Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1427: Lý Vân Kính, Ngươi Đâu Rồi?




Dựa theo tình hình hiện tại, cỗ máy chiến tranh chính là vũ khí thích hợp nhất để đối phó với đàn Quỳ Ngưu kia.

Vừa dứt lời, những chiến sĩ gien bên cạnh hắn đều đồng thanh hét lên:

"Ngọc nát!"

Tất cả mọi người đều lao thẳng về phía đàn Quỳ Ngưu.

Nhưng ngay khi họ chuẩn bị tiếp cận mục tiêu thì mọi người đều nhìn thấy người đáng lẽ đã biến mất lúc trước là Đại trưởng lão tự nhiên lại xuất hiện trên lưng một con Quỳ Ngưu!

Rõ ràng cơ thể con Quỳ Ngưu đó đang rung lắc dữ dội nhưng nhưng Đại trưởng lão lại có thể ngồi vững trên lưng nó.

Kĩ thuật cưỡi Quỳ Ngưu được hắn phá huy vô cùng tinh tế!

Đại trưởng lão vui vẻ ngồi trên lưng trâu cười một tràng dài, nhìn hắn lúc này tràn đầy sức sống chứ chẳng giống một ông lão già nua chút nào, sau đó hắn bỗng giơ hắc đao lên cao, sau đó chém thật mạnh xuống dưới.

Đồng thời, những hình vẽ màu đen trên người Đại trưởng lão bắt đầu di chuyển khỏi vị trí, cuối cùng hợp lại thành một hình Thần Ngưu khổng lồ ngay trên lưng hắn.

Trên cơ thể tất cả những người từng được nhận truyền thừa của Hỏa Đường đều có những hình xăm như thế này, Quách Hổ Thiền có, Tần Dĩ Dĩ có, Từ Lâm Sâm của Át Bích cũng có.

Đây chính là biểu tượng của sức mạnh do Thần Minh ban cho.

Tất cả cùng hợp nhất!

Khí và lực hợp nhất!

Tâm và đao hợp nhất!

"Ngọc nát cái gì mà ngọc nát! Mở ra cho ta!"

Ngay khi Đại trưởng lão nói câu này, trên lưỡi đạo lại xuất hiện một vệt trắng dài hơn mười mét, vừa rồi mọi người đều nghĩ hắn chỉ đủ sức để tạo ra một đao như vậy, nhưng không ngờ bây giờ hắn lại có thể tiếp tục tạo ra đao thứ hai!

Ngay lúc này, Lâm Tiểu Tiếu cũng trợn mắt lên:

"Khô mục! An nghỉ!"

60 tên chiến sĩ gien đang lao về phía Đại trưởng lão bỗng đứng khựng lại!

Đợi khi họ tỉnh táo lại thì đao đã bay đến ngay trước mặt họ nên chẳng ai kịp làm gì cả, thậm chí lúc này họ đã bắt đầu cảm thấy từng tế bào trên cơ thể bị lưỡi đao phân tách thành hai nửa!

Sau khi chém đao thứ hai, rõ ràng tinh thần của Đại trưởng lão đã suy sút hơn không ít, hắn lại nhảy lên lưng một con Quỳ Ngưu khác rồi hô vào bộ đàm:

"Lý Vân Kính! Lý Vân Kính, ngươi đi đâu rồi?"

Cảnh một người ăn mặc rách rưới như Đại trưởng lão dùng thiết bị liên lạc hiện đại khiến người ta cảm thấy rất không thích hợp.

Hơn nữa lúc Quỳ Ngưu lao lên, ống tay áo hắn còn gió thổi tung lên làm lộ ra chiếc đồng hồ điện tử trên cổ tay hắn...

Đại trưởng lão thấy không ai trả lời mình thì vội vàng thúc giục:

"Mấy cỗ máy chiến tranh đó sắp khởi động xong rồi, nếu ngươi nhất quyết không ra tay, đến khi chết ta sẽ hóa thành quỷ đứng canh trước đầu giường ngươi mỗi đêm!"

Không ngờ đám binh sĩ của Jindai lại làm việc nhanh như vậy, lúc này 240 cỗ máy chiến tranh đều đã khởi động xong!

Trên mắt mỗi con đều đã lập lòe ánh đèn màu đỏ, sau khi hệ thống điều khiển hoàn tất bước xác định mục tiêu, tất cả các cỗ máy chiến tranh đồng loại chĩa vũ khí về phía Đại trưởng lão.

Tất cả các cổ máy chiến tranh bắt đầu tăng tốc lao về phía trước, những máy phát sóng hạ âm trên người chúng cũng được khởi động theo, tuy sóng hạ âm không thể gây ra vết thương hở trên cơ thể con người, nhưng nó có thể khiến nội tạng trong người ngươi cộng hưởng theo, lúc này, Đại trưởng lão cảm thấy bản thân sắp không chịu nổi nữa rồi!

Đây là một trong những vũ khí đặc biệt được trang bị trên các cỗ máy chiến tranh để đối phó với những cao thủ, ngoài ra, trong mỗi cuộc chiến, nó cũng là loại vũ khí có thể gây ra sức sát thương trên diện rộng, bởi vì cỗ máy chiến tranh là máy móc không có da thịt, nên nó hoàn toàn không bị sóng hạ âm ảnh hưởng.

Đại trưởng lão gào lên:

"Lý Vân Kính!"

Lúc này, trong bộ đàm mới vang lên giọng nói bình tĩnh của Lý Vân Kính:

"Biết rồi."

Diệp Vãn ngẩng đầu nhìn về phía ngọn núi đối diện, lúc này, vị cao thủ bí ẩn của Lý thị là Lý Vân Kính đang lặng lẽ đứng ở đó.

"Ngươi có ổn không?"

Diệp Vãn hỏi Lâm Tiểu Tiếu.

"Nghe nói khoảng thời gian trước, hắn từng đối đầu với cao thủ cùng cấp của Jindai, cuối cùng hắn chính là người giành chiến thắng.”

Lâm Tiểu Tiếu ngồi xụp xuống đất:

"Ông chủ từng nói, hắn là một trong số ít những người có hi vọng đột phá cảnh giới Bán Thần nhất trong thời gian tới, ta phải nhất định phải mở to mắt xem trận chiến này."

Màn đêm có tuyết lớn.

Trong tuyết có người xem.

Lúc này, Lý Vân Kính bỗng xoay người nhẹ nhàng nói với Lý Khác đang đứng phía sau:

"Tiểu tử, lui ra phía sau mười trượng."

Lý Khác lập tức lùi về phía sau.