Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1463: Anh Trai Của Nhất




Khánh Trần có thể tưởng tượng ra, khi Nhất bị anh trai phát hiện từng yêu qua mạng vài trăm người, không có cách nào giải thích, đã thuận nước đẩy thuyền đổ hết tội lỗi cho mình.

Nếu là tội khác, nhận thì nhận thôi, Khả Khả Ái Ái thì Khả Khả Ái Ái, Phương Tâm Túng Hỏa Phạm thì Phương Tâm Túng Hỏa Phạm.

Nhưng vấn đề là, hiện tại tội lỗi này hắn nhận không nổi!

Mẹ nó đây là một Bán Thần đời đầu có được không?!

Dựa theo Nhất nói, vị Bán Thần này còn ở trên mạng, mỗi ngày lấy việc hủy diệt những kẻ tải ý thức lên làm trò vui!

Vị này là Lý Thần Đàn, từng một mình ngăn cản quân đoàn Trí tuệ nhân tạo mấy triệu người, một Bán Thần sống hơn ngàn năm.

Hắn thật sự hơi lo lắng, đối phương sẽ vì chuyện mình làm hư cháu gái người ta mà vung tay lên tiêu diệt hắn trong chớp mắt.

"Ngài có hiểu lầm gì không, ta cũng đâu có dạy Nhất yêu qua mạng."

Khánh Trần cẩn thận từng li từng tí giải thích.

Có lúc, cũng không biết vì sao, Khánh Trần thậm chí còn cảm thấy khẩn trương như gặp phụ huynh.

"Hửm?"

Lý Thần Đàn nhìn về phía Khánh Trần.

Khánh Trần kiên nhẫn giải thích:

"Xin ngài tin tưởng ta, ta thực sự không có dạy Nhất yêu qua mạng, là nàng tự học thành tài..."

Lý Thần Đàn cười híp mắt nói:

"Đứa bé ngây thơ như Nhất sao có thể tự học loại chuyện yêu qua mạng này. Đừng hòng nói dối, nếu còn già mồm ta sẽ lấy ngươi ra làm diều chơi vào ngày bão."

Dùng người làm diều để chơi vào ngày bão là cái trò quỷ gì, anh trai Nhất vẫn là người bình thường đấy chứ…

Còn có…ngây thơ?

Nhất ngây thơ?

Nhất tự lấy tên cho mình là "Phương Tâm Túng Hỏa Phạm", rất ngây thơ?

Khánh Trần còn tưởng là Nhất mà Lý Thần Đàn đang nói tới, cùng Nhất mà mình biết không phải cùng một người.

Nhưng hắn cũng không dám giải thích thêm, khi hắn nghĩ đến chỉ số võ lực của Lý Thần Đàn, liền phụ hoạ theo:

"Ừm, Nhất rất ngây thơ..."

Lý Thần Đàn đội chiếc mũ dạ kia lên trên đầu:

"Đúng rồi, còn phải chúc mừng ngươi sống sót, ta vốn cho là ngươi sẽ chết tại căn cứ A02, ngươi cứng cỏi hơn ta nghĩ."

"Đương nhiên, chuyện này cũng không thể thiếu sự giúp đỡ của Nhất."

Lý Thần Đàn nói:

"Nhưng ngươi phải hiểu là, nàng làm những chuyện này, dù kín kẽ không tỳ vết, cũng sẽ bị người ta phát hiện ra một chút đầu mối. Nếu như ngươi là bằng hữu của Nhất, biết nghĩ cho Nhất mà nói, thì đừng có để nàng giúp ngươi làm thêm chuyện gì. Có một số việc ngươi còn không hiểu, đây là đang bảo hộ Nhất. Ta đã nói chuyện với Nhất rồi, nàng cũng biết nặng nhẹ."

Khó trách sau khi ra khỏi căn cứ A02, hắn liền không liên lạc được với Nhất, thì ra là bị anh trai nhà mình quản giáo.

Mà sở dĩ Lý Thần Đàn xuất hiện trước mặt Khánh Trần, cũng là bởi vì Nhất đã ra tay khống chế những người máy chiến tranh kia.

Lý Thần Đàn không thể để mặc chuyện này tiếp tục nữa, hắn là trưởng bối của Nhất, tự nhiên phải quan tâm che chở người bạn nhỏ thích tùy ý làm loạn này.

