Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1523: Sơn Hà Yên Ổn




Tiểu Thất nói khẽ:

“Hành động nhanh hơn.”

Ngay từ ban đầu, Tiểu Thất và những người khác đã biết cấu tạo bên trong của cả cao ốc thông qua sự giúp đỡ của chủ tòa nhà, hơn nữa còn biết rõ nơi nào có người canh giữ.

Điều quan trọng nhất trong chiến tranh quân sự chính là bản đồ chiến lược, chỉ khi ngươi biết được quân địch an bài ở đâu mới có thể tiến hành tấn công một cách chuẩn xác và có hiệu quả.

Mà Khánh Trần sở dĩ muốn Gia Trưởng Hội phát động chiến tranh nhân dân là muốn những câu lạc bộ ấy lục đục nội bộ, sau đó đương nhiên sẽ có người giúp họ tìm hiểu rõ ràng phương pháp phòng ngự, bố trí hỏa lực của các câu lạc bộ.

Không chỉ có vậy.

Những người dân nghèo ở khu Tam Hạ là cơ sở để hoạt động và duy trì công trình hạ tầng của cả thành phố, họ xâm nhập vào mọi ngành nghề, nếu có một ngày Gia Trưởng Hội ra tay với cả thành phố thì những người dân bần cùng này cũng có thể giúp họ đánh dấu chi tiết phần lớn công trình kiến trúc.

So với tự mình đi thăm dò từng cái một, như thế này hiệu suất hơn nhiều.

Hiện tại, Tiểu Thất đã lên đến tầng chín, đây cũng là đại bản doanh của câu lạc bộ tên là “Cùng Nhau Sống Lâu Trăm Tuổi Ăn Sung Mặc Sướng”.

Vừa mới đi vào tầng thứ chín, họ đã loáng thoáng nghe thấy tiếng phụ nữ khóc nức nở.

Hai thành viên câu lạc bộ đang đi tuần trên hành lang, trông thấy Tiểu Thất thì định giơ súng lên, song chưa kịp mở chốt an toàn đã bị Tiểu Thất đanh mặt đi đến cho họ, hai quyền nện lên bụng đối phương.

“Đã đánh gục hết.”

Tiểu Thất nói với giọng lạnh lùng.

Hắn một thân một mình đi về phía trước, đội viên sau lưng chia nhau ra xông vào từng nhà, ngay lập tức tầng thứ chín vang lên tiếng kêu la thảm thiết không dứt, giống hệt như địa ngục trần gian.

Tiểu Thất đi tới cuối hành lang, đẩy một cánh cửa ra, bất ngờ trông thấy ông chủ Lưu Băng của câu lạc bộ này đè lên người một cô gái trẻ, đang xé quần áo của đối phương.

“Mày là ai?”

Lưu Băng hỏi.

Tiểu Thất đi đến chỗ hắn:

“Bố mày.”

Lưu Băng đứng dậy vung một quyền, thế nhưng cú đấm thoạt nhìn tràn ngập sức mạnh ấy lại bị Tiểu Thất nắm chặt trong lòng bàn tay.

Tiểu Thất nói một cách chậm rãi:

“Mỗi lần nhìn thấy hạng rác rưởi như mày, tao lại không kìm được mà tán thưởng dã tâm của Gia Trưởng, hy vọng hắn mau chóng có được sức mạnh thay đổi thế giới này.”

Nói rồi hắn bắt nắm đấm của đối phương, tay phải rút dao găm từ bên hông ra đâm mạnh nào lá lách của Lưu Băng.

Sau đó, hắn nhìn ánh mắt của Lưu Băng dần mất tiêu cự, từ từ quỳ xuống trước mắt mình.

Trong hành động lần này, tất cả mục tiêu hàng đầu của câu lạc bộ đều phải bị giết chết, còn những người còn lại phải chịu cảo tạo lao động, may gia công, lắp ráp linh kiện điện tử, gấp hộp giấy với thời gian ngắn dài khác nhau trong tòa cao ốc bị Gia Trưởng Hội kiểm soát.

Một ngày nào đó trong tương lai, họ sẽ giao tất cả đám rác rưởi này cho cơ quan pháp luật của tân thế giới.

Tân thế giới.

Đó mới là mục tiêu thật sự của Gia Trưởng Hội.

Mỗi khi nghĩ đến từ này, Tiểu Thất lại có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, hắn ngồi xổm xuống, cởi áo khoác của mình ra khoác lên người cô gái.

“Không sao rồi.”

Tiểu Thất nói xong thì xoay người đi ra khỏi phòng, hắn đứng trên hành lang xác nhận tất cả đội viên đều bình yên vô sự, hơn nữa toàn bộ thành viên của câu lạc bộ này đều đã hàng phục.

Hắn nói với bộ đàm:

“Sơn hà yên ổn.”

Tiểu Thất lãnh đạo tất cả đội viên dứt khoát xuống lầu, nơi đó còn có một chủ lâu khác đang chờ.

Khi xuống lầu, Tiểu Thất nói nhỏ với một chủ lâu:

“Đều đã giải quyết xong, tất cả đã bị trói lại bằng đai trói buộc, chuyện còn lại giao cho các người, kính nhờ.”

Vị chủ lâu này kích động nói:

“Đừng nói vậy chứ, chúng ta phải cảm ơn các ngươi mới đúng. Mấy ngày này chờ trăng chờ sao, cuối cùng cũng chờ được các ngươi đến rồi.”

Tiểu Thất cười cợt:

“Ngày mai có thể bắt đầu cải tạo cơ sở hạ tầng rồi, chẳng qua lần này nhà dân cần sửa chữa khá nhiều, chúng ta cứ từ từ thôi.”

"Không có chuyện gì, không có chuyện gì, "

Chủ lâu kích động xua tay.

Đợi Tiểu Thất dẫn người đến chiến trường kế tiếp, vị chủ lâu này gọi những người khác cùng chạy đến lầu 9, họ khiên từng thành viên câu lạc bộ đã bị trói chân về cao ốc Đại Bãi Chùy.

Nơi đó là trại cải tạo lao động đã được xây xong.

Hội Người Nhà có quá ít người, họ muốn đánh chớp nhoáng, đánh hạ từng cứ điểm một, sau đó chuyển dời những thành viên câu lạc bộ bị khống chế đi, nhưng mà họ không đủ nhân lực.

Nếu giết chết hết thì rất đáng tiếc, không phải ai trong câu lạc bộ cũng có tội đáng muôn chết.

Cho nên, bọn hắn huy động hơn 100 tu hành giả đến để chuyển dời khu 9, còn phải mượn thêm lực lượng người dân.

Nhóm chủ lâu đánh nhau thì không dám chắc, nhưng hỗ trợ thành viên câu lạc bộ đã không còn sức chiến đấu thì không có vấn đề gì.