Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1567: Biến Mất Toàn Bộ




Hắn nói tiếp:

“Nhưng giờ có lẽ đã khác rồi, chuyện ngươi phải làm bây giờ đúng là những chuyện trước kia ta chưa bao giờ nghĩ tới, hiện tại ta học tập, cảm thấy mục tiêu này rất phù hợp với ta, tóm lại tốt hơn nhiêu những chuyện ta làm lúc trước. Dĩ nhiên, nếu có một ngày ngươi không làm chuyện này nữa, ta cũng sẽ rời khỏi Bạch Trú, tự mình làm lấy.”

Khánh Trần cười, với đại ca xã hội đen như La Vạn Nhai, bộ dạng khúm núm phục tùng trước kia chỉ là biểu hiện của việc hắn đã thành thạo kỹ năng đối nhân xử thế, hắn làm vậy là để sống sót.

Hắn sành sỏi đạo lý đối nhân xử thế, đến mức có lúc người khác sẽ thật sự cho rằng hắn trung thành tuyệt đối với Khánh Trần.

Nhưng người lăn lộn trên giang hồ mấy chục năm làm sao lại có thể trung thành với người nào đó một cách dễ dàng?

Khánh Trần cười:

“Lão La, giờ ngươi không giả vờ trung thành nữa thì lại thành thật ra đấy, có thêm khí phách thiếu niên.”

“Năm mươi rồi, khí phách thiếu niên đâu ra nữa.”

La Vạn Nhai cảm thán:

“Chẳng qua là đột nhiên tỉnh ngộ thôi.”

“Thế nữ giáo viên kia thì sao?”

Khánh Trần tò mò, hỏi.

“Xóa rồi.”

La Vạn Nhai không giải thích nhiều.

Đời này hắn từng gặp nhiều người có dã tâm, cũng biết những người đó là kẻ như thế nào.

Trước tiên họ sẽ xuất hiện với dáng vẻ thuyết khách tri kỷ, sau đó thử ngươi, rồi nuốt trọn tất cả mọi thứ của ngươi.

Nếu là trước kia, La Vạn Nhai không ngại giao lưu với người phụ nữ đầy dã tâm này, nhưng bây giờ khác rồi, hắn chỉ hận sao mình đi con đường này không đủ nhanh, cho nên phải xuất phát với hành trang gọn nhẹ.

Khánh Trần hỏi:

“Ngươi nhất định phải tiếp tục hoàn thành sự nghiệp kia ở thế giới trong à?”

La Vạn Nhai gật đầu:

“Nhất định.”

Khánh Trần hỏi:

“Ngươi có biết tuy hiện tại Hội phụ huynh hãy còn rất bí mật, nhưng một ngày nào đó trong tương lai nó chắc chắn sẽ bị tất cả các tập đoàn tài chính chèn ép kịch liệt. Họ sẽ truy nã các ngươi, tàn sát các ngươi, treo các ngươi ở khu ổ chuột để thị chúng, sau đó phá hủy toàn bộ những gì các ngươi làm được lúc này.”

Giống như cảnh ngộ mà các tiền bối ở thế giới ngoài gặp phải, phản bội, tàn sát, tra tấn, ly gián, các tập đoàn sẽ giở bất cứ thủ đoạn nào để ra tay tổ chức muốn lật đổ thế giới này.

Tất nhiên sẽ có người hy sinh.

Giờ khắc này, cuộc trò chuyện giữa Khánh Trần và La Vạn Nhai trở nên chân thành và bình thản hơn.

Khánh Trần bóc trần kết quả đẫm máu có thể thấy trước được cho La Vạn Nhai xem,

La Vạn Nhai nói với giọng nghiêm túc:

“Ta có thể nghĩ đến điều này, trong khoảng thời gian này ta đang học đến giai đoạn lịch sử đó. Có điều, ông chủ à, nếu ngươi biết sắp bị tập đoàn tài chính đả kích thì sao còn phải làm như thế nữa? Tại sao lại phải bắt đầu sự nghiệp định trước cuối cùng sẽ bị phá hủy?”

Khánh Trần nói:

“Ta muốn chôn những mồi lửa để cho những người dân ở khu ổ chuột nhìn thấy ánh sáng, một ngày nào đó sẽ không cần phải chịu đựng bóng tối nữa.”

“Ta hiểu rồi.”

Hắn nói tiếp:

“Ta đã chuẩn bị tinh thần rồi, hy vọng ngươi cũng giống như ta, có lẽ bắt đầu từ ngày hôm nay chúng ta mới được xem như người bạn đồng hành thật sự...Mà ta thật lòng cảm thấy tò mò, ngươi xóa nữ giáo viên kia, không cảm thấy đáng tiếc sao?”

“Ta đến phố Phong Tình thì hơn.”

La Vạn Nhai cười nói:

“Nơi đó rất tốt.”

Khánh Trần mỉm cười bất đắc dĩ:

“Tùy ngươi thôi...Bây giờ chúng ta bị theo dõi, ta cần ngươi phối hợp với Bạch Trú bắt đầu dịch chuyển, rời khỏi nơi này trước khi nguy hiểm tới. Hiện nay Bạc Trú quá nổi danh, giống như một tấm bia ngắm.”

Sáng sớm, Lưu Đức Trụ và Nam Canh Thần cùng nhau đến trường làm thủ tục chuyển trường, còn Giang Tuyết dẫn Lý Đồng Vân và Jinguji Maki đi làm thủ tục chuyển trường cho Tiểu Đồng Vân và thủ tục chuyển công tác cho mình, nàng quyết định đến trường mới dạy mỹ thuật.

Sau khi hai nhóm đi ra ngoài, Khánh Trần cũng lái xe điện xuất phát. Họ đều manh tai nghe Bluetooth, trông không giống như đi làm thủ tục chuyển trường mà giống thực hiện nhiệm vụ nào đó.

Làm thủ tục xong xuôi, Giang Tuyết mang Lý Đồng Vân và Maki - chan đến Vương Phủ Tỉnh trên đường Nam Xương của Lạc Thành, nàng mua cho Jinguji Maki vài bộ quần áo mới, bởi vì vẫn đang giận Tiểu Đồng Vân nên không mua cho đối phương cái gì cả.

Buổi trưa, ba người ăn cơm xong thì Giang Tuyết lại dẫn hai cô bé đi đến cổng sau chuyên để vận chuyển hàng hóa của trung tâm thương mại.

Đã có một chiếc xe chờ ở đó từ lâu, sau đó ba người họ đi thẳng đến Trịnh Thành.

Trong tai nghe Bluetooth, giọng của La Vạn Nhai vang lên:

“Ông chủ, đội A thuận lợi.”

Khán Trần lái xe điện rời khỏi Vương Phủ Tỉnh thì di chuyển đến trường ngoại ngữ ở Lạc Thành:

“Chuẩn bị tiếp ứng đội B.”

Hắn muốn toàn bộ thành viên của Bạch Trú biến mất trong tầm mắt của mọi người, để tránh có người phục kích họ trên đường đến Trịnh Thành.