Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1203: Từ Chối




Khánh Trần cũng không tức giận, hắn hớn hở cười nói:

"Biết rồi."

Cũng chính trong buổi sáng hôm nay, rốt cuộc Khánh Trần cũng gặp được vị nam minh tên Lý Ngọc kia, đối phương rất bảnh trai, để tóc hơi dài, trên khuôn mặt thon gầy là những đường nét rất rõ ràng.

Hắn vừa xuất hiện trong đoàn làm phim, những diễn viên phụ, người đại diện đều nhao nhao đi lên chào hỏi, vô cùng ân cần.

Khánh Trần chợt nhớ tới một diễn viên phái thực lực nào đó ở thế giới ngoài trong một cuộc phỏng vấn có nói, sau khi ngươi thành danh, trong đoàn làm phim luôn nhìn thấy những khuôn mặt tươi cười, luôn nghe được những lời nịnh nọt.

Nhưng đúng vào lúc này, Tống Niểu Niểu cũng đi ra từ trong xe của mình.

Lưu Lợi Quần vội vàng giám sát Khánh Trần, Khánh Trần dở khóc dở cười dời mắt đi.

Chỉ là chuyện khiến người ta bất ngờ lại phát sinh, chỉ thấy Tống Niểu Niểu mặc áo lông thật dày đi về hướng đám tạp vụ, đứng trước mặt Khánh Trần vừa cười vừa nói:

"Cậu trai này tướng mạo không tệ, tên là gì? Là diễn viên quần chúng trong đoàn làm phim à?"

Khánh Trần tự nhủ trong lòng cô nàng này lại định gây chuyện gì đây....

Lưu Lợi Quần nói với Khánh Trần:

"Người ta đang hỏi ngươi kìa, trả lời đi."

"Khánh Tiểu Thổ, tạp vụ."

Khánh Trần trả lời.

Ý cười trên môi Tống Niểu Niểu càng đậm:

"Ngoại hình không tệ lắm, làm tạp vụ đáng tiếc, có muốn tới phòng làm việc của ta ký hợp đồng làm nghệ sĩ không?"

Đám tạp vụ chấn kinh, đây quả nhiên là thế giới coi trọng ngoại hình, Khánh Trần mới vừa tới đoàn làm phim, vậy mà đã được nữ minh tinh đang hot nhìn trúng?

Bọn hắn không biết, Tống Niểu Niểu ỷ vào việc Khánh Trần không muốn bại lộ thân phận, cố ý lấy Khánh Trần ra làm trò cười.

Nàng nhớ tới lúc đối phương mời mình đến đoàn làm phim thì ngữ khí thành khẩn cỡ nào, cũng nhớ hôm qua đối phương lạnh nhạt với mình ra sao, liền không nhịn được muốn xem Khánh Trần ăn quả đắng....

Khánh Trần bình tĩnh nói:

"Không cần đâu, cảm ơn."

Đám tạp vụ ngẩn người, hắn lại từ chối?

Loại cơ hội tốt một bước lên trời này, vậy mà lại từ chối sao?!

Nếu như bạn học Từ Tử Mặc ở trường ngoại ngữ Lạc thành có mặt ở đây, sợ là sẽ cảm thấy năm chữ này rất quen thuộc, lúc trước Khánh Trần phũ phàng từ chối nàng, cũng dùng năm chữ này và biểu tình giống nhau như đúc.

Trước đó Khánh Trần từng nghe Nam Canh Thần nói, về sau Từ Tử Mặc xin nghỉ một tháng, nói là muốn đi khắp 26 thành phố mở Open Beta xem liệu mình có khả năng trở thành người du hành thời gian không.

Trong đó bao gồm nước sáu thành phố ở Hàn Quốc và Nhật Bản.

Lúc này, Lưu Lợi Quần thấy Khánh Trần từ chối liền giận phát điên, vội vàng giải thích với Tống Niểu Niểu:

"Thằng nhóc này không hiểu chuyện, hắn còn không biết cơ hội ngài cho hắn quan trọng cỡ nào, để ta khuyên nhủ hắn."

"Được."

Tống Niểu Niểu cười nhẹ nhàng, ngước đôi mắt lấp lánh sóng nước:

"Vậy ngươi cẩn thận khuyên hắn một chút, ta cảm thấy hắn rất thích hợp mới mời."

Nói xong nàng quay người đi, để lại Lưu Lợi Quần chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói với Khánh Trần:

"Ngươi đến đoàn làm phim không phải vì cơ hội này sao, tại sao cơ hội tới lại không nắm bắt?"

Lần này rốt cuộc Khánh Trần nhịn không được liếc mắt:

"Để ta suy nghĩ một chút."

Bất chợt, cách đó không xa truyền đến tiếng cãi nhau.

Tất cả mọi người quay lại nhìn, rõ ràng là người đại diện của Lý Ngọc đang cãi nhau với người đại diện của Tống Niểu Niểu.

Người đại diện Lý Ngọc cao giọng nói:

"Ta sớm cảnh cáo ngươi một chút thì có lỗi gì? Ai cũng biết Tống Niểu Niểu nhà các ngươi đột nhiên tiến tổ rõ là mục đích không trong sáng, trong đoàn làm phim vốn không có nàng, tự nhiên nàng ta nhảy bổ vào, có phải muốn tạo tin đồn với Lý Ngọc nhà chúng ta không? Ta cho ngươi biết, đừng có mơ! Ta tốt bụng nhắc nhở ngươi mà sao ngươi không cảm ơn?"

Người đại diện Tống Niểu Niểu tức muốn nổ phổi:

"Tạo tin đồn với các ngươi? Các ngươi còn thiếu tin xấu à, tạo tin đồn với các ngươi để thối hoắc như các ngươi sao? Yên tâm, Tống Niểu Niểu nhà chúng ta căn bản là chướng mắt Lý Ngọc! Nếu không phải đại lão tập đoàn tư bản mời chúng ta đến, còn lâu chúng ta mới đến!"

Người đại diện Lý Ngọc cười lạnh nói:

"Tập đoàn tư bản mời các ngươi? Chuyện này Trương đạo diễn, Vương phó đạo diễn cũng không biết, ngươi há miệng vẽ ra đó hả? Đoàn làm phim này cũng không có tập đoàn tư bản đầu tư, vì sao đối phương phải ra mặt mời các ngươi? Ngươi nói xem, vị nào mời?"

Người đại diện Tống Niểu Niểu nói:

"À...."

Tống Niểu Niểu bước nhanh đi tới kéo người đại diện của mình:

"Chị ơi, đừng tranh cãi với họ nữa, trong lòng chúng ta rõ ràng là được."

Tống Niểu Niểu biết nặng nhẹ, lúc này nàng tuyệt đối không thể khiến Khánh Trần bại lộ.

Đám người Trương đạo diễn, Vương phó đạo diễn giả bộ như không nghe thấy, ai cũng không dám tham dự vào cuộc tranh cãi giữa hai người đại diện của minh tinh đỉnh lưu....

Đám nhân viên đoàn làm phim thì mừng rỡ xem náo nhiệt, trong lòng tự nhủ Tống Niểu Niểu đến đoàn làm phim, chẳng lẽ thật sự vì Lý Ngọc?