Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1279: Tử Cục




Cũng không biết, dù Kỵ Sĩ đánh đến một hơi cuối cùng, cũng có thể lấy thân thể tóc da làm vũ khí!

Sắc mặt Jindai Yunhe cực kỳ dữ tợn, một phát bắt được móc treo bình dưỡng khí của Khánh Trần, muốn kéo bình dưỡng khí trên lưng Khánh Trần để dùng.

Về phần Khánh Trần không có bình dưỡng khí dùng, có thể sống sót hay không, hắn căn bản không quan tâm.

Nhưng Jindai Yunhe lại phát hiện, dưới ánh sáng của gậy phát quang, Khánh Trần còn đang cười.

Nụ cười xán lạn kia khiến hắn cảm thấy hoảng hốt.

Sau một khắc hắn mới phát hiện, hoá ra trước khi Khánh Trần cắt phá bình dưỡng khí của hắn, đã cắt vỡ bình dưỡng khí của mình!

Thiếu niên này muốn chết cùng hắn!

Dù vậy, Khánh Trần vẫn chưa yên tâm, hắn lại rút ra một sợi tóc của mình, muốn thừa dịp đối phương đang bối rối, dùng chân khí Kỵ Sĩ đâm vào mặt Jindai Yunhe.

Nhưng cấp A chung quy vẫn là cấp A, Jindai Yunhe cảnh giác né về bên trái, 'Thu Diệp Đao' làm bằng sợi tóc kia chỉ đính trên cánh tay vị cao thủ cấp A này, thậm chí còn không thể xuyên thủng cánh tay hắn.

Đúng lúc này, Khánh Trần buông lỏng dây thừng ra, mặc cho bản thân phiêu đãng trong dòng nước ngầm dưới lòng đất, cách Kỳ Nhông Bá Vương lẫn Jindai Yunhe càng ngày càng xa.

Nhìn như Khánh Trần bị buộc đến bất đắc dĩ mới thả mình vào trong nước.

Nhưng trước khi Khánh Trần rơi vào nước đã nghĩ kỹ phải làm thế nào.

Ở nơi cách mặt đất 700m này, dù Ương Ương tới cũng không thể cảm ứng được lực trường của hắn, sư phụ Lý Thúc Đồng, Lý Trường Thanh, Ảnh tử cũng không cứu được hắn.

Dù hắn có thể hô hấp dưới nước, cũng không có khả năng tìm tới đường ra trước khi sử dụng hết chân khí Kỵ Sĩ.

Sau khi giết Jindai Yunhe, con Kỳ Nhông Bá Vương kia cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, loài cá hung mãnh dưới nước cũng sẽ không bỏ qua hắn.

Nhưng không sao.

Hắn có thể cùng chết với Jindai Yunhe ở chỗ này!

Có lẽ ở nơi khác, mười cái Khánh Trần cũng đánh không lại một Jindai Yunhe.

Nhưng nơi này thì khác.

Sức mạnh vĩ đại của thiên nhiên đủ để giết chết bất cứ kẻ nào.

Cảm tạ thế giới này, có tước đoạt, cũng có tặng thưởng.

Nếu như Jindai Yunhe tưởng rằng dùng tử vong là có thể uy hiếp Khánh Trần ngoan ngoãn làm một tù nhân, cũng quá ngây thơ rồi.

Xưa nay Kỵ Sĩ không thiếu dũng khí đối mặt với tử vong!

Con đường của họ, vốn là đi cùng sinh tử!

Cho nên Khánh Trần tính toán tốt thời gian, thẳng đến sau khi Jindai Yunhe và hắn xuống nước 30 phút đồng hồ, mới rốt cuộc lựa chọn động thủ.

Sở dĩ chờ 30 phút đồng hồ, là bởi vì dưới loại tình huống này, nếu như Jindai Yunhe không có dưỡng khí, dù lập tức đường cũ trở về cũng không có khả năng chống đỡ nửa giờ dưới nước.

Vị cao thủ cấp A này, nhất định sẽ chết chìm trong mạch nước ngầm này!

Lúc này Jindai Yunhe đã tức điên, hắn không nghĩ tới mình đường đường là một cao thủ cấp A, vậy mà ở nơi mình đắc ý nhất, bị một tên cấp C nho nhỏ ám toán, xuất hiện nguy hiểm tính mạng!

Hắn cũng không nghĩ tới, nhân vật nhỏ trong mắt mình, lại có dũng khí một mạng đổi một mạng với mình.

Nhưng đúng vào lúc này, Kỳ Nhông Bá Vương mở miệng ra, phun ra một cái cái túi màu đen, bên trong là mang cá nhân tạo Jindai Yunhe đã sớm giấu kỹ.

Đây là kỹ thuật đã bị người du hành thời gian mang ra thế giới ngoài, là sự chuẩn bị dự phòng của Jindai Yunhe, lại không nghĩ rằng thật sự có đất dụng võ.

Hắn điều khiển Kỳ Nhông Bá Vương trở về theo đường cũ để bắt Khánh Trần.

Dù mang một thi thể, cũng phải mang thiếu niên này về!

Nhưng lúc Jindai Yunhe trở về liền ngẩn người, chỉ thấy thiếu niên kia cũng không bó tay chịu chết, mà đang dùng ngón tay bám vào vách đá trên đỉnh mạch nước ngầm, giống như leo núi, từng bước một gian nan 'Leo' ngược dòng hướng về lối vào.

Trong tử cục này, đối phương vẫn không từ bỏ hy vọng sống.

Cảnh tượng Khánh Trần ngược dòng 'Leo lên' vách đá khiến Jindai Yunhe không thể bình tĩnh được.

Tuy lúc này hắn đang rất tức giận, nhưng dù tức giận, hắn vẫn nghĩ, mình chưa bao giờ gặp được một người kiên cường đến mức này.

Nếu bình dưỡng khí chưa bị thủng, nếu dòng nước ngầm này không chảy siết thì có lẽ đối phương sẽ leo lên được.

Dù hi vọng này rất nhỏ nhoi nhưng ít nhất thì nó còn có thể xảy ra.

Nhưng những gì mà Jindai Yunhe nhìn thấy lại khác….

Tất cả các yếu tố đều không ủng hộ đối phương, leo được lên mặt nước gần như là không thể.

Vì hắn không biết Khánh Trần chưa bao giờ lạc đường, cũng không biết bây giờ Khánh Trần chân khí Kỵ Sĩ của đối phương đủ để hắn ở trong nước bốn giờ liên tục mà không sao.

Jindai Yunhe lạnh lùng nhìn theo thiếu niên.

Hắn chỉ có một chiếc mang cá nhân tạo, nhưng hắn không định đưa nó cho Khánh Trần dùng…..

Tuy nhiệm vụ mà tập đoàn giao cho hắn là mang Khánh Trần đến phương bắc.