Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1429: Hắn Xứng Đáng




Thành phố số 5, Sơn Thành.

Tuy bây giờ đã là 4 giờ sáng nhưng trong trang viên Ngân Hạnh vẫn đèn đuốc sáng trưng.

Nơi này tựa như một thiên đường không bao giờ đóng cửa, vốn ban ngày đã náo nhiệt, nhưng ngay cả ban đêm, nơi này cũng vang lên tiếng khởi động xe thể thao của vô số con cháu không có tiền đồ trong gia tộc.

Nhưng dù bên ngoài có náo nhiệt như thế nào thì căn nhà nhỏ trên đỉnh núi vẫn luôn im ắng như cũ.

Như thể nó và trang viên Ngân Hạnh không cùng nằm trong 1 thế giới vậy.

Trong căn nhà nhỏ trên đỉnh núi, ông lão đó vẫn ngồi xếp bằng trong bóng tối như cũ, phía sau hắn là thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị đang lặng lẽ đứng đó.

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, thủ lĩnh ảnh tử mới lên tiếng:

"Ngài thành công rồi."

"Ừ.”

Ông lão bình tĩnh trả lời....

Thủ lĩnh ảnh tử bình tĩnh nói:

"Lúc rời khỏi căn cứ quân sự A02, Khánh Trần đã dẫn tất cả nhân viên tình báo của Khánh thị theo, điều này chứng tỏ trong lòng hắn đã bắt đầu để ý đến Khánh thị. Không phải mấy lần trước, nếu ngài thắng thì chắc chắn sẽ nói vài câu trêu tức ta chứ, sao lần này ngài lại không nói gì."

Ông lão nhẹ nhàng nói:

"Việc thắng ngươi chỉ có thể chứng minh ta không dạy dỗ tốt, việc này chẳng có gì đáng để vui mừng cả, khi nào ngươi có thể thắng ta thì mới đáng mừng."

Thủ lĩnh ảnh tử không trả lời hắn, từ trước đến giờ suy nghĩ của đối phương chưa bao giờ giống người bình thường, nên đáng lẽ hắn không nên áp đặt suy nghĩ của mình cho đối phương mới đúng.

Cũng như những gì ông lão từng nói trước đây, nếu chỉ để Khánh Trần đón Khánh Mục thì danh tiếng của hắn vẫn chưa đủ để khuất phục kẻ khác, chỉ khi Khánh Trần thực sự trở thành Khánh Mục thứ hai thì chắc chắn sẽ không còn ai dám nghi ngờ hắn nữa.

Trong quá trình bị bắt, đáng lẽ ra Khánh Trần đã sớm được cứu, nhưng ông lão lại cố tình ngăn cản họ để "Đưa" hắn đến căn cứ quân sự A02.

Ví dụ như đã người từng xuất hiện cứu Khánh Trần, hay cao thủ thần bí đã từng ra tay truy sát Jindai Yunhe, chắc chắn cả hai đều là ông lão.

Ví dụ như tin tức Khánh Trần đang ẩn nấp trong đoàn phim cũng do ông lão sai gián điệp bí mật của hắn tung ra ngoài.

Hơn nữa, đáng lẽ ra người mà Jindai phái đến bắt Khánh Trần là một cao thủ tên là Jindai Unsou, chứ không phải Jindai Yunhe.

Nhưng vì ông lão sai người ngăn cản Jindai Unsou, nên tập đoàn Jindai chỉ có thể phái Jindai Yunhe đến đây.

Ông lão cố ý làm như vậy bởi vì hắn cảm thấy, tuy thực lực của Jindai Unsou mạnh hơn, nhưng Jindai Yunhe lại có nhiều thủ đoạn hơn, nên xác xuất đối phương thành công bắt được Khánh Trần sẽ cao hơn.

Mãi sau này thủ lĩnh ảnh tử mới biết những chuyện này.

Đối phương muốn tất cả nhân viên tình báo của Khánh thị không thể quên được cái tên Khánh Trần, hắn còn muốn tất cả 929 nhân viên tình báo của Khánh thị trong căn cứ quân sự A02 quay về làm bằng chứng sống cho công lao của Khánh Trần, đây chính là những gì hắn muốn, bây giờ tất cả mọi thứ đều đang đi đúng theo kế hoạch của hắn.

Hữu kinh vô hiểm.

Không đúng, thủ lĩnh ảnh tử đang nghĩ, đối với gia chủ Khánh thị mà nói, có lẽ hắn đã sớm dự đoán được chuyện này sẽ ‘hữu kinh vô hiểm’ rồi?

Thủ lĩnh ảnh tử đột nhiên hỏi:

"Vừa rồi lúc xem lại ảnh vệ tinh, ta mới nhớ ra một chuyện, sáu năm trước, ngài từng sai ta đến cánh đồng tuyết ở phương bắc để truy sát một tên phản đồ, lúc đó ta còn tưởng hắn biết bí mật nào đó của gia tộc nên mới cần ta đích thân ra tay. Nhưng sau này ta mới phát hiện, mọi chuyện không như ta nghĩ, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ vô cùng bình thường mà thôi. Lúc đó ra nghĩ mãi vẫn không hiểu, tại sao ngài lại sai ta đi mấy nghìn dặm đến đó chỉ để giết hắn?"

"Nhưng sau khi nhìn bản đồ ta mới nhận ra, con đường ta đuổi giết hắn năm đó chạy qua doanh trại của một trong hai sư đoàn. Ngài cũng biết Ám Ảnh Chi Môn chỉ có thể đến những nơi ta đã từng đi qua, cho nên, ngài đã sớm sai ta đi qua chỗ đó để tiện cho việc thực hiện kế hoạch này? Nhưng rõ ràng lúc đó kế hoạch xuyên qua còn chưa bắt đầu mà.”

Thủ lĩnh ảnh tử nói.

Ông lão hời hợt nói:

"Đùng nghĩ ta thần thánh như vậy, đi đi, đi đón Khánh Trần về nhà, đừng quên chào đón hắn, hắn xứng đáng được khen ngợi. Chúng ta cũng nên cho Jindai biết, hắn không phải người họ có thể động vào."

Thủ lĩnh ảnh tử nhìn ông lão một lúc, sau đó lấy ra Ám Ảnh Chi Môn rồi biến mất.

Nhưng hắn không đến thẳng cánh đồng tuyết ở phương bắc mà xuất hiện ở trên một ngọn núi khác.

Trong bóng đêm, hắn xuất hiện trên một vách núi chênh vênh.

Thủ lĩnh ảnh tử lặng lẽ cúi xuống nhìn dưới chân núi, dưới đó là một vườn trà, Cảnh Sơn Trà.