Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1555: Trở Về




Jindai cảm nhận ánh chiều tà chiếu lên da thịt:

“Bây giờ là gần tối rồi đúng không, đôi lúc ta cũng không quá xác định rốt cuộc ta sống vì cái gì. Khi vừa mới tham gia quân ngũ, điều ta khát vọng nhất là trở thành quan to, sau đó mới phát hiện mình đạt đến cấp A mà vẫn phải giả vờ không biết Jindai Iwaseigo là bố mình, cũng vờ như không biết hắn đã làm gì mẹ ta.”

Khánh Trần nói:

“Ngươi nói với ta những điều này làm gì?”

Jindai Yunhe đáp:

“Giống như đang nói cho bản thân ta nghe thì hơn.”

Khánh Trần suy nghĩ, rồi nói:

“Cũng tức là những gì ngươi trải qua quyết định bản năng chiến đấu của ngươi mạnh mẽ hơn so với họ.”

“Có tác dụng gì đâu chứ.”

Jindai thở dài:

“Nào, ta nói xong hết rồi, ra tay đi.”

Khánh Trần cũng không dây dưa lằng nhằng, hắn giơ cao súng ngắm lên.

Jindai Yunhe cười gượng:

“Cẩn thận thật...ta nghĩ, một ngày nào đó ngươi sẽ đi đến vị trí cao nhất, chỉ có ngươi mới có tư cách này.”

Thật ra, vừa rồi hắn nói nhiều như thế không biết là hy vọng Khánh Trần thả lỏng cảnh giác hay nói ra những lời trăng trối cho mình lúc lâm chung thật nữa.

Nhưng không sao, Khánh Trần sẽ không cho hắn thêm cơ hội nào nữa.

Khánh Trần lắc đầu:

“Xin lỗi, ta không có hứng thú với quyền lực, ta chẳng qua là muốn thay đổi vài việc.”

Đoàng!

Khánh Trần bóp cò súng, bắn xuyên tâm Jindai Yunhe.

Mặt trời lặn xuống ngọn núi phía xa, nắng chiều ngày đông đỏ rực hãy còn đốt cháy đám mây trên bầu trời.

Có cánh diều hâu bay ngang qua trên không trung, Khánh Trần bằng lòng xưng Jindai Yunhe là kiêu hùng, mà cuộc đời của vị kiêu hùng này đã hạ màn.

Nửa đêm, trên đường phố của thành phố số 10, Khánh Trần cầm một bó hoa bách hợp bước đi một cách chậm rãi.

Hắn đi đến một tòa nhà dân cư ở khu thứ sáu và dừng lại trước một cánh cửa.

Khánh Trần đặt hoa trên hàng hiên, đồng thời cũng để năm thỏi vàng lại.

Hắn gõ cửa, sau đó xoay người rời đi.

Nơi này là địa chỉ của mẹ Trương Văn Tề.

Trương Văn Tề là nhân viên tình báo của Khánh thị mà Khánh Trần gặp được trên khí cầu máy trên đường bị vận chuyển đến căn cứ A02, đối phương định phá hủy khoang động cơ, sau đó lại bị binh lính của Jindai tra khảo.

Cuối cùng, bởi vì sợ bị thẩm vấn liên tục mà nổ súng tự sát.

Khi đó Khánh Trần hỏi Trương Văn Tề, đời này có tiếc nuối gì không.

Đối phương nói, có lẽ vì quá trẻ nên chưa kịp tiếc nuối điều gì.

Nhưng Trương Văn Tề có một nguyện vọng, đó chính là nhờ Khánh Trần giúp mình tặng cho mẹ một bó hoa.

Trong nhà, một người phụ nữ trung niên đang nằm người người trên giường, bà nghe thấy tiếng gõ cửa, không biết làm sao lại lao ra cửa giống như nổi điên.

Thế nhưng hiên nhà yên tĩnh đã không có một bóng người.

Bà cúi đầu nhìn hoa bách hợp thuần khiết và mấy thỏi vàng trên mặt đất, bà che miệng, khóc không thành tiếng.

Bỗng nhiên bà như cảm giác được có một cơn gió phất qua người mình, nhẹ thổi vào trong nhà.

Bà quay đầu nhìn về phía rèm cửa sổ đong đưa, ngỡ rằng con trai đã về.

Dưới nhà, Khánh Trần nhìn thời gian.

Kim giờ dịch đến chính giữa.

Thế giới chìm vào bóng tối.

Xuyên qua.

Trở về.

Tựa như một giai đoạn trong cuộc đời.

Quá khứ và tương lai cứ thế bị phân tách rạch ròi.

Cho dù ở thế giới bên trong xảy ra chuyện to lớn nhường nào, thì trong giây phút trở về, mọi việc đều sẽ bắt đầu lại, đồng thời nghênh đón những thay đổi không biết trước.

Nhưng đó chẳng qua là số phận của những người du hành bình thường, còn đối với Khánh Trần mà nói, quá khứ và tương lai của hắn không tách rời, mà là nối liền.

Trước khi về, hắn vừa mới đi hết một quãng đường nguy hiểm, và sau khi trở lại hắn vẫn phải đối mặt với hiểm nguy.

Khánh Trần vẫn đứng lặng im trên sân thượng tòa cao ốc cạnh Shinsaibashi của Osaka, hắn đang chờ đợi...

Tất cả mọi người đều biết, lần trước trong một tiếng cuối cùng khi xuyên không hắn đột ngột xuất hiện trên phố ở Osaka, dẫn đến việc Thần Bí Nghiệp Bộ vây đánh.

Thậm chí có rất nhiều người du hành ở trong nước vừa trở về đã lấy điện thoại di động ra đăng nhập Weibo, Douyin, Bilibili chờ đợi tin tức trực tiếp.

Họ muốn biết thủ lĩnh của Bạch Trú vừa mới vang danh ở thế giới bên trong có thể bình an trở về hay không.

Thế nhưng ngay khoảnh khắc Khánh Trần trở về, dị biến cũng xảy ra.

Trung tâm thành phố Osaka lộng lẫy sáng ánh đèn, muôn nhà sáng rạng rỡ, ở Shinsaibashi phía xa du khách hãy còn đi lại nườm nượp, đèn xe xếp thành dải ngân hà trên đường phố.

Nhưng những người du hành vốn đang xông về phía Khánh Trần định tập kích hắn bỗng nhiên biến thành thi thể.

Những người bị Khánh Trần và La Vạn Nhai giết ngay từ đầu đột ngột biến mất.

Những người này đều bị Jindai Sora dùng Ungaikyo hiến tế để truy tìm tung tích của Khánh Trần.

Sau đó tập hợp những người bị Zard chôn sống, tất cả họ nằm trên đường phố, trong miệng, mắt, lỗ mũi và lỗ tai đều nhồi đầy đất vàng.