Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1235: Đến Rồi!




Rạng sáng 4 giờ.

Mọi người trong khe núi đều đói bụng, nhưng chung quy vẫn không chịu nổi mỏi mệt, rã rời nằm trong đống tuyết thiếp đi.

Những người này đã bôn ba trong tuyết gần hai mươi km, trong giày thấm tuyết, sau đó lại hòa tan thành nước.

Lúc này, họ chỉ cảm thấy hai cái chân mình đã đông lạnh thành cục băng.

Có thể đoán được, phân nửa số người tỉnh lại sau giấc ngủ, sẽ sinh bệnh.

Lúc trời tối nhất trước hừng đông, đến phiên Lý Ngọc, tổ quay phim trong đoàn làm phim đi theo Tôn Sở Từ đứng gác.

Lý Ngọc bất đắc dĩ đi theo sau mọi người, đợi cho người gác phiên trước trở lại trong khe núi, chỉ thấy Lý Ngọc đột nhiên rút một con dao găm từ trong tay áo ra, hung ác lẻn ra phía sau một người quay phim, cắt đứt động mạch chủ trên cổ đối phương.

Ngay sau đó, thân hình lại nhào về phía Tôn Sở Từ, mắt thấy Tôn Sở Từ không hề phát giác, cũng sắp bị người ta cắt yết hầu.

Phịch một tiếng, Khánh Lập mặt không thay đổi nổ súng bắn một phát, xuyên qua đùi Lý Ngọc, làm gãy xương đùi của hắn.

Cũng đánh thức mọi người trong khe núi.

Thế nhưng, Lý Ngọc cũng không ngã xuống kêu rên, chỉ thấy thân thể hắn hơi nghiêng một chút, liền tiếp tục vung dao bổ vào cổ Tôn Sở Từ.

Đùng, lại một phát súng.

Cánh tay Lý Ngọc cũng gãy, dao găm trong tay bay ra ngoài.

Khánh Lập muốn để hắn sống, nhưng Lý Ngọc này cứ như bị điên, không hề biết đau đớn.

Đùng.

Khánh Lập bất đắc dĩ bắn vỡ sọ hắn.

Tôn Sở Từ không kịp xem xét tình huống phía sau, hắn giận dữ hét:

"Đàn sói đến rồi!"

Đã thấy đàn sói bên ngoài miệng núi đột nhiên tới gần, cứ như phối hợp với hành động của Lý Ngọc, nhanh chóng lao đến.

Lúc đàn sói tấn công, tứ chi tráng kiện đầy sức mạnh hất lên từng đợt sóng tuyết dữ dội, thanh thế đặc biệt kinh người.

Cứ như bọn chúng đã sớm biết, giờ khắc này khe núi sẽ xuất hiện hỗn loạn.

Khánh Lập đang nghỉ ngơi, lập tức đứng dậy dùng súng tự động bắn ra ngoài khe núi, cùng Tôn Sở Từ dùng hỏa lực dày đặc đánh lui đàn sói.

Trong khe núi, mọi người chưa tỉnh hồn nhìn một màn này, thẳng đến tiếng súng ngừng.

Bọn hắn trông thấy thi thể Lý Ngọc và người quay phim kia, nhất thời không biết đã xảy ra chuyện gì.

Khánh Lập lật thi thể Lý Ngọc lên, lại phát hiện sắc mặt của đối phương trong nháy mắt đã tím xanh, trên mặt cũng xuất hiện vết hoen tử thi.

Khánh Lập ngạc nhiên nói:

"Thi ban? Thứ này phải tử vong trên 2 giờ mới có thể xuất hiện mà."

Khánh Nhất nhìn về phía những người khác, bình tĩnh giải thích:

"Lúc người này vừa mới vào khe núi ta đã cảm thấy có vấn đề, nếu như những gì người đại diện kia nói là thật, hẳn là hắn đã chết trong bão tuyết."

Khánh Nhất phán đoán Lý Ngọc có vấn đề dựa trên logic, cho nên bàn giao cho Khánh Lập để ý hắn.

Mà chỉ có Khánh Trần biết, từ khi Lý Ngọc tiến vào khe núi, đã không có nhịp tim.

Lý Ngọc đã sớm chết.

Sở dĩ Khánh Trần không vạch trần hắn ngay từ đầu, chính là muốn xem kẻ thao túng Lý Ngọc rốt cuộc muốn làm gì, bây giờ lại phát hiện, đối phương muốn dùng Lý Ngọc làm nội ứng, từ bên trong phá hoại phòng bị ở khe núi, tạo ra hỗn loạn đủ để phá hủy phòng tuyến bên trong.

Như vậy là ai đang thao túng Lý Ngọc, còn có đàn sói?

Có thể đối phương đến vì Khánh Nhất, trong mọi người ở đây, chỉ có Khánh Nhất có giá trị để loại siêu phàm giả cấp bậc này xuất thủ.

Là Khánh Nguyên sao?

Hay là tác phẩm của Jindai, Kashima?

Khánh Trần nhíu mày, nếu như Khánh Nguyên có thể chế cả đàn sói thành con rối, vậy uy hiếp của người này cũng quá lớn.

Gió tuyết chưa ngừng, lại càng lúc càng lớn.

Họ ở trong khe núi này không chống được quá lâu, thức ăn không đủ.

Khánh Trần nhìn vào trong khe núi, nếu như mọi người bị bỏ đói ba ngày, chỉ sợ cũng không cần đàn sói phía ngoài tấn công vào, trong khe núi đã xảy ra nội chiến trước.

…...

Khánh Trần lặng lẽ dựa vào vách đá.

Hắn phát huy thính lực của mình tới cực hạn, trong lòng không ngừng tính toán.

Bây giờ phải làm sao?

Dường như lần này ngay cả Khánh Trần cũng không có biện pháp nào giải vây cả.

Thật ra Khánh Nhất và Khánh Lập đã đánh giá thấp số lượng của đàn sói rồi, họ đoán đàn sói chỉ có hơn một trăm con, nhưng Khánh Trần đoán là...hơn bốn trăm con.

Khi Lý Ngọc đột nhiên gây sự, vì ngăn cản đàn sói mà Khánh Lập và Tôn Sở Từ đã dùng hỏa lực áp chế, tiêu tốn tương đối nhiều đạn dược.

Dù viên nào viên lấy đều trúng đích thì số đạn dược này cũng chỉ vừa đủ đề tiêu diệt hết bầy sói đó mà thôi.

Nhưng mối nguy hiểm bên ngoài không chỉ có đàn sói, còn có người điều khiển đàn sói và Lý Ngọc.

Rất có thể đây là một tổ chức có mục tiêu, kế hoạch cụ thể.

Hiện giờ Khánh Trần có ba phán đoán.

Đầu tiên, người chấp hành kế hoạch này không phải là Khánh Nguyên, tốc độ chế tạo con rối của đối phương không nhanh chóng, cũng không đơn giản như vậy. Nếu không thì lúc ở Trịnh Thành, đối phương sẽ có thêm nhiều thủ đoạn khác.