ ngươi cũng không biết phải đi đâu, không bằng đưa ta đến một nơi? Đồng hành một quãng đường."

Lúc này Đoàn Tử mới giật mình tỉnh lại:

"A, được được được! Chỉ là, chúng ta chỉ có duy nhất 1 chiếc xe nên không thể chở được nhiều người như vậy, hay là các ngươi ngồi phía trước, trên xe nhiều nhất chỉ có thể chở được 5 người, ta và Sở Từ ca có thể ngồi trong thùng xe."

Khánh Trần lắc đầu cười nói:

"Xe của các ngươi mà, sao có thể để các ngươi ngồi trong thùng xe được, yên tâm, cứ để Zard ngồi phía trước, bốn người chúng ta ngồi trong thùng xe là được."

Zard nghi ngờ nhìn Khánh Trần:

"Ông chủ, tại sao ta lại cảm thấy các ngươi đang cố ý xa lánh ta?"

"Cái gì mà xa lánh.”

Thủ lĩnh ảnh tử nói:

"Cho ngươi ngồi phía trước để chỉ đường cho hai người họ, vị trí này rất quan trọng, hiểu chưa?"

Zard lập tức sáng mắt lên:

"Hoa tiêu sao? Ta hiểu!"

Đúng lúc này, mấy người còn lại trong đoàn Tôn Sở Từ đột nhiên nói:

"Khánh Trần đại lão, chúng ta có thể đi cùng được không?"

Khánh Trần chỉ vào xe Pickup:

"Không phải vừa rồi các ngươi nói một chiếc bị hỏng, giờ chỉ còn một chiếc xe sao, trong thùng xe nhiều nhất cũng chỉ có thể chứa được 4 người chúng ta, làm sao chở được thêm các ngươi."

Những người đó quay sang nhìn nhau, ấp a ấp úng không biết nói cái gì.

Một lúc sao, một vị thành viên lấy hết dũng khí nói:

"Thật ra Tuyết Báo không bị hỏng, chúng ta có thể lái nó đến đây."

Tôn Sở Từ sửng sốt:

"Không phải các ngươi nói nó hỏng rồi sao?"

Các thành viên khác muốn ở lại thành phố làm nhiệm vụ nên cố ý lấy cớ xe hỏng rồi, dựa vào cái cớ đó để không phải ra ngoài hoang dã.

Rõ ràng mọi chuyện đang rất êm xuôi, tự nhiên Khánh Trần xuất hiện.

So với danh tiếng của Khánh Trần bây giờ, 1000 nhiệm vụ của học viện cũng không bằng được một lần đồng hành với hắn, đây đều là suy nghĩ trong đầu họ.

Tôn Sở Từ đã sớm nhận ra việc này, cho nên từ khi gặp họ đến giờ hắn không hề khổ sở, dù sao thì mỗi người đều có con đường của riêng mình.

Nhưng sau khi phát hiện chỉ vì không muốn đồng hành cùng mình, những người đó lại lựa chọn lừa dối họ, việc này khiến hắn khó mà chấp nhận được.

Nhưng đúng lúc này, Khánh Trần cười nói:

"Không cần phiền phức như vậy, có Tôn Sở Từ và Đoàn Tử lái xe cho chúng ta là được, chúng ta hữu duyên gặp lại."

Đợi sau khi tất cả đã lên xe, Khánh Trần mới lấy một thiết bị điện tử dán lên phần đuôi xe, xe Pickup chậm rãi lái ra khỏi cánh cổng hợp kim, sau đó biến mất trên hoang dã.

Năm thành viên còn lại ngơ ngác nhìn theo bóng chiếc xe Pickup dấn biến mất phía xa.