Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1480: Mười Ngày




Câu lạc bộ Hắc Thủy cũng không phải bang hội lớn gì, cao ốc chúng khống chế cũng chỉ có một tòa nhà này.

Tất cả đều bắt đầu từ nơi này.

Có một việc đáng vui mừng chính là, thu phí bảo hộ được một khoản tiền, trong tổng bộ câu lạc bộ Hắc Thủy, lại còn tìm ra một chút tiền tiết kiệm.

Sau buổi trưa, đầu tiên Trương Thanh Hoan mang theo một bao tải con đầy tiền, đến uỷ ban quản lý trị an PCE dâng lễ. Những quan viên kia cũng hiếu kỳ làm sao câu lạc bộ Hắc Thủy lại bị người ta diệt gọn, nhưng nhìn Trương Thanh Hoan hiểu chuyện như vậy, cũng không so đo cái gì.

Lúc này, các thám viên còn chưa ý thức được, khu thứ chín sắp phát sinh chuyện gì, tương lai sẽ sinh ra sức ảnh hưởng sâu xa cỡ nào.

Nếu như không có sự kiện gì trọng đại, một năm họ còn không đến ba khu dưới được mấy lần.

Có thời gian không bằng đi khu thứ tư tìm mấy em gái.

Chạng vạng tối, trong xóm ổ chuột khu thứ chín, tất cả mọi người thấy một chiếc xe sửa chữa tiến vào.

Kỳ lạ, quả thật mỗi tòa nhà trong khu thứ chín này đều có thang máy, nhưng tất cả thang máy đều đã hỏng, cũng sẽ không có người tu sửa.

Hơn nữa bản thân nhân viên sửa chữa cũng lo lắng trị an khu thứ chín, nên không dám tới.

Cho nên, xe sửa chữa thang máy vẫn luôn là khách quý ít gặp ở nơi này.

Chiếc xe hơi này dưới sự hộ tống của câu lạc bộ Nghệ Thuật, đi đến trước toà nhà Chuồng Bồ Câu. Trên đường phố rất nhiều người đứng xem, nhìn nhân viên bảo trì kia đi vào kiểm tra tu sửa.

Câu lạc bộ Nghệ Thuật còn đặc biệt phái người trông xe cho nhân viên bảo trì, nếu không, sửa xong thang máy đi ra, thì có khả ngăng cả bốn cái bánh xe đều không thấy, động cơ cũng chưa chắc đã còn.

Cảnh tượng này ở Chuồng Bồ Câu, khiến rất nhiều người kinh ngạc, tất cả mọi người đều không biết đã xảy ra chuyện gì.

Hơn hai giờ sau, vào đêm.

Nhân viên bảo trì ra khỏi toà nhà, nói với Tiểu Thất:

"Kỳ thật cái thang máy này không có gì nghiêm trọng, chỉ là sau khi hỏng không có ai đến sửa chữa thôi, phần cứng vẫn còn rất tốt."

Tiễn nhân viên bảo trì thang máy đi rồi, trong bóng đêm, lại có một chiếc xe "Hệ thống giám sát Blue Shield" tới, bắt đầu lắp đặt camera giám sát trong Chuồng Bồ Câu.

Thang máy, cầu thang thoát hiểm, cuối hành lang mỗi tầng, đều gắn camera giám sát.

Không chỉ như vậy, bọn họ còn muốn lắp đặt camera giám sát trên mái nhà, dùng nó để giám thị tình hình trên không trung phía ngoài tường rào.

Cư dân khu thứ chín đều cười cợt, lại còn có người định lắp đặt camera giám sát ở chỗ này sao? CMN đúng là chuyện khôi hài.

Ngay cả camera giám sát của uỷ ban quản lý trị an PCE cũng đừng nghĩ tồn tại yên ổn ở đây một buổi tối!

Chỉ lắp đặt những thiết bị giám sát này, liền bận rộn từ 8 đêm đến 1 giờ sáng.

Không có gì bất ngờ, hơn hai giờ đêm hôm ấy, liền có mấy người trẻ tuổi nhảy nhót trong thang máy, khiến thang máy rung động kêu ken két, còn dựng thẳng ngón giữa với camera giám sát.

Những người trẻ tuổi này đều ở tầng năm, chúng không hề để tâm liệu người lầu trên có cần dùng thang máy không, dù sao chúng cũng không cần.

La Vạn Nhai đứng trong phòng quan sát, hỏi Trương Mộng Thiên bên cạnh:

"Chúng là ai vậy?"

Trương Mộng Thiên đáp:

"Mấy người này là dân cờ bạc, thường ngày hay ra ngoài trộm đồ. Lúc trước bị người ta tóm ở khu thứ sáu, kết quả chúng đánh gãy tay người mất đồ. Gần đây mới trốn đến khu thứ chín không dám đi ra ngoài. Không có súng ống."

La Vạn Nhai gật gật đầu:

"Tiểu Thất, ngươi đi đi, 10 ngày."

Kết quả, sau năm phút, Tiểu Thất liền một thân một mình đến trước cửa phòng mấy thanh niên.

Trong căn phòng mười mét vuông kia, chen lấn bảy người, bị một mình Tiểu Thất đánh đến gào khóc kêu loạn lên, tiếng kêu thảm cả tòa cao ốc đều có thể nghe thấy.

Trong lối thoát hiểm, đèn tự động điều khiển bằng giọng nói vừa mới sửa xong hết tắt lại sáng, sáng lên lại tắt, liên tục không ngừng nghỉ.

Rất thảm thiết.

Bốn giờ hơn đêm hôm ấy, lại có mấy người trẻ tuổi không thèm kiêng kỵ đi đến trước camera giám sát trên hành lang, vung gậy đập nát camera.

La Vạn Nhai đang đứng trong phòng quan sát, lại hỏi Trương Mộng Thiên:

"Mấy người này đang làm cái gì?"

Cậu nhóc trả lời:

"Đây đều là mấy kẻ chuyên đi phá bộ phận máy móc của người khác, cũng không có súng ống."

Sự thật chứng minh, ít nhất có một nửa cư dân trong khu ổ chuột được coi là người đàng hoàng, họ thật sự cùng đường mạt lộ chỉ có thể ở đây, mặc dù ở đây cũng bị người ta bắt nạt.

Còn có một số người thì là phần tử phạm tội thích làm chuyện phi pháp, chúng cũng không thể đi tới chỗ khác. Cũng chính một nhóm nhỏ này, là có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng nhất, ham muốn phá hoại cũng cao nhất.

Tiểu Thất bên này còn đang đánh người, bên kia lại điện thoại đến, trong điện thoại La Vạn Nhai nói:

"Phòng 7809, 10 ngày."