"Anh ơi, ta hơi sợ."
"Ngươi sợ cái gì?"
Khánh Trần nghi hoặc.
Jinguji Maki chần chờ một lúc lâu mới nói:
"Vừa mới nãy, những Shikigami kia đều chui vào trán ta, liệu chúng có ăn hết óc ta không?"
Bé con nói ra việc khiến mình lo lắng.
Khánh Trần nghiêm túc nói:
"Từ hôm nay trở đi, người phải tập luyện thật chăm chỉ, nếu không lo tập luyện, chúng sẽ làm ầm ĩ trong đầu ngươi."
Bé con bị dọa đến oà khóc:
"Tập luyện cái gì ạ?"
Khóe miệng Khánh Trần hơi nhếch lên, dường như hắn đã tìm được một chút niềm vui thú của sư phụ Lý Thúc Đồng năm đó:
" Nội dung tập luyện rất nhiều, dù sao ngươi cứ ngoan ngoãn nhận huấn luyện là được."
Hắn cẩn thận suy nghĩ, bé con dễ bị lừa như vậy, thật sự có nên mua điện thoại cho cô bé không. Để tên Nhất kia đến lừa dối bé, thì cô bé bị dắt mũi quay vòng vòng mất?!
Không được, phải để cô bé cách xa Nhất thế giới ngoài một chút.
Khánh Trần suy tư, mặc dù hắn cũng không biết vì sao cô bé không cảm nhận được Shikigami, nhưng vẫn có thể xác định, chúng ở bên trong hẳn là sẽ không làm ra chuyện gì bất lợi cho Maki...
Nếu như cô bé xong đời, chúng không có chốn nương thân khẳng định cũng sẽ xong đời.
Linh thể Shikigami của cần Thần Kiều trong não tẩm bổ, đây chính là nguyên do đám Momijigari chọn cô bé làm chốn nương nhờ, nếu như bé con chết, chúng cũng phải chết theo.
Khánh Trần hoài nghi, rất có thể ba Shikigami này đã thuộc sở hữu của Maki, chỉ là bây giờ cô bé còn chưa bước lên con đường tu hành, cho nên căn bản vẫn không có cách nào thành lập mối liên hệ giữa mình và Momijigari.
Có lẽ, chờ qua mấy năm khi cô bé hoàn thành khiêu chiến Sinh Tử Quan lần đầu tiên, liền có thể nhìn thấy thu hoạch ngày hôm nay.
Bản thể của những Âm Dương sư khác đều suy nhược, cho nên khi tất cả mọi người chiến đấu với Âm Dương sư, đều sẽ nghĩ cách công kích bản thể trước.
Nhưng nếu Maki đi con đường Kỵ Sĩ, thì tương lai có khả năng cao là bản thể cô bé còn mạnh hơn cả Shikigami.
Trong chiến trường nếu có người muốn tìm quả hồng mềm để bóp, thì rất có thể sẽ chuẩn xác bóp trúng ông cố nội của mình luôn.
Một Kỵ Sĩ là Âm Dương sư, Khánh Trần chỉ cần tưởng tượng có thể hù chết bao người, đã cảm thấy rất thú vị...
"Đúng rồi, sau khi chúng tiến vào đầu ngươi, ngươi có cảm thấy choáng, váng đầu không? Hoặc là cảm giác khó chịu gì khác?"
Khánh Trần hỏi.
Trong tư liệu của tổ chức tình báo Hồ thị, thật ra Âm Dương có thể thu nạp Shikigami vượt quá giới hạn cấp bậc, ví dụ như cấp B liền triệu hoán bốn Shikigami.
Nhưng sau khi triệu hoán vượt định mức, vì Âm Dương sư không chịu nổi gánh nặng, cả ngày sẽ rơi vào trạng thái hỗn loạn, mi tâm luôn đau đớn.
Jinguji Maki nghĩ nghĩ:
"Không có, chẳng có cảm giác gì."
Khánh Trần nhớ lại tư liệu lịch sử về bộ tộc Jinguji Nhật Bản mà mình từng xem, trên Uji Shui Monogatari từng ghi chép một hiện tượng kỳ quái… đó là Bách Quỷ Dạ Hành.
Hậu nhân không thể giải thích được hiện tượng này, bởi vì yêu ma sẽ không nhàn rỗi không có chuyện gì tập hợp lại một chỗ, nếu là Âm Dương sư ra lệnh, thì cũng không có Âm Dương sư lợi hại như vậy….
Bây giờ suy nghĩ lại, Khánh Trần nhìn về phía cô bé, chẳng lẽ một vị tiền bối nào đó trong tộc Jinguji từng điều khiển hơn trăm Shikigami?!
Khánh Trần nhìn cô bé, có nên giúp cô bé bắt thêm vài Âm Dương sư tới, sau đó quan sát xem cô bé có thể thu lưu bao nhiêu Shikigami?
Trước kia Âm Dương sư đều được chọn lựa ngẫu nhiên từ trong mấy trăm Shikigami, nếu như hắn mang theo Maki bắt cóc đại bộ phận Shikigami, đến khi trong ao thẻ bài chỉ còn lại loại Shikigami như Đạo thành tự chung, Nekomata, Zashiki Warashi, chỉ sợ tất cả Âm Dương sư đều cảm thấy tuyệt vọng?!
Đây đúng là diệt hoạ từ gốc!
Không được, trước tiên phải rời khỏi đây đã.
Jindai Unichi đã truyền tin tức về Thần Bí Nghiệp Bộ, tất nhiên đối phương sẽ dốc toàn lực, bảo đảm nhân vật cực kỳ uy hiếp như Jinguji Maki phải chết.
Nói thật, mặc dù cô bé vẫn là người bình thường, nhưng lúc này trong mắt Thần Bí Nghiệp Bộ, khẳng định còn ưu tiên bắt cô bé hơn cả Khánh Trần.
Đây là một người có thể giao động cả căn cơ của Jindai.
Khánh Trần nắm tay cô bé đi về phương Bắc:
"Đi thôi, trước khi một số người điên cuồng, phải thừa dịp rời khỏi đây."
Họ từ phương Bắc đi tới đây, một đường phá tan ba tổ tìm kiếm, ngay lúc tất cả mọi người cho là hắn sẽ dũng mãnh tiếp tục giết tiếp, tiếp tục cuồng vọng, Khánh Trần đột nhiên quay đầu.
Bởi vì Hokkaido ở phương Bắc, mẹ Jinguji Maki cũng ở đó.
Không biết qua bao lâu, một tổ tác chiến vũ trang đầy đủ lại tới, sau khi tìm thấy thi thể của Jindai Unichi, thì nhanh chóng điều tra chiến trường chung quanh.
Một người trong đó ngồi xổm bên cạnh Jindai Unichi, móc ra một thanh dao găm màu đen.
Trên dao găm kia vẽ đầy những đường phù chú màu đỏ, người này nhẹ nhàng vung đao, cắt lớp da trên ngực Jindai Unichi.
Chỉ thấy máu tươi của Jindai Unichi ào ạt tràn vào trong con dao găm kia, nhưng con dao lại giống như một cái động không đáy, vĩnh viễn không thể rót đầy.