Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1224: Cầu Hôn




Sự kiện lần này, Khánh Trần vốn cho là Ảnh tử là muốn bắt hắn câu thế lực của gia tộc Jindai.

Thế nhưng không nghĩ tới, Ảnh tử lại nhằm vào nội bộ Khánh thị.

Khánh Trần chứng kiến những chuyện diễn ra dưới mắt mình, cũng thăm dò một trận.

Những linh cẩu kia đã vây quanh người Ảnh tử, khiến Khánh Trần ngửi được mùi nguy hiểm.

Nếu như Ảnh tử vẫn là Ảnh tử ở thời đỉnh cao, làm sao những người kia dám đến thăm dò?

Khánh Trần nói tiếp:

"Cho nên khi loại thăm dò nhỏ bé này mới vừa xuất hiện, ngài liền tự mình xuất thủ lấy thủ đoạn lôi đình dập tắt ngọn lửa kia. Cho thấy kỳ thật trong lòng ngài cũng đang lo lắng, nếu như tùy ý để ngọn lửa này sinh sôi, có thể hỏa thế sẽ bùng nổ, khiến đám linh cẩu càng đắc ý."

Khánh Trần phán đoán, kỳ thật tình huống của Ảnh tử đã vô cùng bất ổn, nếu không những tôm cá nhãi nhép này, đối phương căn bản không cần để vào mắt.

Việc gì phải tự mình tới?

Ảnh tử ngồi bên cạnh hắn cười cười:

"Vẫn nghĩ rất nhiều nha, nhưng cũng không hoàn toàn đúng."

Khánh Trần hỏi:

"Ta rất hiếu kỳ, ngài đã sắp từ nhiệm, vì sao họ còn phải hao tổn tâm cơ thăm dò ngài? Đã đợi mười năm, đợi thêm hai năm thì có sao đâu?"

Ảnh tử cười phất phất tay:

"Được, ngươi cũng không cần quan tâm những chuyện này."

Khánh Trần nghĩ nghĩ lại nói:

"Nếu như lần này ta trao đổi Khánh Mục thành công, tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì?"

Ảnh tử cười tủm tỉm nói:

"Sẽ phát sinh tình huống những đại lão của các phe phái kia không muốn nhìn thấy nhất, ngươi sẽ thành người thích hợp nhất để tiếp chưởng Khánh thị Mật Điệp ti, đến lúc đó dù ta từ nhiệm, lãnh tụ Mật Điệp ti vẫn là người của ta. Nếu là thế, bọn hắn liền không thể tùy ý nắm đầu ta. Nhớ kỹ, trong Khánh thị, trừ ta ra ngươi không thể tin tưởng bất kỳ ai."

Khánh Trần sửng sốt, câu không thể tin tưởng bất kỳ ai này, hẳn là cũng bao gồm những Diêu Chuẩn, Người dự bị Ảnh tử, và gia chủ.

"Dựa vào cái gì mà ta phải ngài."

Khánh Trần đột nhiên hỏi.

Ảnh tử ngẫm nghĩ:

"Vấn đề này thật đúng là hỏi khó ta, khả năng bởi vì….Ta không có lý do gì để lừa gạt ngươi.”

Nói xong, Ảnh tử đứng dậy rũ tuyết đọng trên người, đi về hướng khu trại:

"Bây giờ ngươi cũng coi như nhân vật chạm tay là bỏng, nghe nói có không ít người đến Khánh thị cầu hôn. Ta vốn còn muốn an bài một mối hôn sự cho ngươi lần nữa, để ngươi nhận được được một số trợ lực khác, nhưng bây giờ ta nghĩ ngươi sẽ không đồng ý, thôi quên đi..."

Khánh Trần: "???"

Làm sao lại có loại chuyện ly kỳ cổ quái này.

Có người đi Khánh thị cầu hôn hắn?!

Ai?!

Sau cuộc khủng hoảng khu trại cực kỳ hỗn độn.

Tất cả nhân viên đoàn làm phim đều chật vật đứng đấy, mờ mịt nhìn bốn phía, giống như vừa cảm thấy may mắn vì sống sót sau tai nạn, vừa bối rối không biết làm sao.

Bộ phim điện ảnh này khẳng định là không quay được nữa, đạo diễn chết rồi, máy móc quay chụp cũng bị đạn lạc làm hỏng mấy món.

Đi ra quay bộ phim, kết quả quay một hồi mất luôn đạo diễn, quay kiểu này ai mà chịu nổi.

Lúc này, Khánh Trần đổi về dung mạo của mình, đi vào trong khu trại nhìn về hướng Tôn Sở Từ hỏi:

"Vẫn tốt chứ, có bị thương không?"

Tôn Sở Từ lắc đầu:

"Không có."

Khánh Trần lại nhìn về phía Khánh Nhất:

"Tiếp theo, ngươi trực tiếp đi đến trấn nhỏ bên ngoài khu cấm kỵ số 065 đi, chỉ sợ tất cả đội ngũ đều sẽ dừng lại ở đó."

Khánh Nhất gật gật đầu:

"Được rồi tiên sinh...Vậy ngài thì sao, ngài đi đâu?"

Khánh Trần cười cười:

"Ta định hành động một mình, tiếp tục ở lại đội ngũ, có thể sẽ ảnh hưởng đến an toàn của ngươi."

Ảnh tử đứng trong khu trại, cười tủm tỉm nói:

"Chào mọi người, ta là Ảnh tử Khánh thị, bây giờ mời mọi người phối hợp một chút nằm rạp trên mặt đất không nói chuyện, chúng ta muốn rút lui."

Bảy tên cấp dưới của hắn lạnh lùng đứng xung quanh, im ắng như là pho tượng trong thần điện, mà đám người Chu đạo diễn, đều bị bắt làm tù binh, dùng còng tay màu đen đặc biệt trói hai tay lại.

Nhân viên đoàn làm phim hơi mờ mịt.

Đây là...Ảnh tử trong truyền thuyết?

Họ thế mà gặp được Ảnh tử thần bí kia?!

Nhưng mà vì sao Ảnh tử rút lui, bọn họ lại phải nằm rạp xuống đất?

Diêm Xuân Mễ là người đầu tiên làm theo, vừa mới nãy nàng xuất thủ chỉ sử dụng năng lực, không ai biết thân phận thật của nàng.

Trong khu trại có người đầu tiên làm, liền sẽ có người làm theo.

Khánh Trần suy tư, Diêm Xuân Mễ này nhất định đã từng vào sinh ra tử cùng Ảnh tử rất nhiều lần, nếu không hành động lần này, Ảnh tử tuyệt đối sẽ không mang nàng theo.

Mà cũng sẽ không an bài nàng đến làm phụ tá cho mình.

Đợi cho mọi người đều nằm rạp trên mặt đất, Ảnh tử cười híp mắt nhìn về phía Khánh Trần, dùng ánh mắt im lặng ra hiệu hắn cũng nằm xuống.

Khánh Trần có chút kỳ quái, rốt cuộc muốn làm gì?