Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1511: Tìm Thấy Rồi




Vào giờ phút này, Cao Dương của câu lạc bộ Long Văn đang ở dưới lầu Chuồng Bồ Câu, nhìn bóng lưng Trương Thanh Hoan đi xa dần thì gọi điện thoại:

“Ông chủ, bên câu lạc bộ Nghệ Thuật dường như đầu óc có vấn đề, hiện tại họ thực sự có kế hoạch mở rộng, nhưng vẫn chưa uy hiếp đến chúng ta. Ta thăm dò được một ít, ông chủ của họ tên Trương Thanh Hoan, chỉ là một chiến sĩ gen cấp F.”

Ở phía bên kia đầu dây, xã trưởng Trần Dịch Đông của câu lạc bộ Long Văn nói:

“Ừm, rất tốt.”

Cao Dương hỏi tiếp:

“Ông chủ, ta có thể trở về không?”

Trần Dịch Đông:

“Trở về làm gì, hôm nay cho ngươi đi tham gia phỏng vấn chính là vì muốn ngươi làm nội ứng ở câu lạc bộ Nghệ Thuật đó.”

Cao Dương:

“...Ta không thông qua phỏng vấn.”

Trần Dịch Đông:

“...Đồ ăn hại, nghĩ cách kết thân đi!”

Vào lúc Cao Dương đang mật báo, Trương Thanh Hoan đã đi tới dưới lầu Đại Bãi Chùy, Tiểu Mộng Thiên chờ ở đây đã lâu, hắn ta nhỏ giọng nói:

“Nhưng người kia ở ngay phòng 1206, bên trong phòng 1207 toàn là vũ khí. Trước mắt họ vẫn chưa biết thân phận của mình đã bị mật báo rồi, cũng không biết chúng ta quản những chuyện này.”

“Được, các anh em đi theo ta!”

Trương Thanh Hoan vung tay lên rồi vọt vào trong.

Đi vào tầng 12, hắn ta nhìn thấy xửa phòng 06 và 07 đang đóng chặt, thì làm ra một thủ thế chiến thuật mà chính mình cũng không hiểu.

“Đại ca, thủ thế này của người nghĩa là gì?”

Các tiểu đệ nhìn mà đều mờ mịt.

Sắc mặt Trương Thanh Hoan lập tức ủ rũ:

“Ngươi không cảm thấy như này rất ngầu, rất nghệ thuật hay sao, chúng ta lặng lẽ nhích tới gần, đợi lát nữa nghe mệnh lệnh của ta, ta nói ba hai một thì động thủ…”

Tiếng “ba, hai, một” vừa dứt, Trương Thanh Hoan lập tức há to miệng, trơ mắt nhìn hai người Từ Lâm Sâm cùng Giang Mục Bắc phá cửa mà vào.

Sau một khắc, trong phòng lập tức truyền đến tiếng kêu rên của đám lưu manh.

Trương Thanh Hoan thay đổi sắc mặt:

“Mẹ nó sao lại không nghe mệnh lệnh! Lên lên lên, yểm trợ cho họ!”

Sau mười phút, Trương Thanh Hoan dẫn mười hai người xuống lầu.

La Vạn Nhai cùng Tiểu Thất chờ ở dưới lầu:

“Thế nào, tìm thấy chứng cứ không?”

“Tìm thấy rồi.”

Trương Thanh Hoan gật gật đầu:

“Trong điện thoại di động của họ đều là tin nhắn giao dịch, có video của trẻ con, còn có tin nhắn người mua chuyển khoản và trò chuyện. Những người này cũng đã bán không ít trẻ con, đều là những đứa trẻ ở khu Tam Hạ số 22 của thành phố. Mẫu chốt là những đứa trẻ bị họ bán đi không phải là để làm con thừa tự cho người khác nuôi dưỡng, mà là để làm “tiểu thư đồng” cho một vài nhân vật lớn.”

Sắc mặt La Vạn Nhai thay đổi, hắn ta biết cái từ tiếng lóng “tiểu thư đồng” kia có nghĩa là gì:

“Kéo ra ngoài chôn hết cho ta.”

“Vâng.”

Mặt mày Tiểu Thất hớn hở nói.

La Vạn Nhai nói xong thì nhìn về phía Từ Lâm Sâm, Giang Mục Bắc và Khánh Trần, hắn ta nghĩ ngợi một lát rồi hỏi Trương Thanh Hoan:

“Thế nào, người mới cũng không tệ lắm đúng không?”

Ánh mắt Giang Mục Bắc sáng lên, vừa nãy họ dựa vào sức hai người mà đánh ngã mười hai tên liền đó, thân thủ này tuyệt đối không phải dùng để trưng cho đẹp, giữ lại làm thuộc hạ cho Trương Thanh Hoan không phải là đáng tiếc sao?

Nếu như La Vạn Nhai biết họ năng chinh thiện chiến như vậy, khẳng định sẽ cân nhắc “bồi dưỡng” họ thêm, đến lúc đó là có thể rời khỏi cái tên ngốc Trương Thanh Hoan này.

Nào biết lúc này Trương Thanh Hoan lại chỉ vào Từ Lâm Sâm và Giang Mục Bắc rồi nói:

“Chính là hai tên người mới ngươi cho ta này, thực sự quá lỗ mãng, nếu không phải ta yểm trợ tốt, thì nói không chừng lúc nãy họ đã chết ở bên trong rồi!”

Giang Mục Bắc:

“???”

Từ Lâm Sâm:

“???”

"Ông chủ, ta vừa gia nhập vào Câu lạc bộ Nghệ Thuật được rồi.”

Cao Dương đang ngồi trong căn nhà hắn mới thuê ở cao ốc Đại Bãi Chùy nói chuyện điện thoại.

"Ừm, có gì tiến triển không?"

"Cũng không có gì mới, chỉ là ta cảm thấy phong cách làm việc của Câu lạc bộ Nghệ Thuật không bình thường lắm, họ không những không hành sự như những câu lạc bộ khác mà còn làm rất nhiều việc tốt.”

Cao Dương nói.

Trần Dịch Đông cười lạnh:

"Một câu lạc bộ nhỏ như họ mà cũng muốn làm việc thiện sao? Chiều nay tin đồn về chuyện xảy ra ở Chuồng Bồ Câu đã truyền đến khu thứ bảy và khu thứ tám, nghe nói họ đang muốn cùng ta đi xử lí câu lạc bộ đó. Họ muốn làm từ thiện sao, thật nực cười."

"Xem ra dã tâm của họ cũng không nhỏ, nhưng theo những gì ta mới nghe ngóng được, hình như họ không có bất cứ liên hệ gì với bên trên. Ta phải làm gì tiếp theo đây?"

Cao Dương hỏi.

"Nếu họ không có liên hệ gì với bên trên thì càng tốt, lúc trước ta còn lo người đứng sau họ chính là một quan chức cấp cao nào đó nhàn rỗi muốn đi làm việc thiện, cũng may mọi chuyện không như ta nghĩ...Ngươi cứ tiếp tục ở đó làm nội ứng, khi nào chắc chắn họ không có liên quan đến nhân vật nào thì báo hành tung của Trương Thanh Hoan cho ta, ta sẽ sai người đi giết hắn.”