Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1492: Rượt Đuổi




Rõ ràng Con Rối Giật Dây trong tay hắn đã vung ra rất nhiều lần, nhưng Jindai Yunhe chỉ cần nghiêng đầu sang một bên là có thể dễ dàng tránh thoát.

Rõ ràng hai người họ đang đứng rất gần nhau, gần đến mức Khánh Trần còn cảm tưởng mình sắp đụng phải đối phương, nhưng không hiểu sao từ đầu đến cuối họ đều không thể chạm vào nhau.

Tuy bây giờ tố chất cơ thể của Khánh Trần đã có thể sánh ngang với cấp A sơ kỳ, nhưng Jindai Yunhe lại là cường giả cấp A nhiều năm này, nên dù nơi này không có mãnh thù gì, nhưng nếu Khánh Trần muốn ám sát được hắn thì cũng phải phát huy hết sức lực mới có thể thành công!

Ngay sau đòn tấn công đầu tiên của Khánh Trần, tất cả những vệ sĩ ở đây đều rút súng ra, nhưng hắn đã kịp thời kéo tên vệ sĩ đang đứng ngay bên tay phải ra phía trước làm khiên cho mình.

Phanh phanh phanh, những tiếng súng dày đặc liên tiếp vang lên, tên vệ sĩ vừa bị Khánh Trần đẩy ra phía trước lập tức biến thành cái sàng.

Dù phải kéo theo một người nặng hơn một trăm cân nhưng Khánh Trần vẫn có thể hành động vô cùng nhẹ nhàng.

Sau đó hắn lại bình tĩnh lui về phía thang máy, trong quá trình đợi thang máy, cơ thể hắn vẫn luôn giấu phía sau thi thể của tên vệ sĩ đó nên những người còn lại đều không thể bắn trúng.

Sau khi cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Jindai Yunhe mới lạnh lùng tiến lại gần cửa thang máy:

"Hắn muốn chết sao mà còn dám đi thang máy."

Nói đến đây, hắn bắt đầu dùng tay mở cửa thang máy ra, sau đó điên cuồng nổ súng về phía sợi dây treo thang máy ngay trước mặt.

Chỉ sau vài phát súng, Jindai Yunhe đã có thể dễ dàng bắn đứt sợi dây, ai cũng biết nếu sợi dây này bị đứt thì thang máy bên dưới sẽ chẳng khác nào rơi tự đo.

Thang máy toa nhanh chóng lao xuống dưới, khoang thang máy ma sát với thành khoang tạo ra những tia lửa, kèm theo đó là những âm thanh ken két đau tai.

"Các ngươi đứng đây liên tục nổ súng xuống dưới cho ta.”

Nói đến đây Jindai Yunhe lại chạy về phía lối thoát hiểm thông xuống bên dưới.

Phương thức di chuyển của các cao thủ như hắn không phải chạy từng bậc từng bậc xuống dưới, mà là nhảy từng tầng xuống.

Tốc độ di chuyển của Jindai Yunhe vô cùng nhanh, nhanh đến mức gần như sánh ngang với tốc độ rơi xuống của thang máy.

Một tiếng ầm vang lên, khoang thang máy rơi thẳng xuống tầng dưới cùng khiến lớp bụi bên dưới bị thổi bay vào không khí.,

Chuyện này khiến tất cả những người đang chờ thang máy ở bên dưới sợ đến choáng váng.

Jindai Yunhe vội vàng chạy lại đẩy đám người đó sang một bên, sau đó hắn lại dùng tay không mở cửa khoang thang máy ra.

Nhưng trong khoang thang máy lại không có bất cứ thứ gì cả, đến thi thể của tên vệ sĩ đó cũng không có.

Jindai Yunhe vội vàng cầm điện thoại lên:

"Phong tỏa Vân Trung Hào Đình ngay lập tức..."

Nhưng đúng lúc này, tiếng kính vỡ chói tai bỗng vang lên ngay phía trên hắn, Jindai Yunhe vừa ngẩng đầu lên thì thấy Khánh Trần đang nhảy ra khỏi cửa sổ.

Jindai Yunhe giận dữ hét lên:

"Lập tức điều quân đội đến đây, phong tỏa khu thứ ba, nhanh lên! Phải nhanh!"

Lúc này, Jindai Yunhe đã biết mình vừa câu được thứ gì rồi, đó chính là Bạch Trú! Là Khánh Trần!

Thứ vũ khí vô hình đã từng xuất hiện trong dòng nước ngầm, cũng chính là thứ đã chém đứt tay hắn!

Từ lúc Jindai Yunhe biết chuyện đã xảy ra với Thần Bí Nghiệp Bộ ở thế giới ngoài, hắn đã biết món nợ giữa hắn và Khánh Trần, giữa hắn và Bạch Trú còn chưa xong đâu.

Hắn không phải người thích khoang tay chịu chết, hắn cũng biết ngày nào Bạch Trú còn chưa biến mất thì hắn không thể yên bình được, nên hắn mới muốn câu cá!

Trong quá trình đuổi theo, Jindai Yunhe đã có thể đưa ra một số phán đoán về đối phương.

Rõ ràng vừa rồi đối phương chỉ cần nhanh một chút nữa thôi thì chắc chắn hắn sẽ phải chết, chứng tỏ đó chính là tốc độ cực hạn của hắn.

Nếu đúng là như vậy thì người này nhiều nhất chỉ mới đạt cấp A mà thồi, so với hắn thì còn kém xa.

Hai người lao vùn vụt trên con đường ở khu thứ ba, Khánh Trần vẫn luôn lao nhanh về phía trước, thậm chí hắn còn không quay đầu nhìn về phía sau bất cứ lần nào.

Hắn và người sau lưng cứ thế lướt qua như một cơn gió, những người đứng gần nơi họ chạy qua đều cảm tưởng như có một con tàu cao tốc đang chạy lướt qua vị trí của họ, thậm chí họ còn có thể nghe thấy những tiếng rin rít do con tàu ma sát với không khí tạo ra.

Jindai Yunhe vừa chạy vừa không ngừng chỉ huy quân đội qua tai nghe Bluetooth:

"Mục tiêu đang chạy về phía Lâm Đông nhai!"

"Mục tiêu vừa rẽ sang hướng khác, hắn đang chạy về phía tây, dự kiến khoảng 8 phút nữa hắn có thể rời khỏi khu thứ ba, để tiến vào khu thứ năm, trong vòng 8 phút nữa các ngươi nhất định phải bố trí một lớp phong tỏa trên đường ranh giới giữa khu thứ năm và khu thứ ba, không được để hắn chạy đến nơi có địa hình phức tạp!"

Khu thứ ba là khu nhà giàu nên mật độ kiến trúc rất thưa thớt, nhưng khu thứ năm lại khác, đó là nơi tập trung người nghèo nên số lượng người dân rất nhiều, nên đương nhiên mật độ kiến trúc ở đây cũng rất dày đặc.