Ma Kinh Kinh đi mở cửa phòng, ngoài cửa là hai người Tiểu Vũ và Lý Mộng Vân.
Lúc này, trên hành lang đang rất náo nhiệt vì có rất nhiều học sinh mới nhập học đang đứng nói chuyện làm quen và trao đổi phương thức liên lạc với nhau.
Đúng lúc này, Lý Mộng Vân lo lắng nói:
"Ma Kinh Kinh, có phải vừa rồi ta nhìn nhầm đúng không, người ở thế giới trong...Là Khánh Trần sao?"
Hai chữ Khánh Trần vừa vang lên, cả hành lang ồn ào lập tức rơi vào yên tĩnh.
Sự rộng lớn của hành lang không thể nào ngăn cản được sức hút của hai chữ Bạch Trú, vừa nghe thấy có người nói đến Khánh Trần, tất cả mọi người đều tụ tập lại một chỗ.
Ma Kinh Kinh bỗng cảm thấy không ổn, hắn nhìn lướt qua hành lang một lượt, sau đó thấp giọng nói:
"Đừng nói nữa, vào trong lại nói."
Nhưng hắn còn chưa kịp đóng cửa thì những bạn học trên hành lang đã xúm lại:
"Chờ một chút, có phải các ngươi vừa nhắc đến Khánh Trần không? Khánh Trần đó có phải là Khánh Trần của Bạch Trú không? Các ngươi từng gặp hắn sao?"
Ma Kinh Kinh thở dài một tiếng, xong rồi.
Trong đám người, có người vừa nhìn thấy Ma Kinh Kinh đã sáng mắt lên:
"A, Ma Kinh Kinh! Ta có theo dõi tài khoản Douyin* của ngươi, hình như video trước ngươi có nói mình sắp đi vùng cấm kỵ số 10, có phải các ngươi đã gặp Khánh Trần không!"
*tiktok
Ma Kinh Kinh có một tài khoản Douyin chuyên đăng tải những hình ảnh và video thám hiểm thế giới trong mà hắn quay chụp được để kiếm lưu lượng ở thế giới ngoài.
Số người theo dõi hắn đã lên đến 700.000.
Lần trước lúc chuẩn bị xuyên qua hắn từng nói mình sắp đến vùng cấm kỵ số 10, có lẽ bây giờ có không ít người đang đợi xem video của hắn.
Lúc này, Tiểu Vũ lại thì thầm:
"Nếu ngươi nói chúng ta đang đồng hành với Khánh Trần đến vùng cấm kỵ số 10 thì có lẽ số người theo dõi sẽ vượt qua con số 1 triệu..."
Ma Kinh Kinh nghĩ một lúc, sau đó nhìn đám người xung quanh một lượt rồi nói:
"Đúng là chúng ta có gặp Khánh Trần, còn về việc đã xảy ra chuyện gì thì ta sẽ đăng tải vào video tiếp theo, mọi người nhớ theo dõi tài khoản Douyin của ta là được."
Hắn đang nghĩ, mình có thể làm video quay lại chuyến đi đồng hành với Bạch Trú được không?
Nếu Microblogging Đại phú ông có thể làm được thì sao hắn không thể làm.
Lúc này, Ma Kinh Kinh bỗng nhìn thấy một người đội một cái mầm cây nhỏ đang đi lẫn trong đám người.
Vì quanh đây có quá nhiều người nên hắn chỉ có thể nhìn thấy cái mầm cây nhỏ đang đung đưa chứ không thể nhìn thấy khuôn mặt người đội nó.
Hắn vội vàng lách ra khỏi đám người, sau đó tìm kiếm mầm cây nhỏ xen lần trong biển người nghìn nghịt trước mặt:
"Uy, Zard!"
Zard quay đầu kinh ngạc nói:
"Ngươi nhận lầm người rồi!"
Ma Kinh Kinh biến sắc:
"Đại ca, còn người nào đội mầm cây ngoài ngươi nữa?"
Zard trầm tư hai giây:
"A đúng đúng đúng..."
"Chúng ta rời khỏi vùng cấm kỵ số 10 rồi mà!"
Ma Kinh Kinh kéo hắn lại thì thầm hỏi:
"Người ở vùng cấm kỵ số 10 đó có đúng là Khánh Trần không?"
Zard nhìn lên trần nhà:
"Ta không biết."
Đúng lúc này, Tiểu Ưng dẫn theo Lý Đồng Vân, Jinguji Maki, Nam Canh Thần, Lưu Đức Trụ và Giang Tuyết đi ngang qua họ.
Zard lập tức hớn hở nói:
"Cuối cùng cũng đợi được các ngươi! Ông chủ bảo ta giao mấy thứ này cho các ngươi!"
Cả bọn Tiểu Đồng Vân đều đứng ngây ra, người này là ai vậy.
Zard bỗng đưa tay cắm vào lồng ngực mình, sau đó moi ra một con Long Ngư từ trong cát:
"Đây, Khánh Trần nói muốn ta giao nó cho một cô bé!"
Trong miệng con Long Ngư kia vẫn còn đầy cát, nhìn như thể nó bị ai đó làm sặc cát mà chết vậy.
Cá đã chết vì Zard không thể mang vật sống trở về.
Thật ra mãi đến khi chuẩn bị xuyên về, Khánh Trần mới biết, hóa ra không phải Huyễn Vũ dùng vật cấm kỵ để vận chuyển đồ vật từ thế giới trong ra thế giới ngoài.
Mà chính là cơ thể Zard.
Đúng lúc này, đám người đã kịp xông đến, Lý Đồng Vân bĩnh tĩnh nhìn những học sinh này một lượt:
"Tránh ra."
Một câu nói rất bình thường nhưng lại ẩn chứa một loại sức mạnh nào đó khiến đám học sinh tò mò xung quanh họ phải tách ra một con đường.
Có người nhỏ giọng thầm thì:
"Đây là Lý Đồng Vân của Bạch Trú...Kia là bọn Lưu Đức Trụ, các thành viên của Bạch Trú đến rồi!"
...
Sáng sớm, La Vạn Nhai lại đi xe đạp đến học viện STEM ở Lạc thành.
Bây giờ chỉ còn mình hắn ở lại Lạc thành, những cuộc sống của hắn vẫn diễn ra giống hệt như trước, như thể chưa có chuyện gì xảy ra vậy.
Chỉ là hắn không đi nghe giảng môn quan hệ quốc tế nữa mà thôi.
Hắn cần phải nạp điện, có đôi khi hắn chợt nghĩ, một vị đại ca giang hồ như hắn chưa bao giờ khát vọng tri thức như bây giờ.
Lúc đầu La Vạn Nhai còn chưa quen đọc sách, khi đó hắn có đọc thế nào cũng không vào đầu được, nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác, nếu ngày nào hắn không động được vào sách thì hắn sẽ cảm thấy ăn không ngon ngủ không yên.
Lúc này, La Vạn Nhai đang ngồi trong một tiệm sách đọc cuộn lịch sử cận đại Trung Quốc thì tiếng giày cao gót bỗng vang lên từ phía xa.