Lúc này, Lý Thần Đàn nói:

"Ngươi là bằng hữu của Nhất, có thể hỏi ta một vấn đề."

Khánh Trần nghiêm túc nói:

"Chuyện này ngài có thể yên tâm...Nhưng ta hiếu kỳ một việc, sự kiện xuyên qua có liên quan đến ngài sao?"

Lý Thần Đàn nhìn hắn:

"Có liên quan. Lãng phí một cơ hội tốt như vậy, lại hỏi một vấn đề chẳng có ích lợi gì cho mình, không biết nhìn xa trông rộng gì cả. Thôi tặng ngươi một món quà, điều kiện thứ hai của Đại Phúc, là liếm trán của nó."

Khánh Trần ngơ ngác, vấn đề này….rốt cục hắn đã có được đáp án, quả thật có liên quan đến anh trai của Nhất.

Ngay cả Lý Thúc Đồng cũng không biết điều kiện thu nhận thứ hai của Đại Phúc.

Đương nhiên, Lý Thần Đàn biết điều kiện thu nhận thứ hai của Đại Phúc, cũng không kì lạ, dù sao đây là một nhân vật đạt đến cấp độ hóa thạch sống.

Nói không chừng, Lý Thần Đàn đã từng nắm Đại Phúc trong tay thưởng thức qua.

Nhưng vấn đề là, vì sao điều kiện thu nhận thứ hai của Đại Phúc lại kỳ quái như vậy?!

Dựa theo thói quen của động vật họ mèo, trong quần thể loài mèo, chỉ có lão đại có thể liếm đầu các thành viên khác, đây là một loại hành vi biểu thị công khai chủ quyền cùng địa vị.

Thói quen họ mèo này, có lẽ chính là lý do có điều kiện thu nhận này.

Nhưng người bình thường nào sẽ nhàn rỗi không chuyện có chuyện gì đi liếm trán mèo, điều kiện thu nhận này là do ai phát hiện ra? Không phải là chính bản thân Lý Thần Đàn đấy chứ...

Khánh Trần tưởng tượng cảnh lão đại Bán Thần Lý Thần Đàn, ôm Đại Phúc dùng sức liếm đầu đối phương, đột nhiên cảm thấy...khá đáng yêu?

Không đợi Khánh Trần suy tư, các bạn nhỏ đã chia bánh kẹo xong thấy Lý Thần Đàn, chúng hoan hô xông lại, vây quanh Lý Thần Đàn.

Vị Bán Thần có mái tóc màu trắng bạc này, cười tủm tỉm nhìn đám trẻ nhỏ, thần sắc lại ấm áp.

Hắn nói:

"Chú lại biểu diễn ma thuật cho các cháu nhé?"

"Được!"

Đám trẻ nhỏ nói.

Chỉ thấy Lý Thần Đàn lấy ra một bộ bài poker, ném từng tấm bài poker trong tay hắn lên trời, một lượng lớn bài poker đếm không xuể vùi lấp thân thể hắn.

Khi tất cả bài poker rơi xuống, thân ảnh mặc bộ trang phục áo đuôi tôm lộng lẫy, đã biến mất không thấy gì nữa.

Khánh Trần đứng tại chỗ, đây quả thật là ma pháp, tuyệt đối không phải ảo thuật.

Dù hắn hồi ức, tua chậm tất cả chi tiết vừa mới xảy ra bao lâu, đều không thể biết được Lý Thần Đàn làm như thế nào.

Hắn suy tư, dựa theo Nhất kể, vào thời kì cuối của kỷ nguyên nhân loại trước đây, độ dung hợp tinh thần ý chí của Lý Thần Đàn và thế giới vượt quá 70%, cho nên dẫn đến nhục thân vỡ vụn, tan thành tro bụi.

Mà Linh, người chế tạo Nhất, đã đặt Lý Thần Đàn và Nhất vào trong một cái hộp cát, chờ Nhậm Tiểu Túc mở ra.

Như vậy, hiện tại thân thể của Lý Thần Đàn là gì, do người máy Nano tạo thành sao?

Khánh Trần vội rời đi, đêm nay hắn còn có rất nhiều chuyện.