Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1204: Tới Vì Lý Ngọc




Người đại diện Tống Niểu Niểu nói họ không đến vì Lý Ngọc.

Nhưng họ lại không muốn nói ra rốt cuộc là ai mời.

Loại thái độ này, ngay cả nhân viên đoàn làm phim cũng dần dần cảm thấy, có lẽ Tống Niểu Niểu thật sự vì muốn tạo scandal với Lý Ngọc mới đột nhiên gia nhập đoàn làm phim.

Chỉ có trong lòng Tống Niểu Niểu rất rõ ràng, rốt cuộc nàng tới vì cái gì.

Về phần Lý Ngọc nghĩ như thế nào, nàng vốn không quan tâm.

Đoàn Tử đứng bên nhỏ giọng thầm thì:

"Học trưởng, ngươi nói có phải là Boss mời không?"

Nói xong, nàng còn liếc nhìn Khánh Trần.

Tôn Sở Từ suy tư một chút nói:

"Đừng đoán mò."

Đoàn Tử tiếp tục nói thầm: "Đại nhân vật tập đoàn tư bản trong đoàn làm phim chỉ có một mình hắn, không phải hắn thì là ai?"

Đang nói chuyện, Đoàn Tử ngẩng đầu nhìn thấy Khánh Trần quay đầu mỉm cười với mình, nàng vội vàng ngậm miệng.

Không biết vì cái gì, nàng luôn cảm thấy dường như đối phương có thể nghe thấy mình nói chuyện.

Đội xe tiếp tục chạy về hướng Bắc, trên hành trình còn đi ngang qua khu cấm kỵ số 129, số 046, số 091….

Nghe nói đây là khu cấm kỵ vừa mới hình thành mười mấy năm trước, quy mô xem như nằm trong nhóm khu cấm kỵ nhỏ nhất, thậm chí vẫn chưa hình thành sự phân chia giữa 'Biên giới' và 'Trung tâm'.

Dưới tình huống bình thường, Sau khi khu cấm kỵ hình thành 28 năm, sẽ tăng tốc độ mở rộng, lúc này sự khác biệt giữa vùng biên giới và trung tâm sẽ nhanh chóng xuất hiện.

Cho nên lúc một khu cấm kỵ vừa mới hình thành, là thời cơ tốt nhất để thăm dò quy tắc.

Lúc này dù vi phạm quy tắc cũng chưa chắc sẽ chết, nếu cao thủ cấp C không bị độc trùng cắn một đòn trí mạng, có thể kiên trì trốn ra.

Bây giờ giải thưởng thăm dò quy tắc của khu cấm kỵ số 129 vẫn treo ở mỗi chợ đen, người đến thăm dò cũng không phải là số ít.

Vừa mới bắt đầu, lúc đội xe đi ngang qua khu cấm kỵ số 129.

Nhân viên đoàn làm phim phát ra từng tiếng 'Oa' sợ hãi thán phục, cứ như lần đầu lên thành phố…

Tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy sự thần kỳ của khu cấm kỵ, cây cối xanh um tươi tốt dù vào mùa đông cũng vẫn rậm rạp, trên bầu trời khu cấm kỵ, còn có những loài chim to lớn chao liệng.

Chạng vạng tối, rốt cuộc đoàn làm phim cũng đến địa điểm lấy cảnh đầu tiên, hồ nước Lương Vụ.

Nơi này vào mùa đông có sương mỏng, xung quanh vẫn còn không ít vết tích cắm trại và rác thải sinh hoạt.

Nơi xa, còn có con nai uống nước ở bên hồ, nhìn thấy người đến cũng không quá sợ sệt, chỉ ngẩng đầu hiếu kỳ đánh giá, một lát sau liền chạy đi.

Nhân viên đoàn làm phim đều đi thưởng thức cảnh sắc hoang dã, để lại đám tạp vụ mắc lều trong khu cắm trại tại thời, bọn họ sẽ không làm mấy việc cực khổ này.

Khiến người ta bất ngờ chính là, khi nhóm tạp vụ dựng lều vải, Tống Niểu Niểu lại chạy tới tham gia.

Nàng vừa hiếu kỳ đi quanh liều vải vừa nói:

"Có thể để ta thử một chút không?"

Lưu Lợi Quần vội vàng nói:

"Ngài đừng thử, ngộ nhỡ bị thương thì biết làm sao, chúng ta không gánh nổi trách nhiệm."

"Ta không làm những việc nguy hiểm là được mà."

Tống Niểu Niểu vừa cười vừa nói.

Lưu Lợi Quần buồn bực:

"Ngài muốn gì?"

Tống Niểu Niểu vừa cười vừa nói:

"Ta chỉ muốn nhìn xem có phải làm tạp vụ thú vị lắm không, ta mời người khác tới phòng làm việc làm nghệ sĩ, vậy mà đối phương cũng không nguyện ý bỏ công việc này."

Lưu Lợi Quần: "..."

Khánh Trần: "..."

Câu nói này rõ là nói Khánh Trần.

Chuyện Tống Niểu Niểu mời Khánh Trần, cũng dần dần lan truyền trong đoàn làm phim, nhưng cái mọi người để ý không phải Khánh Trần có thích hợp đóng phim hay không mà là có phải Tống Niểu Niểu có ý với cậu trai tạp vụ này?

Khánh Trần thầm nghĩ, lúc Ảnh tử giả trang hắn, rốt cuộc đã nói với Tống Niểu Niểu cái gì, để lúc này đối phương lúc lại biểu hiện thân quen với hắn như vậy...

Kỳ thật, quan hệ giữa Khánh Trần và Tống Niểu Niểu có chút rắc rối.

Khánh Trần căn bản không giao tình gì với Tống Niểu Niểu, chỉ là có một chút hiểu lầm.

Nhưng rõ ràng Tống Niểu Niểu không nghĩ như vậy.

Trên thực tế, trước đó mỗi khi Tống Niểu Niểu gặp được Khánh Trần, cũng đều giữ khoảng cách, dù Khánh Trần từng cứu đối phương, đối phương cũng không phải kiểu dính sát đòi cảm tạ.

Mọi người vẫn xa lạ như cũ, không có tiếp xúc gì.

Rõ ràng cũng không thân quen.

Nhưng sau khi Ảnh tử giả trang Khánh Trần mời đối phương, tất cả liền thay đổi.....

Khánh Trần có thể tưởng tượng ra bộ dạng cười trên nỗi đau của người khác của Ảnh tử lúc này.

Cho nên, rốt cuộc Ảnh tử đã nói gì với Tống Niểu Niểu?

Rốt cuộc Xuyên Sơn Giáp* đã nói cái gì?

*con tê tê

Nhưng đúng vào lúc này, người đại diện Lý Ngọc đi ngang qua đột nhiên nói:

"Thế nào, để chứng tỏ mình không phải đến vì Lý Ngọc nên chạy tới làm thân với đám tạp vụ hả?"