Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1397: Trở Về Nhà Giam 2




Jindai Unchoku nhìn nơi đóng quân của người du hành đã trống rỗng, sau đó mang theo trên trăm tên lính đi về hướng khu giam giữ.

Lúc này trong lòng vị quan chỉ huy căn cứ A02 này đã nổi sóng.

Hắn không nghĩ tới phía bên mình bị trọng thương, cũng chỉ là một phần nhỏ những gì đối phương đã làm ở thế giới ngoài.

Jindai Unichi, Jindai Unan, Jindai Unuma, Jindai Unyoru, bốn người thừa kế hạch tâm đều chết thảm.

Còn có đền thờ ở thế giới ngoài bị phá hủy, chủ nhận Bạch Trú liên thủ với Zard giết chết hơn nghìn người, loại hành vi này có thể xưng là khủng bố.

Đây chính là cái giá để cầm tù một người sao?!

Cái giá này cũng quá đắt!

"Mở cửa thông đến khu giam giữ ra...Chờ chút!"

Jindai Unchoku vốn muốn trực tiếp đi tìm Khánh Trần, nhưng hắn đột ngột ngừng lại, đứng tại chỗ điều chỉnh hơn mười giây, sắc mặt mới khôi phục bình tĩnh:

"Mở cửa."

Hắn đi đến trước chuồng heo, nhìn Khánh Trần ngồi trên mặt đất bên trong, bình tĩnh nói:

"Ta còn tưởng rằng sau khi ngươi trở lại trước tiên sẽ chạy trốn, lại không nghĩ rằng ngươi nhu nhược hơn lời đồn đãi rất nhiều."

Khánh Trần cười cười:

"Ta đoán ngươi vừa mới bình ổn tâm tình đúng không, dù sao bây giờ ngươi đã biết cái giá khi giam giữ ta."

Jindai Unchoku bị nói trúng tim đen, nhất thời câm nín, hắn cúi đầu nhìn xuống dưới chân, nơi đó có một đóa hoa bách hợp đang bình tĩnh nằm, để cúng tế những linh hồn đã chết.

Hắn cười lạnh:

"Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ mang thứ gì đó để cứu mạng từ thế giới ngoài, hoá ra lại mang theo một đóa hoa vô dụng? Chúng đã chết rồi, ngươi đưa chúng một đóa hoa thì có ích lợi gì."

Khánh Trần cười nói:

"Đừng hâm mộ họ, sau này ta cũng mang hoa đến mộ phần của ngươi."

Sắc mặt Jindai Unchoku âm trầm triệt để.

Khánh Trần nói:

"Muốn giết ta sao, ta đoán ngươi không dám giết ta, bởi vì còn có người đang chờ ta tấn thăng cấp B. Ta đoán đúng không?"

Jindai Unchoku nhìn Khánh Trần thật sâu:

"Dù ngươi đoán trúng thì cũng làm gì được? Nơi này là trọng điểm hậu phương của tập đoàn Jindai ta, chung quanh có bộ đội canh giữ, còn có bộ đội dã chiến đi tuần tra thú hoang quanh năm. Nếu có người muốn cứu ngươi, nhất định phải từ phương Nam xuyên qua tầng tầng phòng ngự quân sự, sau khi cứu ngươi ra, còn phải đối mặt với sự truy sát của cả tập đoàn, cứ điểm trên không của Jindai đủ để hủy diệt tất cả, cho dù Bán Thần tới cũng phải tránh né, không dám đối đầu trực diện."

Jindai Unchoku nói tiếp:

"Dưới loại tình huống này, dù ngươi có thể trả thù gia tộc Jindai ở thế giới ngoài thì sao chứ, dù làm cách nào cũng không thể dao động căn cơ của cả một tập đoàn tư bản. Coi như ngươi may mắn chạy thoát khỏi căn cứ quân sự bí mật A02, kết quả cũng sẽ bị chúng ta bắt về thôi. Làm một tù nhân thì phải có giác ngộ của tù nhân, miệng mồm nhanh nhảu cũng không giúp được ngươi đâu."

Khánh Trần cười cười không phản bác.

Có một việc mà Jindai Unchoku nói rất đúng, đó là chỗ của Lý thị, Khánh thị là ở Trung Nguyên, phương Bắc thì là địa bàn của Jindai, Kashima.

Căn cứ A02 này ở vĩ độ 52 độ Bắc, nằm ở cực Bắc gia tộc Jindai.

Nếu có người muốn cứu hắn, nhất định phải xuyên qua toàn bộ địa bàn của Jindai để tới đây, lại nghĩ cách tránh đi tất cả bao vây chặn đánh để trở lại Trung Nguyên.

Trên đường đào vong, còn phải đối mặt với quân đội của cả tập đoàn Jindai, cùng với vũ khí trang bị khoa học kỹ thuật đủ để thí thần của thời đại này.

Đây gần như là một chuyện không thể hoàn thành.

Cũng chính là nguyên do năm đó Khánh Mục bị giam ở đây, nhưng không ai dám đến cứu viện.

Quá khó khăn.

Mà việc Khánh Trần muốn làm, không chỉ là chạy đi. Hắn còn muốn mang theo tất cả nhân viên tình báo Khánh thị trong trụ sở bí mật A02 cùng đi.

Nếu như Jindai Unchoku biết được suy nghĩ của hắn, sợ rằng sẽ cười ra tiếng.

Bởi vì ý nghĩ này quá ngây thơ rồi.

Jindai Unchoku đẫm nát đóa hoa bách hợp kia dưới lòng bàn chân, đóa hoa màu trắng bị giẫm vào trong vũng bùn:

"Ngươi cảm thấy dưới tình huống này, chủ nhân tổ chức Bạch Trú của ngươi sẽ đến cứu ngươi sao, hắn cũng chỉ mới cấp B. Ngay cả cứ điểm trên không Thanh Sơn Chuẩn của Lý Trường Thanh cũng đã quay về, còn có ai đến cứu ngươi nữa? Ngoan ngoãn chờ đợi ở đây, trả giá cho sự cuồng vọng của mình đi."

Nói xong, Jindai Unchoku tiến hành một phép kiểm tra sau cùng, hắn triệu hồi ra một Shikigami, chậm rãi tới gần Khánh Trần.

ATS-331, Nekomata.

Shikigami có hai cái đuôi, chỉ biết bắt chuột này tới gần Khánh Trần, nhưng cũng không có quỳ xuống.

Xác định chuyện này xong, Jindai Unchoku liền rời đi, hắn còn cần báo cáo tình huống ở căn cứ quân sự bí mật A02 cho cấp tên.

Đợi cho đối phương rời đi, Khánh Trần đứng dậy, giọng nói hoà lẫn vào tiếng gió trong đêm:

"Hai vị cùng ta chờ trong gió lạnh này một chút, ta sẽ để cho các ngươi tận mắt nhìn thấy toà căn cứ này hủy diệt. Ta sẽ vùi các ngươi xuống vùng đất phương Bắc này, không phải vì muốn bỏ rơi các ngươi, mà là muốn các ngươi chứng kiến ngày lá cờ của gia tộc Jindai ngã xuống."

Những tin tức sau khi hắn trở về, cũng đã truyền ra trong cơn gió lạnh buốt này.

Cho những bằng hữu phương xa kia một chút thời gian.

Khánh Trần cúi đầu tính toán thời gian một chút:

"Đợi thêm năm ngày."