Những khách du lịch đang đi trên đường Dotonbori đều bị tiếng súng làm hoảng loạn, tất cả mọi người chạy loạn xạ khắp nơi như như bầy chim bị hoảng sợ.
Chỉ có ánh dèn neon các tòa nhà vẫn rực rỡ như cũ.
Mấy trăm thành viên của Thần Bí Nghiệp Bộ đã bao vây nơi này, ba người được trời cũng tập trung đến đây khiến bầu không khí ở đây càng thêm nghiêm trọng.
Thế nhưng cuối cùng họ lại giết nhầm người.
Không ai biết kế hoạch này sai ở bước nào.
Khánh Trần xen lẫn trong đoàn du khách đang chạy trốn, hắn cần phải thoát ra khỏi vòng vây này.
Thật ra từ khi Ương Ương nói người đang ở Hokkaido kia không phải Jindai Kura, Khánh Trần đã hiểu ra mọi việc.
Tất cả mọi chuyện đang diễn ra bây giờ giống như ván cờ ngày hắn còn chơi cờ với Lý Thúc Đồng vậy...
Những con tốt, con pháo từng xuất hiện đó đều là giả.
Trên ván cờ, chỉ khi nào trận chiến sắp kết thúc thì ngươi mới có thể biết ai là con tốt bị vứt bỏ, ai mới thật sự là tướng, ai mới là kẻ chiến thắng cuối cùng.
Tin Thần Bí Nghiệp phái rất nhiều người đến Hokkaido là giả, họ biết Khánh Trần sẽ cố gây chuyện để thu hút sự chú ý thay Jinguji Maki, nên mới dùng mẹ của Jinguji Maki làm mồi nhử để dụ hắn xuất hiện.
Sau đó họ lại cố ý bố trí những binh lính bình bình thường làm nhân viên bảo an trong hội trường thành phố Osaka để làm vật hi sinh, sau đó cùng thi thể của họ để theo dõi hắn.
Người theo dõi hắn không cần tự mình ra tay nên mới không có bất kì người được trời chọn nào xuất hiện hôm đó.
Đợi đến bây giờ mới ra tay là vì có người muốn mượn tay hắn giết người mà đối phương không thể ra mặt giết được.
Đúng lúc này, Khánh Trần bỗng nở một nụ cười.
Sau khi nhận ra chuyện này, hắn đã suy nghĩ rất lâu xem mình có nên làm thanh đao này không.
Trong kho dữ liệu của tổ chức tình báo Hồ thị có ghi chép về ATS-088 Shikigami Ungaikyo, thứ này dùng những thi thể đã chết để quan sát hung thủ giết những người đó, mỗi lần nó chỉ cho phép quan sát trong 10 giây, sau mỗi lần quan sát như vậy, phải đợi 4 tiếng sau mới có thể quan sát lần nữa.
Phạm vi quan sát là hai mét quanh kẻ giết người.
Sau khi nhớ lại những tin tức này, Khánh Trần vẫn đang chờ.
Sau khi nhận ra Zard động tay động chân lên người mình, hắn không loại bỏ nó ngay mà để lại là vì hắn muốn kéo đối phương tham gia vào chuyện này.
Nhưng Zard lại không phải một kẻ ngu ngốc, sau khi phát hiện thứ đang nói chuyện với mình không phải người thật mà chỉ là một con rối, hắn đã lựa chọn bỏ trốn...
Mà lí do Jindai Unuma biết hắn đang ở chỗ nào, là vì họ nhìn thấy LOGO của cửa hàng thịt nướng trên Ungaikyo.
Một mặt là vì Khánh Trần muốn họ nhìn thấy LOGO.
Thật ra từ đầu đến giờ Takahashi Furui và Khánh Trần vẫn luôn ở trong một cửa hàng bán thịt bò nướng trên đường Dotonbori, chẳng qua là họ ngồi trong hai căn phòng cách nhau gần 30 mét mà thôi.
Mà sở dĩ bọn Jindai Sora nhận nhầm cửa hàng là vì Khánh Trần đã mang một bộ bát đĩa có in LOGO của một cửa hàng khác đến đây.
Hắn mang bộ bát đĩa có in LOGO "Cửa hàng thịt nướng Nhất Đinh" sang "Cửa hàng thịt nướng Hòa Phong" thì thế nào?
Thì chẳng thế nào cả.
Sẽ chẳng có ai để ý bàn ăn của hai cửa hàng này có một vài điểm điểm khác nhau, hơn nữa, những thành viên của Thần Bí Nghiệp Bộ đến thăm dò địa hình trước cũng không được tận mắt nhìn hình ảnh hiện lên trong Ungaikyo.
Mà cũng chẳng có ai để ý thấy một sợi tơ trong suốt đang xuyên qua nóc phòng cả.
Cách mà Khánh Trần dùng để ứng phó với Shikigami vô cùng đơn giản, đó là thay một bộ bát đũa khác mà thôi.
Mọi người thường chỉ tin vào những gì mình tận mắt nhìn thấy.
Càng đơn giản, thì lại càng hiệu quả.
Lúc này, Khánh Trần đã đi qua hai vòng phong tỏa, phía trước hắn bây giờ chỉ còn lại hơn mười tên thành viên của Thần Bí Nghiệp Bộ.
Nhưng đúng lúc này, Jindai Unuma bỗng nói vào bộ đàm:
"Phong tỏa con đường này, chắc chắn bây giờ mục tiêu vẫn ở trên con đường này, hắn không thể đi quá xa được!"
"Trưởng quan, nhưng chúng ta không biết khuôn mặt của hắn bây giờ như thế nào, hắn biết dịch dung."
Jindai Unuma lại nói:
"Dùng xe truyền tin phá hết tất cả sóng ở đây, giết hết tất cả những người ở chỗ này, nhất định phải tìm ra Momijigari cho ta!"
Sau khi nghe thấy những gì đối phương vừa nói qua tai nghe trên tai những thành viên của Thần Bí Nghiệp Bộ, ngay cả Khánh Trần cũng không ngờ người được trời chọn của Jindai lại có thể vì Momijigari mà đưa ra phương án điên cuồng như vậy.
Có rất nhiều du khách còn đang trong vòng phong tỏa, không đến 1000 thì cũng đến 800.
Lúc này, hắn đã nhìn thấy những thành viên của Thần Bí Nghiệp Bộ xung quanh đây đang bắt đầu lôi súng ra.
Khánh Trần nhếch miệng cười, làm đao một lần thì có làm sao?
Hắn quyết định sẽ làm thanh đao đó.
Nếu người của Jindai đã tự đưa đến cửa thì sao phải tha cho họ.
Vấn đề mấu chốt ở đây là, người muốn mượn đao giết người kia có lẽ còn không biết thanh đao mà hắn đang muốn dùng sắc bén đến mức nào, cũng không biết nó có thể làm tổn thương cả hắn đâu.