Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1248: Khánh Trần Mất Tích 2




Nhưng khi hắn vừa định đi cứu viện thì có một con sói hoang ngăn cản hắn.

Sắc mặt Khánh Lập xanh xám, trong lòng hạ quyết tâm:

“Đám súc sinh khốn kiếp này!”

Nhưng đúng lúc này, có một đợt tiếng súng từ phía xa truyền tới, dường như có người đang từ phía bên cạnh giết tới đây.

Đàn sói bất ngờ không đề phòng lập tức bị đánh ra một con đường. Khánh Lập quay đầu sang nhìn, phát hiện cậu chủ Khánh Lập đang xông lên trước tiên!

“Cậu chủ, không được tới đây!”

Khánh Lập giận dữ gầm lên, hiện giờ hắn muốn xé nát đám tùy tùng bên người Khánh Nhất, đám phế vật này lại dung túng cậu chủ làm bậy!

Cho dù Khánh Nhất trở về thì cũng không thể làm gì được đàn sói ở đây!

“Cậu chủ, không cần phải quan tâm tới chúng ta đâu, mau đi đi!”

Khánh Lập gào thét.

“Không được.”

Khánh Nhất vừa bắn súng vừa vượt tuyết tiến tới:

“Ta không thể bỏ các ngươi lại được.”

Vành mắt Khánh Lập đỏ ửng, hắn hét lên:

“Cậu chủ đã quên gia huấn của Khánh Thị rồi sao, điều thứ ba là vì sự nghiệp lớn không cần quan tâm tới một người! Ngươi mau đi đi, chỉ cần ngươi sống thì cái chết của chúng ta không hề vô ích!”

“Không được!”

Giọng Khánh Nhất vô cùng kiên định.

Nhưng khi Khánh Nhất sắp giết ngược trở lại chiến trường thì có tiếng động cơ từ phía xa truyền tới, chỉ thấy mấy chục chiếc xe việt dã to lớn nhanh chóng lao tới đây.

Dưới cặp lốp xe khổng lồ quay tròn, tuyết bám trên bánh xe bị bắn bay lên trên không trung.

Khánh Lập nheo mắt lại nhìn, sắc mặt lập tức thay đổi:

“Hỏa Đường?! Cậu chủ, đi mau, là người của Hỏa Đường!”

Không đúng, Tây Nam Đại Tuyết Sơn cách đây ít nhất cũng mấy nghìn cây số, sao đối phương lại bất ngờ xuất hiện ở sâu trong Trung Nguyên?!

Đây chính là Hỏa Đường rất hiếm khi đến, cho dù là ở vùng hoang dã thì họ cũng sẽ gặp phải tập đoàn quân Liên Bang vây giết.

Người của Hỏa Đường điên rồi sao?!

Khánh Lập lo lắng nhìn về phía Khánh Nhất, muốn xem Khánh Nhất đã trốn chưa.

Thế nhưng ngay sau đó hắn đã ngẩn cả người, hắn thấy cậu chủ nhà mình như nổi cơn điên, hưng phấn vẫy tay với đội xe của Hỏa Đường.

Giống như là đang gặp được người quen cũ vậy.

Ngay sau đó, một thiếu nữ nhảy xuống từ trên xe. Nàng mặc áo da, chạy nhanh trên mặt tuyết, tay phải kéo theo một thanh trường đao màu đen.

Thanh đao này đen kịt, dường như nó có thể hấp thu ánh sáng vậy.

Ở giữa trán thiếu nữ có một ngọn lửa màu đen, đó là biểu tượng tôn quý ở trong Hỏa Đường.

Tốc độ của thiếu nữ rất nhanh, có con sói hoang tách đàn lao tới chặn nàng,

Sói hoang vừa mới tới gần thì nó đột ngột cảm nhận được hơi thở đáng sợ áp chế huyết mạch của nó từ trên thân thanh đao.

Giống như heo gặp phải dao thọc tiết của đồ tể, như gà gặp phải dao cắt tiết vậy.

Không biết thanh đao màu đen đó đã giết bao nhiêu sinh linh hoang dã mà có thể khiến đám sói hoang kia khiếp sợ.

Bông tuyết tung bay, thiếu nữ kéo đao xoay người, ánh đao màu đen lóe lên, mạnh mẽ bổ con sói hoang đang sợ hãi, toàn thân cứng ngắc kia làm hai nửa.

Bím tóc đuôi ngựa vung vẩy giữa không trung, làn da màu lúa mạch sáng bóng, tư thế hiên ngang.

Thiếu nữ không hề dừng lại, dường như hành động giết chết con sói hoang kia chỉ là một việc nhỏ bé xen giữa mà thôi.

Nhưng đám đông còn chưa kịp nghĩ thì thiếu nữ kia đã xông vào trong bầy sóng đông đúc khiến ai thấy cũng hoảng sợ kia, chém giết từng con từng con sói hoang một.

---

Tại sao người Hoả Đường lại tới đây?

Đây mới là việc kỳ quái nhất.

Dựa theo lịch sử ghi chép của liên bang, số lần người Hoả Đường rời khỏi Đại Tuyết sơn ở Tây Nam cũng không ít, dù sao Thần Tử trưởng thành của họ phải hoàn thành 'Lễ cắt sừng'.

Nhưng số lần người Hoả Đường đến Trung Nguyên, có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Sau khi thiếu nữ lao vào giết đàn sói, đàn sói hung ác kia liền bắt đầu chạy tán loạn.

Khánh Nhất chú ý tới, khi hắc đao trong tay thiếu nữ cắt qua người sói hoang, tựa hồ không cần dùng sức liền có thể cắt sói hoang ra làm đôi.

Tựa như ngọn nến gặp lưỡi dao đã đốt nóng, chỉ nhẹ nhàng đụng một cái liền tan rã.

Khánh Nhất nhớ tới truyền thuyết của Hoả Đường, có người từng nói, trong Hoả Đường có một thanh trường đao màu đen do vị Thần Linh nào đó trao tặng, nó vẫn luôn nằm trong tay Đại trưởng lão mỗi thời kỳ.

Vậy thì càng kỳ quái, Đại trưởng lão của Hoả Đường, không phải là một ông già đã có tuổi sao, làm sao lại biến thành một thiếu nữ?

Trong nội bộ Khánh thị cũng có tư liệu của ông ấy, Khánh Nhất từng nhìn thấy chân dung của đối phương.

Lúc này, trong đội xe Hoả Đường lần lượt có người nhảy xuống xe, Khánh Nhất quay đầu nhìn, bất thình lình liền nhìn thấy vị đại trưởng lão trong bức chân dung kia, đang rất không vui đi về hướng đám người.

Bên cạnh Đại trưởng lão, còn có Lý Khác và Lý Vân Kính.

Vừa mới nãy, vì Khánh Nhất nhìn thấy Lý Khác trong đội xe, mới kiên định cho rằng đây là viện binh.