Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1379: Bên Trong Hầm Trú Ẩn




Đếm ngược, ngày thứ tám.

Trong hầm trú ẩn yên tĩnh, Jindai Sora ngồi xếp bằng tu hành giữa các dãy thi thể phủ vải trắng.

Bóng đèn dây tóc toả ra ánh sáng mờ ảo, nhưng cô gái này không hề sợ hãi, dường như đã sớm quen với hoàn cảnh như vậy.

Lúc này đã là nửa đêm, trong hầm trú ẩn vang lên tiếng bước chân.

Đám người Jindai Unuma quay về lần nữa:

"Chúng ta đợi lâu như vậy rồi, vì sao vẫn chưa nhận được lệnh xuất phát?"

Jindai Sora mở mắt liếc ba người:

"Kế hoạch của Jindai Unshuu là đợi hắn đi ngủ mới động thủ."

"Thì sao?"

Jindai Unuma cau mày.

Jindai Sora:

"Hắn mãi vẫn chưa chịu ngủ, ta còn cách nào chứ?"

"...Hắn đang làm gì?"

Jindai Unuma hỏi.

Jindai Sora liếc nhìn đồng hồ, lại cắt ngực một thi thể hiến tế lần nữa...

Trong Ungaikyo, Khánh Trần đang gắp một miếng lưỡi bò, chấm đẫm nước tương đưa vào miệng.

Trong hầm trú ẩn trống trải, thậm chí có thể nghe được có người vừa nuốt nước miếng.

Sau mười giây đồng hồ, Ungaikyo lại tối đen lần nữa.

"Đây là tiệm bán lưỡi bò cạnh Dotonbori, ta từng đến đó."

Jindai Unuma âm trầm nói:

"Hắn ăn bao lâu rồi?"

Jindai Sora nói:

"Tám giờ."

"...Chắc là hắn biết mình sắp chết, cho nên muốn ăn một lần cho đủ?"

Jindai Unuma cười lạnh.

Nhưng đúng vào lúc này, Jindai Kura mặc kariginu màu trắng đi ra từ trong bóng tối, hắn chậm rãi nói:

"Nếu ba người các ngươi không dám ra tay, thì để ta."

Jindai Unshuu khôi ngô nhíu mày:

"Jindai Kura, hai ngày này ngươi đã đi đâu, sao lại hành động một mình?"

Jindai Kura cười nói:

"Ta không cần báo cáo với ngươi, được rồi, người này giao cho ta, các ngươi có thể nghỉ ngơi. Jindai Sora, bây giờ hắn đang ở đâu?"

Jindai Unshuu tiến lên một bước:

"Nếu ngươi muốn khiêu khích quyền uy của ta, có thể đợi lần sau xuyên qua nói với mười vị quản sự, chứ không phải tự hành động một mình."

Mười vị quản sự chính là Thập Thường Thị Jindai trong lời đồn.

Jindai Kura cười nhẹ:

"Định lấy mười vị quản sự ra ép ta à?"

Jindai Unuma cắt ngang cuộc tranh cãi của hai người, cười lạnh nói:

"Người này còn chưa tới phiên các ngươi giết, ta và Unyoru, Unan sẽ đi ngay bây giờ."

Vừa nói ba người vừa quay người đi ra khỏi hầm trú ẩn.

Đợi cho tiếng bước chân đi xa, Jindai Unshuu đột nhiên nói:

"Jindai Unuma dự tính trong vòng một hai năm nữa sẽ có cơ hội tấn thăng cấp A, bây giờ Shikigami trong Thần Kiều của gia tộc cũng còn thừa không nhiều. Đợi Momijigari trở về Thần Kiều, một khi hắn tấn thăng cấp A sẽ được triệu hoán thêm ba Shikigami, xác suất cao là có thể lấy được Momijigari. Mặc dù không biết ông chủ Bạch Trú này làm sao mang Momijigari đi, nhưng tìm tới hắn, liền có thể tìm được Momijigari."

Jindai Sora suy tư:

"Jindai Unuma cũng coi như là thiên tài tu hành, có lẽ không cần chờ thêm một hai năm đâu."

Jindai Kura cười nói:

"Kẻ không biết nhẫn nại, dù có tấn thăng cấp A thì đã sao? Unshuu, Sora, bây giờ cách thời gian xuyên qua chỉ còn tám ngày, phải thu lưới trước lúc đó. Cũng không thể để ông chủ Bạch Trú có cơ hội trở về."

"Hiểu rồi."

Jindai Unshuu gật gật đầu.

Hai người vừa mới cãi lộn, lúc này lại đặc biệt hoà hợp.

Bỗng nhiên Jindai Sora nói:

"Nhất định phải tìm ra Jinguji Maki, có lẽ con bé sẽ trợ giúp được rất nhiều cho kế hoạch của chúng ta."

Jindai Kura cười đưa tay xoa đầu Jindai Sora:

"Chuyện chúng ta muốn làm, nếu như còn phải dựa vào một cô bé 9 tuổi để quyết định thành bại, vậy chứng tỏ chúng ta còn chưa xứng đáng có được tương lai đó."

...

Trong tiệm lưỡi trâu nổi danh nhất Dotonbori, Khánh Trần đang ăn lưỡi trâu tươi ngon, bỗng nhiên có một người trẻ tuổi lưng đeo ba lô ngồi xuống đối diện hắn, cũng tùy tiện nói:

"Quá nửa đêm rồi mà ngươi còn chưa ngủ?"

"Í da. "

Người trẻ tuổi nhìn thấy đối diện Khánh Trần có bày bát đũa:

"Ngươi đang chờ ta hả?"

Khánh Trần ngẩng đầu nhìn hắn, sau đó lấy một hạt cát nhỏ xíu màu trắng từ trong lọn tóc của mình ra, đặt trong lòng bàn tay:

"Không phải ta đang chờ ngươi, mà hẳn là đến phiên ta hỏi, ngươi tìm ta có chuyện gì?"

"Ồ, ngươi có thể phát hiện được?"

Zard ngồi đối diện cầm lấy đôi đũa, cẩn thận ôm ba lô vào trong ngực.

Ban ngày, hành động đầu tiên của con khủng long nhỏ màu xanh lá là ném một bao thuốc nổ vào trong toà thị chính thành phố Osaka, nhưng tất cả mọi người không chú ý tới, kỳ thật bên trong bao thuốc nổ có một nhúm cát màu trắng.

Mà khủng long nhỏ kia sau khi thi triển Hợp Táng Chi Thuật kinh khủng thì kỳ thật cũng không hề rời đi, chỉ yên lặng tiềm phục dưới lòng đất toà thị chính thành phố Osaka.

Khánh Trần hiếu kỳ nói:

"Trong ba lô là cái gì? Một cao thủ, còn sợ bị người ta cướp à?"

Zard cười híp mắt nói:

"Rượu whisky ta mua cho ông chủ, quý giá lắm đấy. Lần này ta tự tiện hành động, nếu không mang cái gì trở về, sợ là ông chủ sẽ giết ta diệt khẩu."

"Cho nên, Huyễn Vũ đúng là một người được trời lựa chọn, cũng có năng lực giết ngươi."

Khánh Trần gật gật đầu nói:

"Ngươi đang nhắc nhở ta, phải cẩn thận một chút."

"Coi ngươi kìa, lúc ăn cơm không nên nghĩ nhiều như vậy, Thần Quân Trăm Mặt như ngươi quyết tâm muốn che giấu hành tung trong thành phố, thì ai mà bắt được?"

Zard nói với nhân viên trong cửa tiệm:

"Thêm mười phần lưỡi bò nữa, tính tiền cho hắn!"