Osaka là thánh địa du lịch của dân Trung, một năm số người Trung Quốc Dotonbori tiếp đãi cũng phải tới mấy chục triệu lượt người. Cho nên trong những cửa hàng thuốc, cửa hàng thịt nướng chung quanh đây, phần lớn sẽ thuê một số du học sinh Trung Quốc, hoặc là có thể nói một chút tiếng Trung. Nhất là loại cửa hàng cao cấp như Chanel trong Shinsai Bashi, chắc chắn sẽ có người Trung hướng dẫn mua hàng.
"Nói chuyện thì nói chuyện, tiền ăn lưỡi bò đừng có tính lên đầu ta, cảm ơn. "
Khánh Trần nghiêm túc nói.
"Ban ngày ta giúp ngươi gây hỗn loạn đó, nếu không ngươi nào có dễ thoát thân như vậy!"
Zard hùng hồn nói:
"Giúp đỡ nhiệt tình như vậy, ăn mấy phần lưỡi bò của ngươi cũng không quá đáng chứ?"
"Ngươi làm cái gì ở thế giới trong? Thuộc về thế lực nào?"
Khánh Trần hỏi.
Zard liếc nhìn bên cạnh, sau khi xác định chung quanh không có ai chú ý liền thấp giọng nói: "Ta thuộc về một tổ chức bí mật nào đó, chuyên săn giết người ngoài hành tinh, bảo vệ liên bang."
Khánh Trần lạnh nhạt nói:
"Làm gì có người ngoài hành tinh?"
Giọng nói của Zard càng nhỏ hơn:
"Ngươi đã từng gặp người ngoài hành tinh chưa?"
Khánh Trần đáp:
"Chưa từng."
Zard:
"Đừng khách sáo, đó là nhiệm vụ của ta."
Khánh Trần nhíu mày.
Cái tên Zard này, ở trong trò chuyện nhóm đã rất dở người rồi, không nghĩ tới offline cũng vậy.
Nhưng Khánh Trần đã đoán được thân phận của Zard, hắn tiếp tục hỏi:
"Ngươi có năng lực độn thổ, muốn rời khỏi Nhật Bản hẳn là rất dễ dàng nhỉ?"
"Không dễ đâu."
Zard thở dài.
"Rời đi bằng đường đáy biển không được sao?"
Khánh Trần hỏi.
"Ta tiềm hành trong lòng đất, mỗi một đoạn thời gian đều phải trồi lên hô hấp, ở dưới eo biển làm sao nổi lên? Nổi lên là nằm ngay dưới đáy biển, vẫn không có dưỡng khí."
Zard ngốn ngấu lưỡi bò như hổ đói, miệng lúng búng nói:
"Cho nên ta phải ngồi tàu thuỷ hoặc là máy bay. Ngươi cũng biết, năng lực của ta ở trên thuyền, trên máy bay không có tác dụng gì, cho nên ra tay giúp ngươi vẫn rất là nguy hiểm."
Khánh Trần căn bản không tin lý do này, thằng nhãi này có thể sử dụng hạt cát ngưng tụ thành thân thể, dĩ nhiên cũng có thể ngưng tụ cát trên da tạo ra một khuôn mặt mới để qua hải quan, cho nên đối phương rời khỏi Nhật Bản cũng không có khó như vậy.
Nói cách khác, dị năng giả hệ Thổ trời sinh đã có thể dịch dung, độn thổ, ám sát, xâm nhập, cho nên các tập đoàn tư bản lớn mới đặc biệt cảnh giác loại Dị Năng giả này.
Nhưng Zard quả thực đã giúp hắn.
Khánh Trần hỏi:
"Ngươi giúp ta, là muốn lấy được cái gì?"
Zard nói:
"Ta gia nhập Bạch Trú được không?"
"Chẳng ra làm sao cả."
Khánh Trần lắc đầu.
Kỳ thật nếu nội bộ Bạch Trú có cao thủ như này gia nhập, vậy thì sẽ thêm một người hộ đạo.
Nhưng đời nào Zard thật sự phản bội Huyễn Vũ?
Bây giờ khúc mắc giữa Khánh Trần và Huyễn Vũ còn chưa xong xuôi, đương nhiên sẽ không để con hàng này gia nhập.
