Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1240: 'Chu Thương'




Khánh Trần quay sang nhìn những người này.

Nếu trong khe núi thật sự có nội ứng thì chắc chắn đối phương sẽ đi theo Khánh Nhất chứ không lao ra ngoài theo bọn Khánh Lập như những người khác.

Cho nên, chắc chắn người đó đang ẩn náu trong số những người đứng ở đó.

Một lúc sau, đám tùy tùng của Khánh Nhất thấy thời cơ đến nên quyết định cõng thiếu gia nhà mình đi.

Bây giờ đàn sói đã bị bọn Khánh Lập thu hút, nếu họ muốn thoát ra khỏi đây thì lúc này là thời cơ tốt nhất.

Khánh Trần muốn xem ai sẽ là người đi theo bọn Khánh Nhất đầu tiên.

Nhưng sau khi thấy đám tùy tùng của Khánh Nhất đứng dậy, tất cả những người còn lại trong khe núi cũng đứng dậy theo.

Nhưng Khánh Trần phát hiện có một người không hề đứng dậy như mọi người mà vẫn ngồi im trên đất.

Nhưng ngay khi Lưu Lợi Quần lôi Khánh Trần ra ngoài theo bọn Khánh Nhất:

"Đi mau, nếu bây giờ còn không đi thì không kịp nữa đâu."

Thì chuyện xảy ra tiếp theo khiến hắn rất bất ngờ, người vừa ngồi im trên đất đó bỗng đứng dậy chạy theo họ.

Khuôn mặt Khánh Trần lập tức trở nên nghiêm trọng, mục tiêu của những người này không phải Khánh Nhất, mà là chính hắn!

Thật kỳ lạ.

Rõ ràng bây giờ hắn đã biến thành Chu Thương rồi mà, tại sao những người đó vẫn nhận ra mình, không phải chính Diêm Xuân Mễ cũng không nhận ra mình sao.

Chẳng lẽ là thủ lĩnh ảnh tử đã tiết lộ tin này ra ngoài?

Có phải thủ lĩnh ảnh tử muốn giết hắn, hay là người của đối phương có vấn đề?

Không đúng, nếu thủ lĩnh ảnh tử muốn giết hắn thì cần gì phải rắc rối như vậy.

....

Lúc này trên tay và trên người Khánh Lập đã xuất hiện rất nhiều vết máu, bây giờ súng đã hết đạn, họ chỉ còn một cách duy nhất là dùng gao găm để giải quyết lũ sói.

Tuy sức mạnh của một cao thủ cấp C như hắn có thể giết sói, nhưng hắn chỉ có hai tay mà thôi, mà đàn sói lại có đến mấy trăm con.

Lúc đầu những người khác thấy bọn Khánh Lập có thể chạy ra khỏi vòng vây của đàn sói nên mới chạy theo.

Nhưng họ chỉ nghĩ chạy được ra khỏi vòng vây, chứ không nghĩ đến khả năng sau khi chạy được ra khỏi vòng vây của đàn sói thì phải làm gì mới có thể chạy thoát khỏi chúng.

Sau khi đàn sói thấy họ chạy ra được thì không đuổi theo ngay mà chỉ bình tĩnh đi theo.

Vì chúng biết những người này không thể chạy nhanh hơn chúng, sớm muộn gì họ cũng chết cả thôi.

Khánh Lập bỗng dừng lại, ngoảnh lại nhìn đàn sói phía sau vừa cười nói:

"Đừng chạy nữa, chúng ta không thể làm mất mặt quân đội của Khánh thị được, đằng nào chúng ta cũng chết, phong cảnh chỗ này cũng không tệ, chúng ta dừng lại ở đây thôi."

Những người đi theo Khánh Lập cũng dừng lại, mấy người Tôn Sở Từ thấy họ dừng lại nên cũng dừng lại theo, tất cả mọi người cũng đứng thành vòng tròn đợi đàn sói đến.

Những chuyện xảy ra tiếp theo lại không theo dự kiến của họ.

Vừa thấy họ dừng lại, một nửa đàn sói đang đi theo họ lại không tiếp tục tiến về phía trước mà quay đầu chạy về phía khe núi.

Khánh Lập lập tức hoảng hốt nói:

"Không tốt!"

Hắn biết, vì người điều khiển đàn sói đã nhận ra ý đồ của họ, nên hắn mới điều khiển đàn sói quay về khe núi.

Khánh Lập định dẫn người quay lại chỗ cũ thì một nửa đàn sói vốn đã quay về bỗng quay lại ngăn cản họ.

Phía bên kia, Khánh Trần và Lưu Lợi Quần đang chạy trên cánh đồng tuyết.

Có lẽ vì quá sóc này nên Khánh Nhất đã tỉnh lại, sau khi nhìn thấy những gì đang diễn ra, hắn cũng hiểu được mọi người đang làm gì.

Một tên tùy tùng vừa quay đầu về phía sau đã hô to:

"Đàn sói quay lại rồi, chẳng lẽ Khánh Lập chết rồi sao?!"

Khánh Nhất sửng sốt, không biết vì sao, sau khi nghe thấy câu này, hắn lại cảm thấy cổ họng mình như có gì đó nghẹn lại.

Tất cả những tùy tùng đi theo Khánh Nhất đều luống cuống:

"Làm sao bây giờ?! Chúng ta phải làm gì mới thoát được đây!"

Lúc này, đàn sói đã cách họ rất gần, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì chắc chắn mấy người Tống Niểu Niểu, Đoàn Tử, Diêm Xuân Mễ sẽ là những người đầu tiên bị đuổi kịp.

Khánh Nhất bình tĩnh nói:

"Để ta xuống, mọi người chuẩn bị chiến đấu."

Nhưng đúng lúc này, một người làm công tên là 'Chu Thương' bỗng lại gần hắn.

Sau đó dùng giọng nói quen thuộc vừa cười vừa nói với hắn:

"Ta sẽ dẫn đàn sói đi, đến lúc đó, ngươi phải đưa đưa họ chạy về phía bắc. Nhất định phải sống sót, đừng lãng phí tính mạng của mình, ngươi phải nhớ tính mạng của ngươi là do Khánh Lập dùng tính mạng của hắn đổi lấy đấy."

Sau đó, 'Chu Thương' lại quay sang nói với Diêm Xuân Mễ:

"Ngươi hộ tống Khánh Nhất rời khỏi đây."

Diêm Xuân Mễ sửng sốt, vì nàng nhận ra đây là giọng của Khánh Trần.

Ngay sau đó, Khánh Trần cứ thế chạy như điên về phía đông bắc.

Sau khi hắn chạy đi, mọi người đều thấy đàn sói phía sau và một người trong đội ngũ đều đổi hướng chạy về phía Khánh Trần vừa biến mất.

Khánh Nhất ngơ ngác nhìn theo bóng lưng vừa biến mất phía xa:

"Tiên sinh...."

---

Ngày mai sẽ lên tiếp 10 chương ạ. Khánh Trần đại chiến đàn sói, chủ mưu sau màn lộ diện. Các bạn đừng bỏ qua nhé!