Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1481: Tiền Lệ Mới




Hắn cười híp mắt nói với mấy người trẻ tuổi đối diện:

"Các ngươi phải cảm tạ hộ gia đình tốt bụng tại tầng 78, nếu không các ngươi còn phải chịu một hồi. Đúng rồi, phá hư công trình công cộng thì nhớ phải bồi thường tiền, ngày mai ta đến thu."

Tiểu Thất ra tay cũng biết nặng nhẹ, chuyên chọn chỗ da dày thịt béo đánh, không nguy hiểm đến tính mạng nhưng rất đau.

La Vạn Nhai nói 10 ngày, ý là khiến những người này 10 ngày không xuống giường được.

La Vạn Nhai không hề có ý nhân nhượng với những người này, cả tòa nhà Chuồng Bồ Câu bao gồm cả hắn có bốn cao thủ cấp C, 28 chiến sĩ Chuẩn Đề Pháp cấp D, luôn sẵn sàng hưởng ứng các loại hoạt động trừ gian diệt ác.

Hắn biết tạm thời người trong khu thứ chín sẽ chưa tiếp nhận những chuyện hắn đang làm.

Lúc hắn hỏi Khánh Trần nên xử lý những chuyện này như thế nào, Khánh Trần chỉ trả lời một câu: Dùng những phương pháp những người này có thể chấp nhận, để khiếp bọn họ chấp nhận.

Khánh Trần chưa từng trốn tránh những việc làm ác độc trong quá trình này. Hắn cũng không trốn phía sau La Vạn Nhai, để một mình La Vạn Nhai quyết định, còn mình thì núp đằng sau giả bộ làm người vô tội.

Khánh Trần nhận thấy, đây chính là việc hắn cần phải làm, tự nhiên phải do hắn đến làm.

Hắn không để ý trên tay mình dính đầy máu tươi.

Sáng sớm, Trương Thanh Hoan ngủ gà ngủ gật trong phòng quan sát tạm thời. Nhóc con chỉ cảm thấy đám người La Vạn Nhai này làm việc giống như hoàn toàn không biết mệt mỏi là gì.

Tiểu Thất tràn đầy phấn khởi trở về:

"Lão La, tiếp theo chúng ta làm gì?"

La Vạn Nhai nghĩ nghĩ rồi nói:

"Ban ngày ngươi lại hộ tống một nhóm người tới sửa chữa cống thoát nước, đổi luôn những mạch điện bị cháy. Hôm sau thì bắt đầu bắt những phần tử bạo lực kia quét dọn sạch sẽ, giữ gìn vệ sinh trong cao ốc này."

Tiểu Thất sửng sốt:

"...Ta thành người quản lý cao ốc rồi sao?"

La Vạn Nhai cười cười:

"Ngươi từng gặp quản lý cao ốc thu phí cao như vậy à?"

Một gian chuồng Bồ Câu Mười mét vuông, mỗi tháng mỗi gian phòng thu phí 2000 đồng, mặc dù phải giao lên một nửa, cũng còn 1000 đồng.

Trừ chi phí tu sửa, bọn La Vạn Nhai ít nhất cũng có thể kiếm lời 70%-80%.

Câu lạc bộ trước kia, ngay cả 20% chi phí này cũng không nguyện ý móc ra, cũng không nguyện ý làm loại kinh doanh "Mất mặt" này, chúng chỉ muốn kinh doanh kiểu không vốn vạn lời.

Mà La Vạn Nhai hiện tại, chỉ giảm bớt một chút lợi nhuận mà thôi.

Lúc trước, Khánh Trần từng tính toán cho La Vạn Nhai xem, ba khu dưới tụ tập 50% nhân khẩu cả thành phố, mỗi một khu đều có gần ngàn dãy cao ốc như Chuồng Bồ Câu này lầu, mỗi một toà nhà trừ phòng bỏ trống ra đều có đại khái khoảng 900 hộ.

Đây là một khoản phí quản lý cực lớn đến khó có thể tưởng tượng nổi, mà những câu lạc bộ kia đã sớm giúp Hội Phụ Huynh làm thị trường đâu vào đấy.

