Tiềm lực của con người không phải vô hạn, nếu thực lực của hắn đang là cấp C thì dù hắn có thức tỉnh được, nhưng cùng lắm thì cấp bậc thiên phú đó của hắn chỉ có thể là cấp D hoặc cấp E mà thôi.
Dù theo lí thuyết là như vậy nhưng Jindai Yunhe vẫn cảm thấy rất sợ hãi, thiếu niên kia giống như một khối kẹo da trâu, đánh không vỡ, nhai không nát, vứt không được!
Lúc này, những tia sáng màu vàng quanh người thiếu niên đã xuất hiện rất nhiều, ánh sáng mà nó tỏa ra khiến cả một vùng nước u ám đều bị chiếu sáng như ban ngày!
Hắn mở đôi mắt vàng óng, sau đó lao nhanh như mũi tên ra ngoài.
Lúc này, vị trí giữa con mồi và thợ săn đã đảo lộn hoàn toàn!
Khánh Trần lạp tức đuổi theo Bá Vương Cá Cóc.
Nhưng ngay lúc này, Bá Vương Cá Cóc đang lao nhanh bỗng dừng lại, cái đuôi khổng lồ của nó lập tức đập thật mạnh lên người Khánh Trần khiến hắn va mạnh vào vách đá, sau đó ngất đi.
Jindai Yunhe lập tức cười lạnh, dù đối phương có thông minh đến đâu thì cũng còn quá trẻ nên làm sao có nhiều kinh nghiệm như hắn được.
Hắn sai Bá Vương Cá Cóc từ từ bơi lại gần Khánh Trần, nhưng đúng lúc này, đối mắt màu vàng kim của đối phương lại mở ra lần nữa.
Jindai Yunhe lập tức ngơ ngác nhìn đối mắt như Thần Minh kia.
Bá Vương Cá Cóc lập tức lao về phía Khánh Trần, nhưng lần này đối phương không hề tránh né như những lần trước.
Khánh Trần chỉ tay vào dòng nước.
Giống như Thần Minh đang ra lệnh.
Ầm một tiếng, thiếu niên bị Bá Vương Cá Cóc đẩy thật mạnh vào dòng nước.
Nhưng dòng điện màu vàng kim trên ngón tay hắn đã đủ thời gian bay đến ngực Jindai Yunhe!
Jindai Yunhe muốn đưa tay ra ngăn dòng điện nhưng đến lúc này hắn mới phát hiện đôi tay mình lại không thể cử động được nữa, hắn quay sang nhìn tay mình thì mới phát hiện sợi tóc của Khánh Trần đã cắm vào tay hắn từ bao giờ.
Sợi tóc đó không hề xuyên qua tay hắn, mà chỉ đâm trúng vào vị trí thần kinh cánh tay!
Những người máy Nano bám trên sợi tóc nhân cơ hội xâm nhập vào cơ thể Jindai Yunhe, sau đó lần theo dây thần kinh đến đám rối thần kinh cánh tay rồi dùng số năng lượng còn sót lại cuối cùng để phá hủy nó.
Tuy loại vết thương này không phải vết thương trí mạng gì nhưng nó lại có thể khiến cẳng tay, bàn tay, cổ tay của Jindai Yunhe không thể cử động trong một thời gian ngắn.
Cho dù là 0.2 giây, cũng đủ rồi.
Những sợi điện quang màu vàng bay ra từ ngón tay Khánh Trần phân tán ra khắp nơi, sau đó chúng lại tụ lại trước mặt Jindai Yunhe.
Jindai Yunhe cảm thấy uy lực của những sợi điện quang này cũng không lớn lắm, nhưng nó lại có thể khiến cơ thể của hắn đứng im một thời gian ngắn!
Đúng lúc này, hắn bỗng thấy trong dòng nước u ám trước mặt có những sợi điện quang màu vàng lóe lên, sau đó thiếu niên đó lại xuất hiện trước mặt hắn…..Trên khuôn mặt đối phương còn đang nở nụ cười!
Vô cùng xán lạn!
Khánh Trần không những không chạy trốn mà còn quay lại chỗ này, chỉ vài giây sau, thiếu niên đó lại đứng trước mặt Jindai Yunhe!
Nếu những sợi điện quang lại tỏa ra lần nữa!
Trong thế giới sẽ không còn Jindai Yunhe nữa!
Lúc này, Jindai Yunhe cố gắng lách cơ thể cứng nhắc của mình sang bên trái, đúng lúc này, sợi tóc trên tay Khánh Trần bống bỗng xoẹt qua bên cạnh cơ thể hắn.
Xương và thịt lập tức đứt lìa!
Cánh tay của Jindai Yunhe đã bị chém đứt một nửa!
Nếu không phải hắn tránh nhanh thì có lẽ thứ mà sợi tóc đó vừa cắt qua không phải tay của hắn, mà là cổ của hắn rồi, hắn bỗng cảm thấy sợi tóc trên tay đối phương lúc này đã trở nên sắc bén hơn nhiều so với sợi tóc mà đối phương dùng lúc trước!
Jindai Yunhe lập tức vung tay trái, hắn nghĩ Khánh Trần sẽ tránh né mình nhưng không ngờ đối phương không những không tránh, mà lại tiếp tục phóng ra một đám sợi điện quang đến trước mặt hắn.
Jindai Yunhe lập tức nghiêng đầu sang một bên, hắn muốn tránh những sợi điện quang này nhưng lại không thể, vì nước vốn đã dẫn điện nên dù hắn có trốn đi đâu cũng không thể trốn được nó.
Nhưng đúng lúc này, hắn lại cảm thấy chỗ nào đó không đúng, những sợi điện quang này tuy có vẻ kinh người những thực chất lại không có bao nhiêu uy lực, nhiều nhất là có thể khiến khuôn mặt hắn tê rần mà thôi, nhưng đối phương muốn mặt hắn tê rần làm gì.
Không đúng!
Jindai Yunhe bỗng nhận ra một vấn đề!
Mục tiêu của những sợi quang điện đó không phải khuôn mặt hắn, mà chính là mang cá nhân tạo trên mặt hắn.
Đúng lúc này, những sợi quang điện đó đã lao thẳng vào mang cá nhân tạo trên mặt hắn, Jindai Yunhe không kịp chuẩn bị nên lập tức hít phải một ít nước vào phổi!
Hóa ra thiếu niên này biết rõ dù hắn có thức tỉnh cũng không thể thắng được một cao thủ cấp A như mình nên mới cố ý tập trung tấn công vào 'Dưỡng khí'.