Con hàng này nhìn như một kẻ mắc bệnh tâm thần, đầu óc không bình thường, nhưng kỳ thật từ trước tới nay đều bên ngoài thô kệch bên trong tinh tế, nói không chừng tiếp cận Bạch Trú chính là vì giúp Huyễn Vũ nghe ngóng tình báo.
Chưa kể Huyễn Vũ vì làm ông chủ của Zard mà đau đầu cỡ nào? Ai rảnh rỗi không có chuyện gì nguyện ý đi làm ông chủ của thằng nhãi này, có điên mới đồng ý!
Nam Canh Thần và Lưu Đức Trụ nói, mỗi ngày con hàng này đều tìm hai người bọn họ nói chuyện phiếm, khiến hai người phát sợ.
Zard vừa nhét lưỡi bò vào miệng, vừa đau lòng nói:
"Ta đã hi sinh cho tổ chức nhiều như vậy, sao còn không được gia nhập? !"
"Bạch Trú không săn giết người ngoài hành tinh."
Khánh Trần hồi đáp:
"Đạo khác biệt, mưu cầu cũng khác nhau."
Zard sửng sốt:
"Nghe cũng có lý...Nhưng ngươi yên tâm sớm muộn cũng có một ngày, ta sẽ gia nhập Bạch Trú. Đúng rồi, ta lập công lớn cho tổ chức, có thể nhìn diện mục thật của ngươi một chút không?"
Khánh Trần lắc đầu:
"Đây chính là diện mục thật của ta."
Zard:
"Có quỷ mới tin đó, đây thậm chí còn không phải là thân thể thật sự của ngươi! Được rồi, đêm nay không nhảy xuống vũng nước đục này với ngươi đâu, ta đi trước."
Nói xong, hắn liền đứng dậy đi ra sau bếp.
Tới đột ngột, đi cũng dứt khoát.
Chỉ còn lại mình Khánh Trần ngồi trong cửa hàng. Hắn biết, Zard đột nhiên rời đi, là vì cảm giác được nguy hiểm đang tới gần.
Hắn liếc nhìn tin nhắn trên điện thoại di động, mặc áo khoác vào chậm rãi đi ra khỏi cửa hàng lưỡi bò, trên con đường Dotonbori, dù là nửa đêm cũng ngựa xe như nước, hai bên lối đi bộ đều là du khách.
Khánh Trần yên lặng, đi tới chỗ hẻo lánh.
Ở chỗ tối, có đôi mắt đang chăm chú quan sát hắn, trong tần số truyền tin truyền đến tiếng báo cáo:
"Điểm A đã khóa chặt mục tiêu."
"Điểm B đã khóa chặt mục tiêu."
Jindai Unyoru nấp trong chỗ tối, bình tĩnh nói:
"Bắn."
Trên đường bỗng vang lên tiếng súng ngắm, Khánh Trần trúng đạn sau ót, ngã xuống đất.
Tiếng súng kinh động cả con phố, du khách thét lên chạy tứ tán.
Thành viên Thần Bí Nghiệp Bộ nhanh chóng chạy tới, lật thi thể nằm rạp trên mặt đất lên:
"Trưởng quan, mục tiêu đã bị bắn chết, nhưng trên mặt không có vết dịch dung."
Jindai Unyoru sửng sốt, đây rõ ràng chính là người bọn chúng nhìn thấy trong Ungaikyo, thân phận là ông chủ Bạch Trú giả mạo Takahashi Yukichi thành viên tổ ba Thần Bí Nghiệp Bộ, làm sao lại phạm sai lầm được?
Mà người của chúng cũng vừa mới tiến vào cửa hàng lưỡi bò, xác nhận người này vừa mới ngồi chung với tên Dị Năng giả hệ Thổ kia!
Gia tộc Jindai nắm giữ rất nhiều manh mối, duy chỉ có một việc chúng không biết, đó là Khánh Trần đã đánh tráo với Takahashi Yukichi thật từ khi nào.
Bọn chúng không biết trong tay Khánh Trần có Con Rối Giật Dây.
Nhưng Khánh Trần lại biết trong tay gia tộc Jindai có loại Shikigami như ATS-088 Ungaikyo.