Lúc này trong camera giám sát, đang có một người vụng trộm đi tới trước cửa một hộ gia đình nào đó, dường như đang lén mở khóa.

Lần này không cần La Vạn Nhai nói gì, Tiểu Thất vừa hát khẽ vừa tiến thẳng đến căn hộ đó.

...

Giữa trưa, những hộ gia đình sống trên cao ốc gần Chuồng Bồ Câu khu thứ chín, vừa rời giường việc đầu tiên làm chính là quan sát bên này.

Nhưng điều khiến họ bất ngờ đó là, camera giám sát vẫn còn, mà tất cả camera ở ngoài hành làng đều hoàn hảo không chút tổn hao nào.

Câu lạc bộ Nghệ Thuật đang đốc thúc một nhóm các ‘bạn trẻ’ sưng mặt sưng mũi quét dọn vệ sinh. Tiểu Thất thì dẫn người xuống dưới lầu bày thùng rác ra, cũng "Hòa ái dễ gần" dạy cư dân trong Chuồng Bồ Câu nên phân loại rác như thế nào, rác ẩm, rác rưởi có hại, rác rưởi có thể tái chế, học không được thì vào nằm chung với rác rưởi...

Chuyện này quá quỷ dị, họ nhìn mấy tên lưu manh hip-hop ngày thường, đột nhiên biến thành bé ngoan.

Lúc này, một người trẻ tuổi ở tầng 61 mở cửa sổ ra, trong tay cầm một cái túi nhựa màu đen chuẩn bị ném xuống.

Tiểu Thất ngẩng đầu lạnh lùng nhìn.

Người trẻ tuổi này hăng hái nhìn xuống dưới lầu, tựa hồ như đang nhắm xem mình nên ném ai.

Nhưng cái túi nhựa kia còn chưa ném ra, hắn liền nghe trên đỉnh đầu vang lên một tiếng cạch kỳ quái.

Người trẻ tuổi sửng sốt, quay đầu nhìn lên trên trời.

Ngay sau đó, một bóng người nắm dây thừng nhanh chóng trượt xuống, tựa như bộ đội đặc chủng của tập đoàn liên bang, từ tầng 88 cao tít trong mây phi xuống, đến trước mặt hắn!

Ầm một tiếng, vị này dùng hai chân đá vào ngực người trẻ tuổi, đạp hắn từ cửa sổ vào lại trong phòng, sau đó bản thân cũng chui vào cửa sổ, bắt đầu một trận đánh đấm tơi bời.

Người trẻ tuổi trong phòng choáng váng, hắn chỉ vất một túi rác thôi mà, có cần phải làm đến mức này không?

Ta hỏi ngươi có cần làm tới mức này không?

Cần phải dùng loại phương thức hung hãn này để giải quyết vấn đề vứt rác lung tung sao?!

Giờ khắc này, những người đang vây xem một màn này, trong lòng cũng đồng loạt hô vang một tiếng ĐM, khẩn trương đến ngón chân thiếu chút nữa chọc thủng cả dép lê.

Quá hung tàn rồi!? CMN đây còn là câu lạc bộ sao?

Ông chủ câu lạc bộ Nghệ Thuật Trương Thanh Hoan, đứng ở dưới lầu ngơ ngác nhìn, cuối cùng lẩm bẩm nói:

"Đúng là nghệ thuật!"

Ban đầu, hắn cũng không biết đám người La Vạn Nhai muốn làm gì, chỉ cảm thấy tốn công tốn sức sửa thang máy, lắp camera giám sát cho xóm nghèo, thật đúng là hơi bị rảnh.

Nhưng bây giờ, hắn mới ý thức được nơi này sẽ phát sinh sự thay đổi như thế nào.

Một đám người càng lưu manh hơn, đến quản lý, hợp nhất lưu manh...

Nghĩ tới đây, Trương Thanh Hoan bỗng phấn khởi, đây không phải là nghệ thuật mà hắn khát vọng à.

Cả liên bang có ai từng làm như vậy chưa? Chưa có ai từng làm như vậy!

Đây chính là hành động vĩ đại khai sáng một tiền lệ mới!