Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1402: Sư Gia Và Đồ Tôn 2




Lý Thúc Đồng bình tĩnh gật đầu:

"Những năm qua ngươi vất vả nhiều rồi. Nghe nói thời gian trước ngươi từng đánh với cao thủ của Jindai một trận, hơn nữa còn chiếm được thế thượng phong, chúc mừng."

Lý Vân Kính chậm rãi ngồi xuống, hắn vốn là người trầm tính nên rất ít khi nói chuyện.

So với một người trẻ tuổi như Lý Khác, tuổi tác của Lý Vân Kính lớn lớn hơn rất nhiều, hơn nữa thời điểm mà Lý Thúc Đồng nổi tiếng, hắn cũng đã trưởng thành, nên đương nhiên hắn biết rất rõ vị Thất ca này là một nhân vật sáng chói như thế nào.

Lý Thúc Đồng lại quay sang nhìn Lý Khác, khuôn mặt của đối phương đúng là rất giống Lý Vân Thọ.

Nhưng nghĩ đến đây, hắn lại nhíu mày lại, nếu Khánh Trần trở thành sư phụ của Lý Khác thì chẳng phải hắn ngang hàng với đại ca của mình sao.

Nếu bây giờ cháu của hắn gọi hắn là sư gia thì chẳng phải bối phận của hắn cao hơn đại ca của hắn sao?!

Quá loạn!

Khánh Trần đang làm cái gì vậy!

Nhưng nếu đã trở thành Kỵ Sĩ thì có thể coi là đã rời khỏi gia tộc rồi, nếu đã rời khỏi gia tộc thì nên xét theo bối phận của Kỵ Sĩ mới đúng.

Cho nên, Lý Khác chính là đồ tôn của mình.

"Đồ tôn à...”

Lý Thúc Đồng lẩm bẩm nói.

Cả đời này hắn không có con cái nên hắn vẫn luôn coi Khánh Trần như con ruột của mình, thậm chí sâu trong thâm tâm hắn cũng coi mình là cha của đối phương.

Bây giờ vừa nhìn thấy đồ đệ của Khánh Trần, không hiểu sao hắn bỗng cảm thấy mình đang được gặp cháu ruột của mình vậy...

Lý Thúc Đồng đột nhiên quay sang nói với Diệp Vãn:

"Diệp Vãn, lấy mấy vật cấm kỵ mà chúng ta...Tìm được trên đường cho Tiểu Khác xem xem có thích cái nào không."

"A?”

Lý Khác sợ ngây người, không ngờ sư gia lại là người rộng rãi như vậy, rõ ràng hôm nay mới là lần đầu tiên họ gặp nhau mà đối phương đã tặng hẳn vật cấm kỵ làm quà rồi sao?

Vật cấm kỵ là cái gì? Đây chính là thứ mà tất cả các siêu phàm giả đều ao ước có được, ngươi không thấy một kẻ có được một vật cấm kỵ chỉ có một tác dụng duy nhất là dự báo thời tiết như Lý Đông Trạch cũng phải đem ra ngắm nghía mỗi ngày sao?

Không hiểu sao, lúc này Lý Thúc Đồng bỗng cảm thấy rất xúc động.

Lúc trước hắn còn không hiểu vì sao ngày nào đám lão già trong vùng cấm kỵ số 002 cũng thúc giục đồ đệ nhà mình đi thu đồ đệ.

Sau đó khi hắn mang Khánh Trần đến đó, đám lão già đó chỉ tặng vật cấm kỵ cho mỗi đồ đệ của hắn, nhưng lại không cho hắn.

Vậy mà mấy hành động của mình bây giờ có khác gì đám lão già đó đâu.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cảm giác khi gặp đồ đệ của đồ đệ thật tốt, bây giờ vừa nhìn thấy Lý Khác hắn đã cảm thấy rất vừa ý!

Phía bên kia, Đại trưởng lão đang thầm thì:

"Cái gì mà tìm được chứ, rõ ràng là cướp được! Ngươi nhìn đi, đây chính là hiện trường chia của cỡ lớn của Kỵ Sĩ đấy, ta đã nói họ không phải loại người tốt lành gì rồi mà...Đúng rồi, Dĩ Dĩ nhà ta có được chọn vật cấm kỵ nào không?"

Tần Dĩ Dĩ tức giận nói với Đại trưởng lão:

"Ngài nói cái gì đấy?"

Đại trưởng lão nói:

"Có gì mà không dám lấy, ngươi đi báo thù cho Đại trưởng lão! Nhanh lên, chạy ra đòi hắn đi!"

Đại trưởng lão là loại người gì? Đây là vấn đề mà tất cả người dân ở Hỏa Đường đều biết, hắn là một người cực kì thích chiếm tiện nghi của người khác.

Cũng như lần Hỏa Đường giao dịch cùng nhánh thứ nhất của Khánh thị, điều kiện mà hai bên thỏa thuận lúc đó là người của Hỏa Đường sẽ giết Khánh Hoài trong vùng cấm kỵ số 002.

Lúc đó Tam trưởng lão là người được cử đi thi hành nhiệm vụ, nhưng lúc quay về Hỏa Đường, hắn lại nói với Đại trưởng lão: Người khác đã giết Khánh Hoài trước họ rồi.

Nhưng phản ứng đầu tiên của Đại trưởng lão sau khi nghe câu nói này lại là: Như vậy không phải rất tốt sao.

Cho nên hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội có được vật cấm kỵ này.

Có được vật cấm kỵ, sau đó lo liệu xong xuôi chuyện này, khi đó hắn sẽ dần Tần Dĩ Dĩ quay về Hỏa Đường.

Kỵ Sĩ đừng mơ chiếm được tiện nghi của họ!

"Lão già, ngươi không cần cố ý nói như vậy, ngươi không nói thì ta cũng cho nàng.”

Lý Thúc Đồng cười tủm tỉm nói:

"Tiểu Dĩ Dĩ, lại đây xem ngươi thích cái nào, cái còn lại đợi khi nào ngươi gặp Khánh Trần thì cứ nói đây là quà ta tặng hắn."

Tần Dĩ Dĩ lập tức sáng mắt lên:

"Cảm ơn đại thúc!"

Đại trưởng lão hài lòng vuốt râu...

Ngoài lý do chính mà mọi người đều biết, thật ra lần này Lý Thúc Đồng đi vào địa bàn của Jindai và Kashima còn để tìm một cơ hội thích hợp cho Diệp Vãn và Lâm Tiểu Tiếu "Độ kiếp”thành công.

Cao thủ cấp B thường là từ chỉ những giác tỉnh giả và người tu hành cấp B, còn chiến sĩ gien không được liệt vào danh sách này.

Cho nên thật ra những năm gần đây kế hoạch đoạt xá của Jindai diễn ra không hề thuận lợi chút nào, vì dù sao thì cao thủ cấp B cũng không phải rau cải trắng bán ngoài chợ, muốn có là có được.

Mà hai người được mệnh danh là "Người đưa tin”của Kỵ Sĩ như Diệp Vãn và Lâm Tiểu Tiếu đều là giác tỉnh giả, nhưng họ đã dừng lại ở cấp B hơn 10 năm nay nay rồi, trong đó 8 năm họ đều ở trong ngục giam số 18.