Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1564: Vợ Cũ 1




Mới đầu, mọi người còn chưa tin đó là Khánh Trần, nhưng ngay sau đó trên mạng có ID tên Đại Phú Ông bắt đầu tiết lộ những tin tức độc nhất, chẳng hạn như các chi tiết trong cuộc sống sinh hoạt của Khánh Trần ở thế giới trong, chẳng hạn như tình hình của cuộc đại chiến ở A02, nói chung toàn là những chuyện mà một vài tổ chức tình báo ở thế giới trong đều nhưng nhưng thế giới ngoài còn chưa rõ.

Trong đó, còn tung ra một bức ảnh Khánh Trần đi trên đường ở thành phố số 10.

Hắn mặc âu phục màu đen, áo sơ mi trắng, đeo cà vạt đen.

Sau lưng Khánh Trần chính là một thám viên của bộ phận tình báo nhìn hắn với ánh mắt sùng kính.

Giống như đang nhìn Bố Già mới đương thời.

Đại Phú Ông lại tung ra một bức ảnh Khánh Trần mặc đồ thể thao màu trắng đứng một mình trong thành phố rực rỡ, thoạt nhìn tách biệt với trần thế…

Phải nói rằng kỹ thuật dùng camera giám sát thành phố bắt kịp khoảnh khắc của Đại Phú Ông vô cùng cao siêu, còn lợi hại hơn cả cánh săn ảnh.

Trong ảnh, bộ dạng sạch sẽ của thiếu niên không hề giống vẻ hung hãn trong lời đồn, sự tương phản cực độ này lập tức thu hút một lượng lớn người hâm mộ.

Sau khi tiết lộ tin tức, độ nổi tiếng của Đại Phú Ông tăng vọt, ngày hôm qua nàng đã bắt đầu nhận đóng quảng cáo, còn lên kế hoạch nhắc đến sản phẩm khi phát sóng trực tiếp.

Người này lợi dụng Khánh Trần để kiếm bộn tiền.

Thậm chí hai ngày nay còn có người tạo super topic trên Microblogging cho Khánh Trần, mỗi ngày chỉ riêng người đến điểm danh mỗi ngày nhiều không đếm xuể, nghiễm nhiên trở thành thần tượng thế hệ mới…

Còn có vài đoàn phim liên lạc với Giang Tuyết, muốn mời Khánh Trần đi đóng phim nhưng đều bị Giang Tuyết từ chối.

Nữ giáo viên kia đứng trên bục giảng, vừa sửa soạn lại giáo án vừa nhìn về phía La Vạn Nhai với ánh mắt đầy hứng thú.

Dường như nàng rất tò mò tại sao một nhân vật như thế lại đến lớp mình dự thính.

Trong tin tức, La Vạn Nhai của Bạch Trú cũng không phải phần tử tri thức gì cả, mà hắn từng là một đại ca giang hồ ở Lạc Thành.

Có một bạn học nữ đi tới, nhỏ giọng nói với La Vạn Nhai:

“Xin chào, bọn ta có thể nhờ ngài xin chữ ký của Khánh Trần giúp bọn ta được không?”

La Vạn Nhai lắc đầu:

“Đó là ông chủ của ta, ta không thể thay hắn đáp ứng những việc này, xin lỗi.”

Nói xong, hắn cầm vở đứng dậy đi đến chỗ nữ giáo viên, hỏi vài vấn đề mình không hiểu trong giờ học ban nãy.

Nữ giáo viên nhìn La Vạn Nhai một cách thích thú:

“La tiên sinh, ta rất tò mò tại sao ngươi đến tuổi này rồi lại đột nhiên cảm thấy hứng thú với việc đi học vậy? Theo ta được biết, bây giờ ngươi đã là người nổi tiếng trong trường rồi, ngươi không chỉ đến lớp của ta mà còn dự thính lớp pháp luật, lịch sử Trung Quốc cận đại và kinh tế vĩ mô. Có thể nói lý do tại sao không?”

La Vạn Nhai suy tư vài giây, sau đó hắn cười:

“Bây giờ có nhiều việc khi làm ta đều cảm thấy lực bất tòng tâm, tổ chức đang trong quá trình phát triển, ta biết rõ vấn đề nằm ở đâu nhưng lại không biết giải quyết như thế nào, cho nên muốn bổ sung kiến thức, tìm câu trả lời từ người khác.”

“Theo ta biết, vấn đề của tổ chức Bạch Trú hình như không cần ngươi xử lý.”

Nữ giáo viên nghi hoặc.

La Vạn Nhai cười:

“Ý ta không phải là Bạch Trú.”

Hội phụ huynh trải qua một chu kỳ sinh trưởng man dại, hiện nay có cần phải phối hợp với ý chí của Khánh Trần, trở nên một tổ chức lớn mạnh hơn, có tính liên kết hơn, điều này khiến Hội phụ huynh gặp phải rất nhiều vấn đề.

Ví dụ như thành lập văn hóa tổ chức, truyền đạt cương lĩnh tổ chức, hoàn thiện quy trình thăng chức cho nhân viên, thiết lập mục tiêu và viễn cảnh chung.

Trước đây La Vạn Nhai đã làm mấy việc này bao giờ? Cương lĩnh duy nhất của người trong giang hồ chính là tiền, làm một phi vụ sau đó các anh em chia chác là xong.

Mà Hội phụ huynh bây giờ lại không thể làm như vậy.

Đúng lúc này, chuông vào học vang lên, nữ giáo viên nhìn sổ ghi chép trong tay La Vạn Nhai:

“Ngươi có khá nhiều câu hỏi, nếu không buổi tối chờ ta tan tầm ngươi mời ta một bữa, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”

La Vạn Nhai ngớ ra, ngay sau đó ánh mắt hắn sáng rực lên:

“Được, ta lái xe đến đón ngươi.”

Sau khi trở lại biệt thự, La Vạn Nhai đên biệt thự Bạch Trú xem một lát, xác định mọi người đều đang tu hành, không cần hắn làm gì thì trở lại chỗ mình tắm rửa, thay quần áo.

Gần tối, hắn lái chiếc Bentley Continental GT hơn bốn tỷ của mình ra ngoài, rồi dừng lại ở cổng khuôn viên Khai Nguyên của trường đại học công nghệ Lạc Thành.

Nữ giáo viên ăn diện quyến rũ đi từ trong trường ra và ngồi vào ghế phụ, nàng quan sát một chút rồi đùa:

“Đã lâu không có ai ngồi ở ghế phụ rồi nhỉ.”

La Vạn Nhai hơi mất tự nhiên:

“Xe này ta cũng ít đi lắm.”